Kinh Thánh nói gì về sự khiêm nhường?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,818 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Khiêm Nhường?

Trong một thế giới tôn vinh sự tự khẳng định, quyền lực cá nhân và thành tích tự hào, khái niệm về sự khiêm nhường thường bị hiểu lầm là sự yếu đuối, thiếu tự tin hoặc thậm chí là hèn nhát. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, Kinh Thánh mặc khải một chân lý hoàn toàn ngược lại: sự khiêm nhường là đức tính nền tảng, là cửa ngõ dẫn đến mối tương giao với Đức Chúa Trời và là phẩm chất đặc trưng của Đấng Christ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát giáo lý Kinh Thánh về sự khiêm nhường, khám phá ý nghĩa nguyên thủy qua ngôn ngữ Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, phân tích các gương mẫu then chốt, và đưa ra những áp dụng thiết thực cho đời sống đức tin.

I. Định Nghĩa Kinh Thánh Về Sự Khiêm Nhường: Không Phải Sự Hạ Mình Giả Tạo

Trước hết, chúng ta cần hiểu sự khiêm nhường theo quan điểm Kinh Thánh, vượt ra ngoài cách hiểu thuần túy văn hóa hay triết học. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ chính cho "khiêm nhường" là **עֲנָוָה (anavah)**. Từ này không mang nghĩa tiêu cực, mà diễn tả trạng thái của một người ý thức đúng đắn về vị trí của mình trước mặt Đức Chúa Trời và người khác—không tự cao cũng không tự ti, nhưng nhìn nhận sự lệ thuộc hoàn toàn vào Đấng Tạo Hóa. Trong tiếng Hy Lạp Tân Ước, từ then chốt là **ταπεινοφροσύνη (tapeinophrosynē)**, ghép bởi "tapeinos" (thấp) và "phren" (tâm trí), hàm ý "sự hạ mình trong tâm trí", một thái độ nội tâm đích thực.

Kinh Thánh phân biệt rõ giữa sự khiêm nhường giả hình (làm bộ khiêm tốn để được khen ngợi) với sự khiêm nhường chân thật xuất phát từ lòng biết ơn Chúa. Sứ đồ Phao-lô cảnh báo: "Chớ vì lòng kiêu ngạo, nhưng hãy có ý tưởng khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình" (Phi-líp 2:3). Đây là mệnh lệnh, không phải tùy chọn, và nó bắt nguồn từ "ý tưởng" (tiếng Hy Lạp: *phroneō* – suy nghĩ, quan điểm), tức là một sự chuyển đổi nhận thức từ trong ra ngoài.

II. Gương Mẫu Tối Thượng: Sự Khiêm Nhường Của Đấng Christ

Đỉnh cao của sự dạy dỗ về khiêm nhường không nằm trong một câu châm ngôn, mà trong chính con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Phao-lô đã trình bày thần học sâu sắc về điều này trong thư Phi-líp:

"Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có, Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự." (Phi-líp 2:5-8).

Đoạn Kinh Thánh này, thường được gọi là "Thánh thi về Christ", mô tả một sự "tự bỏ" (tiếng Hy Lạp: *kenoō*) và "tự hạ" (*tapeinoō*) có chủ ý. Đấng vốn ngang hàng với Đức Chúa Trời đã chọn con đường hạ mình tột cùng: từ ngôi vị Thần Linh đến thân phận con người, từ quyền tể trị đến địa vị tôi tớ, và cuối cùng là cái chết nhục nhã nhất trên thập tự giá. Sự khiêm nhường của Chúa Giê-xu không phải là mất mát, mà là sự tuôn đổ tình yêu. Hành động rửa chân cho môn đồ (Giăng 13:1-17) là minh họa sống động cho bài học này: "Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi" (câu 15).

III. Sự Khiêm Nhường Trong Cựu Ước: Điều Kiện Để Được Chúa Nâng Lên

Cựu Ước nền tảng cho giáo lý về sự khiêm nhường, đặt nó như điều kiện tiên quyết cho sự Chúa ban ơn và sự thịnh vượng thật.

  • Môi-se được mô tả là người "khiêm nhường hơn mọi người trên mặt đất" (Dân Số Ký 12:3). Sự khiêm nhường của ông không ngăn cản ông đối chất với Pha-ra-ôn hay dẫn dắt một dân tộc, mà chính là nguồn sức mạnh để ông trung thành làm ống dẫn của Đức Chúa Trời.
  • Vua Đa-vít, dù ở địa vị cao, luôn giữ lòng khiêm nhường trước mặt Chúa. Lời cầu nguyện trong Thi thiên 51:17 minh chứng: "Lễ vật đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu."
  • Sách Châm Ngôn đầy những lời dạy khôn ngoan: "Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dạy dỗ sự khôn ngoan; Và sự khiêm nhường đi trước sự tôn trọng" (Châm Ngôn 15:33). Và một câu then chốt: "Phần thưởng của sự khiêm nhường và sự kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là sự giàu có, sự tôn trọng, và mạng sống" (Châm Ngôn 22:4).

Tiên tri Mi-chê tóm tắt đòi hỏi của Đức Chúa Trời: "Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; Cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?" (Mi-chê 6:8). "Bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời" là bức tranh đẹp về một mối tương giao thân mật và lệ thuộc.

