Phụ Nữ Cơ Đốc Và Việc Mặc Quần Dài: Một Sự Tìm Hiểu Theo Nguyên Tắc Kinh Thánh
Trong hành trình đức tin, nhiều tín hữu, đặc biệt là chị em phụ nữ, thường đối diện với những câu hỏi thực tế về cách ăn mặc, trong đó có việc có nên mặc quần dài hay không. Câu hỏi này, thoạt nhìn có vẻ đơn giản, lại chạm đến những chủ đề sâu sắc hơn về sự dạy dỗ của Kinh Thánh, bối cảnh văn hóa, sự tự do trong Đấng Christ, và nguyên tắc gây dựng Hội Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ không đưa ra một luật lệ cứng nhắc, nhưng tìm kiếm để trình bày những nguyên tắc Kinh Thánh vĩnh cửu, giúp mỗi tín hữu có thể được Đức Thánh Linh dẫn dắt đến những quyết định đẹp lòng Chúa.
I. Tìm Kiếm Nguyên Tắc Từ Chính Lời Chúa: Khiêm Nhường và Thánh Khiết
Kinh Thánh không có một câu nào trực tiếp nói “phụ nữ không được mặc quần dài” hay “phụ nữ phải mặc váy”. Do đó, chúng ta phải tìm đến những nguyên tắc nền tảng về trang phục mà Đức Chúa Trời bày tỏ.
1. Nguyên Tắc Khiêm Nhường (Modesty):
Một trong những nguyên tắc trọng tâm nhất là sự khiêm nhường trong trang phục. Sứ đồ Phao-lô viết cho Ti-mô-thê:
“Cũng hãy biết rằng đờn bà phải ăn mặc đồ trang sức đoan chánh, lấy nết na và đức hạnh làm đồ trang sức; chớ không phải lấy tóc gióc, vàng, châu ngọc và áo quần đắt giá mà làm đồ trang sức.” (1 Ti-mô-thê 2:9).
Từ Hy Lạp được dùng cho “đoan chánh” ở đây là “kosmios” (κόσμιος), có nghĩa là “trật tự, phải lẽ, đáng kính, có phẩm hạnh.” Nó xuất phát từ gốc “kosmos” (trật tự, vũ trụ), ngụ ý một vẻ ngoài phản ánh sự trật tự, hòa hợp và phẩm giá bên trong, trái ngược với sự hỗn loạn hay phô trương. Trang phục “kosmios” không nhằm thu hút sự chú ý một cách không đúng đắn về thân thể hay của cải, nhưng hướng sự chú ý đến nhân cách và đức hạnh.
2. Nguyên Tắc Thánh Khiết và Tôn Vinh Chúa:
Nguyên tắc bao trùm cho mọi hành vi của Cơ Đốc nhân là làm sáng danh Chúa. Sứ đồ Phao-lô khuyên:
“Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” (1 Cô-rinh-tô 10:31).
Điều này áp dụng trực tiếp đến cách ăn mặc. Trang phục của chúng ta có tôn vinh Chúa không? Nó có phản ánh rằng chúng ta là con cái của Đấng Thánh không? Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời đã truyền lệnh về sự tách biệt và thánh khiết cho dân Ngài (Lê-vi Ký 11:44-45). Trong Tân Ước, chúng ta được kêu gọi dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh (Rô-ma 12:1). Trang phục là một phần của “thân thể” ấy.
3. Nguyên Tắc Không Gây Vấp Phạm:
Một nguyên tắc quan trọng khác là tình yêu thương đối với anh em mình. Phao-lô viết:
“Ấy vậy, vì cớ thức ăn, đừng hủy hoại công việc của Đức Chúa Trời... Vậy chúng ta hãy tìm cách làm nên hòa thuận và làm gương tốt cho nhau.” (Rô-ma 14:20, 19).
Mặc dù ngữ cảnh nói về thức ăn, nguyên tắc này áp dụng cho mọi lĩnh vực mà sự tự do của tín hữu trưởng thành có thể vô tình gây vấp ngã cho người non yếu trong đức tin. Trang phục có thể trở thành một “cớ vấp phạm” nếu nó đi ngược lại lương tâm được Kinh Thánh dạy dỗ của một số anh em trong Hội Thánh.
II. Phân Tích Các Phân Đoạn Thường Được Trích Dẫn
Một số phân đoạn thường được đem ra thảo luận về trang phục cần được giải nghĩa đúng trong bối cảnh.
Phục Truyền 22:5:
“Người nữ không được mặc đồ của người nam, người nam không được mặc đồ của người nữ; vì ai làm những điều ấy đều lấy làm gớm ghiếc cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.”
Đây là luật pháp trong Cựu Ước. Chìa khóa để hiểu là từ “đồ” (Hê-bơ-rơ: “keli” (כְּלִי)), không chỉ đơn thuần là “quần áo” mà rộng hơn, là “dụng cụ, trang bị, vật dụng đặc trưng.” Trong bối cảnh văn hóa và tôn giáo Ca-na-an xung quanh, việc mặc lẫn lộn này có thể liên quan đến các nghi lễ thờ cúng thần tượng và hành vi tà dâm trong đền thờ. Nguyên tắc vĩnh cửu ở đây là Đức Chúa Trời muốn duy trì sự phân biệt rõ ràng và tốt đẹp giữa nam và nữ mà Ngài đã tạo dựng (Sáng Thế Ký 1:27). Ứng dụng Tân Ước không phải là luật hóa từng loại trang phục, nhưng là tôn trọng và làm nổi bật vẻ đẹp phân biệt của mỗi giới tính, tránh sự hòa lẫn có chủ ý xóa nhòa ranh giới mà Đức Chúa Trời đặt ra. Việc phụ nữ mặc quần dài trong văn hóa hiện đại, nếu không nhằm mục đích giả dạng nam giới hay xóa nhòa giới tính, thì cần được xem xét dưới ánh sáng của nguyên tắc này và sự phát triển của trang phục trong lịch sử.
1 Cô-rinh-tô 11:1-16: Đoạn này nói về khăn trùm đầu và trật tự trong sự sáng tạo. Dù không nói trực tiếp đến quần/váy, nó nhấn mạnh nguyên tắc về “dấu hiệu” của thẩm quyền và sự vinh hiển. Phao-lô kết luận: “Nếu ai muốn cãi lẽ, thì chúng ta không có thói quen đó, và các Hội thánh của Đức Chúa Trời cũng không.” (câu 16). Điều này cho thấy có những tập tục (như khăn trùm đầu) mang tính văn hóa và thời đại, nhưng nguyên tắc nền tảng (tôn trọng trật tự Đức Chúa Trời đặt để) là vĩnh cửu.
III. Bối Cảnh Văn Hóa và Sự Phát Triển Của Trang Phục
Thời Kinh Thánh, cả nam và nữ thường mặc áo dài (tunic) – một loại áo dài giống như váy. “Quần” như một trang phục riêng biệt cho chân không phổ biến. Do đó, không thể lấy hình ảnh trang phục thế kỷ thứ nhất làm khuôn mẫu bất biến về hình dáng. Văn hóa thay đổi. Ở nhiều nền văn hóa phương Đông (như Việt Nam với áo dài, hay Ấn Độ với saree), trang phục truyền thống của phụ nữ cũng là dạng “váy” dài. Tuy nhiên, quần dài cũng là trang phục truyền thống của phụ nữ trong một số dân tộc (ví dụ: phụ nữ Mông Cổ, một số bộ lạc).
Điều này dạy chúng ta phân biệt giữa nguyên tắc Kinh Thánh vĩnh cửu (khiêm nhường, thánh khiết, làm sáng danh Chúa) và phương thức văn hóa tương đối (kiểu dáng, chất liệu, màu sắc cụ thể). Nguyên tắc là bất biến; phương thức có thể thay đổi theo thời gian và không gian.
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Hướng Dẫn Để Quyết Định Cá Nhân
Thay vì đặt ra luật “được” hay “không được”, chúng ta hãy đặt những câu hỏi dựa trên nguyên tắc Kinh Thánh để chính mỗi người được Đức Thánh Linh soi dẫn:
1. Câu Hỏi Về Sự Khiêm Nhường:
- Trang phục này có quá bó sát, quá ngắn, hay quá trong suốt, khiến nó trở nên gợi dục và thu hút sự chú ý không đúng về thân thể tôi? (Châm Ngôn 7:10).
- Nó có che chắn thân thể tôi một cách phù hợp và trang nhã không?
- Mục đích chính của tôi khi mặc nó là gì? Để thể hiện phong cách cá nhân, để thoải mái, hay vô tình/phải ý để thu hút ánh nhìn?