IV. Hậu Quả Của Sự Kiêu Ngạo Và Lời Hứa Cho Kẻ Khiêm Nhường

Kinh Thánh không ngần ngại cảnh báo về sự kiêu ngạo, là tội lỗi căn bản đối nghịch với khiêm nhường. "Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau, Và tánh tự cao đi trước sự sa ngã" (Châm Ngôn 16:18). Sứ đồ Gia-cơ và Phi-e-rơ đều trích dẫn Châm Ngôn 3:34: "Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường" (Gia-cơ 4:6, I Phi-e-rơ 5:5).

Lời hứa cho người khiêm nhường thật đáng kinh ngạc:

  1. Được Đức Chúa Trời ban ơn: "Kẻ khiêm nhường sẽ được ơn" (Châm Ngôn 3:34). Ân điển (*charis*) của Đức Chúa Trời chảy tự do đến với tấm lòng không tự cậy.
  2. Được Chúa nâng lên: "Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên" (Gia-cơ 4:10). Sự "nâng lên" này không hứa hẹn địa vị trần gian, nhưng trước hết là sự phục hồi mối thông công, phẩm giá trong Christ, và cuối cùng là sự vinh hiển đời đời.
  3. Được Chúa ở cùng: "Đức Giê-hô-va phán:... Ta ở cùng người có lòng ăn năn đau đớn và khiêm nhường" (Ê-sai 57:15). Đây là lời hứa quý báu nhất—sự hiện diện của Đức Chúa Trời.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Đời Sống Khiêm Nhường Mỗi Ngày

Làm thế nào để nuôi dưỡng sự khiêm nhường chân chính trong đời sống Cơ Đốc? Đây không phải là một thành quả đạt được một lần, mà là một thái độ cần được tra xét và tuôn đổ mỗi ngày.

1. Trong Mối Tương Giao Với Đức Chúa Trời:

  • Nhận Biết Nguồn Gốc Mọi Ơn Lành: Mỗi lần cầu nguyện, hãy bắt đầu với sự cảm tạ và nhìn nhận mọi điều bạn có—tài năng, sức khỏe, sự cứu rỗi—đều đến từ Chúa (I Cô-rinh-tô 4:7).
  • Thường Xuyên Xưng Tội: Sự khiêm nhường được nuôi dưỡng qua việc thành thật nhìn nhận sự yếu đuối và tội lỗi của mình trước mặt Chúa (I Giăng 1:9).

2. Trong Mối Quan Hệ Với Người Khác:

  • Chủ Động Phục Vụ Cách Thầm Lặng: Tìm kiếm cơ hội để phục vụ người khác mà không cần được công nhận, noi gương Chúa Giê-xu (Mác 10:45).
  • Lắng Nghe Thật Sự: "Mỗi người trong anh em hãy chăm về sự lợi kẻ khác hơn mình" (Phi-líp 2:4). Điều này đòi hỏi sự kiên nhẫn lắng nghe và quan tâm đến nhu cầu, quan điểm của người khác.
  • Tiếp Nhận Sự Sửa Dạy Và Phê Bình: Một tấm lòng khiêm nhường có thể đón nhận lời quở trách từ Kinh Thánh hay anh em cùng đức tin như một công cụ Chúa dùng để gọt giũa (Châm Ngôn 12:1).

3. Trong Cái Nhìn Về Bản Thân:

  • Sống Theo Sự Đo Lường Của Đức Chúa Trời: "Nhờ ơn đã ban cho tôi, tôi nói với mỗi người trong anh em chớ có tư tưởng cao quá lẽ, nhưng phải có tâm tình tầm thường, y theo lượng đức tin mà Đức Chúa Trời đã phú cho từng người" (Rô-ma 12:3). Chúng ta đánh giá mình dựa trên "lượng đức tin" Chúa ban, không so sánh với người khác.
  • Vui Trong Sự Thành Công Của Người Khác: Sự khiêm nhường giải phóng chúng ta khỏi ghen tị và cho phép chúng ta thật lòng chúc mừng phước hạnh của người khác.

Kết Luận: Khiêm Nhường Là Con Đường Dẫn Đến Sự Tự Do Thật

Sự khiêm nhường Kinh Thánh không phải là một chiến lược để được Chúa ban phước hay được người đời quý trọng. Nó là hệ quả tất yếu của việc nhìn thấy Đức Chúa Trời thánh khiết và cao cả, rồi nhìn thấy chính mình trong ánh sáng đó. Khi chúng ta thật sự nhìn thấy thập tự giá, nơi Con Đức Chúa Trời toàn năng đã tự hạ vì chúng ta, thì mọi sự tự tôn, tự ái, tranh cạnh đều tan biến. Sự khiêm nhường là nền tảng cho mọi đức tính Cơ Đốc khác, vì nó dọn đường cho ân điển Chúa hoạt động. Hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta tấm lòng của Đấng Christ—một tấm lòng tự hạ, vâng phục và tràn đầy tình yêu. Trong vương quốc của Đức Chúa Trời, con đường đi lên chính là con đường đi xuống. "Vì bất cứ ai tự tôn sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ sẽ được tôn lên" (Ma-thi-ơ 23:12).

Quay Lại Bài Viết