2. Câu Hỏi Về Sự Thích Hợp và Vinh Hiển Chúa:
- Trang phục này có phù hợp với hoàn cảnh không? (Đi nhà thờ, đi làm, đi chơi, ở nhà có sự khác biệt về mức độ trang trọng).
- Nó có giúp tôi trông chỉnh tề, sạch sẽ, và phản ánh sự trật tự (kosmios) không?
- Là một đại sứ của Nước Đức Chúa Trời, tôi có cảm thấy trang phục này làm vinh hiển Chúa và không gây tổn hại cho danh tiếng của Ngài và của Hội Thánh không?
3. Câu Hỏi Về Tình Yêu Thương và Sự Gây Dựng:
- Trong Hội Thánh địa phương của tôi, có sự dạy dỗ hay quan điểm chung nào về trang phục không? (Điều này cần được tôn trọng trong tinh thần vâng phục và gây dựng).
- Nếu tôi mặc quần dài đến nơi nhóm họp, liệu nó có làm vấp ngã cho một anh chị em nào đó có lương tâm nhạy bén về vấn đề này không? (Rô-ma 14:13).
- Tôi có sẵn sàng từ bỏ quyền lợi “mặc quần dài” của mình vì sự bình an và gây dựng Hội Thánh không, hay tôi nhất quyết đòi quyền của mình dù gây chia rẽ? (1 Cô-rinh-tô 8:13).
4. Câu Hỏi Về Sự Phân Biệt Giới Tính:
- Trang phục này có làm cho tôi trông rõ ràng là một người nữ không, hay nó có xu hướng làm mờ đi sự khác biệt giới tính một cách có chủ ý?
- Kiểu dáng và cách phối đồ có phù hợp với vẻ đẹp nữ tính mà Đức Chúa Trời ban cho tôi không?
V. Kết Luận: Sự Tự Do và Trách Nhiệm Trong Đấng Christ
Cuối cùng, Kinh Thánh tuyên bố: “Hết thảy đều là phép được, nhưng chẳng phải điều gì cũng có ích; hết thảy đều là phép được, nhưng chẳng phải điều gì cũng gây dựng.” (1 Cô-rinh-tô 10:23). Đối với người tin Chúa Giê-xu, chúng ta được tự do khỏi xiềng xích của luật pháp hình thức. Sự tự do Cơ Đốc không phải là quyền làm mọi thứ mình muốn, nhưng là đặc ân và năng lực để làm điều đẹp lòng Chúa.
Việc mặc quần dài, trong chính nó, không phải là tội lỗi. Vấn đề nằm ở tấm lòng, động cơ, và sự áp dụng các nguyên tắc của Đức Chúa Trời. Một bộ quần dài rộng rãi, kín đáo, phù hợp hoàn cảnh có thể hoàn toàn khiêm nhường và vinh hiển Chúa. Ngược lại, một chiếc váy ngắn, hở hang vẫn có thể không khiêm nhường.
Lời khuyên dành cho mỗi chị em là:
1. Hãy nuôi dưỡng đời sống bên trong: Sự nết na, đức hạnh mới là đồ trang sức quý giá nhất (1 Phi-e-rơ 3:3-4). Một tấm lòng yêu mến Chúa sẽ tự nhiên muốn biểu lộ ra ngoài bằng cách sống và cả cách ăn mặc đẹp lòng Ngài.
2. Hãy tế nhị và tôn trọng cộng đồng đức tin: Sống trong Hội Thánh là sống trong tình yêu thương. Hãy nhạy bén với văn hóa và sự dạy dỗ nơi Hội Thánh mình thuộc về.
3. Hãy tìm kiếm sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh: Hãy cầu nguyện về những quyết định cụ thể. Đức Thánh Linh sẽ dạy dỗ và dẫn bạn vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13), bao gồm cả những điều thực tế như trang phục.
4. Đừng xét đoán hay lên án lẫn nhau: Nếu bạn cảm thấy mình được tự do mặc quần dài, đừng khinh dể người chọn mặc váy vì lương tâm. Nếu bạn chọn mặc váy, đừng lên án người mặc quần dài cách khiêm nhường là “thế gian”. Hãy để mỗi người được đầy dẫy sự xác quyết trong lòng mình (Rô-ma 14:5).
Ước mong mỗi chúng ta, cả nam lẫn nữ, đều ăn mặc cách “đoan chánh” với sự khôn ngoan từ trên, để qua đời sống mình – từ lời nói, việc làm đến trang phục – Danh Chúa Cứu Thế Giê-xu được cả sáng.