Kinh Thánh nói gì về người thuận tay trái?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,345 từ
Chia sẻ:

Người Thuận Tay Trái Trong Kinh Thánh

Trong hành trình nghiên cứu Lời Chúa, đôi khi chúng ta bắt gặp những chi tiết tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại mở ra những bài học thuộc linh sâu sắc. Một trong những chi tiết đó là việc Kinh Thánh đề cập đến những người thuận tay trái. Không phải là một giáo lý trung tâm, nhưng việc tìm hiểu chủ đề này giúp chúng ta hiểu hơn về bối cảnh văn hóa thời Kinh Thánh, về sự quan phòng đặc biệt của Đức Chúa Trời, và về nguyên tắc Ngài sử dụng mọi sự – kể cả những đặc điểm tự nhiên – cho vinh hiển của Danh Ngài và sự thành tựu ý định của Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát tất cả những phân đoạn Kinh Thánh liên quan, phân tích ý nghĩa từ ngữ gốc Hê-bơ-rơ, và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.

I. Những Ghi Chép Trực Tiếp Về Người Thuận Tay Trái Trong Cựu Ước

Kinh Thánh chỉ đề cập cụ thể đến “người thuận tay trái” trong hai bối cảnh, và cả hai đều nằm trong sách Các Quan Xét – sách ghi lại thời kỳ hỗn loạn sau khi dân Y-sơ-ra-ên đã vào đất hứa nhưng chưa có vua.

1. Những Người Lính Thuận Tay Trái Của Chi Phái Bên-gia-min (Các Quan Xét 3:15-21; 20:16)

Đây là ghi chép quan trọng và nổi tiếng nhất. Trong Các Quan Xét 3:15, khi dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Đức Giê-hô-va vì bị vua Mô-áp áp bức, Ngài đã dấy lên cho họ “Ê-hút, con trai Ghê-ra, người Bên-gia-min, là người thuận tay tả” (trong nguyên văn Hê-bơ-rơ: ’iš ’iṭṭēr yaḏ-yemînô, nghĩa đen là “một người bị trói buộc tay phải của mình”). Cụm từ này mô tả một người không thể sử dụng tay phải cách bình thường, có lẽ do khuyết tật, bị thương, hoặc đơn giản là thuận tay trái. Chính đặc điểm tưởng chừng là điểm yếu này lại trở thành công cụ chiến lược của Đức Chúa Trời. Ê-hút đã rèn một cây gươm hai lưỡi dài một thước, đeo bên hữu đùi – một vị trí bất thường đối với một người thuận tay trái – để qua mặt sự kiểm soát an ninh (vì người ta thường chỉ kiểm tra bên đùi trái, nơi người thuận tay phải đeo gươm). Ông đã dùng tay trái rút gươm và đâm chết vua Éc-lôn, giải phóng dân Y-sơ-ra-ên (Các Quan Xét 3:21).

Một ghi chép khác về chi phái Bên-gia-min trong Các Quan Xét 20:16 cho biết: “Trong cả dân sự ấy có bảy trăm lính kén chọn đều thuận tay tả; hết thảy những kẻ đó bắn đá trúng tóc, không sai”. Từ “thuận tay tả” ở đây trong tiếng Hê-bơ-rơ là ’iṭṭēr (cùng gốc với từ dùng cho Ê-hút). Chi phái Bên-gia-min dường như có một tỷ lệ bất thường những dũng sĩ thuận tay trái, và họ được huấn luyện trở thành những xạ thủ dùng trành ném đá cực kỳ chính xác. Trong bối cảnh chiến tranh, việc có một đơn vị thuận tay trái là một lợi thế chiến thuật lớn, vì nó gây bất ngờ và khó đối phó cho đối phương vốn quen chiến đấu với đa số người thuận tay phải.

2. Ý Nghĩa Từ Ngữ Hê-bơ-rơ: Từ chính được dùng là ’iṭṭēr (אִטֵּר), có nghĩa gốc là “bị trói lại, bị buộc lại, bị hạn chế”. Nó mô tả tay phải như bị “trói” không thể sử dụng hiệu quả, do đó phải dùng tay trái. Cách dùng từ này không mang hàm ý tiêu cực về mặt đạo đức, mà chỉ đơn thuần mô tả một đặc điểm thể chất hoặc kỹ năng. Điều này rất quan trọng để hiểu cách Kinh Thánh nhìn nhận vấn đề.

II. Biểu Tượng Của “Tay Trái” và “Tay Phải” Trong Văn Hóa Kinh Thánh

Để hiểu đầy đủ, chúng ta cần đặt những ghi chép trên vào bối cảnh biểu tượng rộng lớn hơn của “tay phải” và “tay trái” trong toàn bộ Kinh Thánh và văn hóa Cận Đông cổ đại.

Tay Phải (Yāmîn - יָמִין) thường tượng trưng cho:
Quyền năng và sức mạnh: “Tay hữu Chài đã trở nên vinh hiển về sức lực; tay hữu Chúa giơ cao, tay hữu Chúa đã trở nên vinh hiển về sức lực” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:6).
Địa vị ưu tiên và phước hạnh: Người ngồi bên phải nhà vua là người có địa vị cao nhất (1 Các Vua 2:19). Chúa Giê-xu hiện đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 10:12).
Sự xác nhận và chấp nhận: Trong ẩn dụ về sự phán xét cuối cùng, chiên (người được cứu) đứng bên phải của Vua (Ma-thi-ơ 25:33-34).

Tay Trái (Śem’ōl - שְׂמֹאול) thường mang ý nghĩa thứ yếu hoặc không thuận lợi:
Vị trí thứ hai: Trong sách Truyền Đạo 10:2 chép: “Lòng người khôn ngoan ở về bên hữu, còn lòng kẻ dại dột ở về bên tả”. Đây là một cách nói về sự khôn ngoan và ngu dại, phản ánh quan niệm thời đó.
Sự không quen thuộc hoặc bất ngờ: Như đã thấy trong câu chuyện của Ê-hút, việc sử dụng tay trái tạo ra yếu tố bất ngờ.
Trong Ma-thi-ơ 6:3, Chúa Giê-xu dạy về sự bố thí cách kín đáo: “Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì”. Ở đây, “tay tả” biểu tượng cho phần ý thức không cần biết đến việc tốt mình làm, nhấn mạnh sự khiêm nhường và vô tư.

Quan trọng cần nhớ: Những biểu tượng này phản ánh văn hóangôn ngữ ẩn dụ, chứ không phải một sự đánh giá đạo đức hay tâm linh của Đức Chúa Trời dành cho những người có đặc điểm thuận tay trái tự nhiên. Đức Chúa Trời là Đấng tạo nên con người cách lạ lùng (Thi Thiên 139:14), và sự thuận tay nào là một phần của sự sáng tạo phức tạp đó.

III. Những Ghi Chép Gián Tiếp Và Các Nguyên Tắc Kinh Thánh Liên Quan

Dù không nói nhiều trực tiếp, Kinh Thánh đưa ra những nguyên tắc nền tảng giúp chúng ta có cái nhìn đúng đắn.

1. Sự Đa Dạng Trong Thân Thể Đấng Christ: Sứ đồ Phao-lô dạy rằng Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, và các chi thể có chức năng khác nhau (1 Cô-rinh-tô 12:12-27). Sự đa dạng là cần thiết và đến từ chính Đức Chúa Trời. “Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể trong thân thể, ban cho mỗi một chi thể cái Ngài đã muốn” (câu 18). Việc thuận tay trái hay phải có thể được xem như một trong vô vàn sự khác biệt tự nhiên mà Đức Chúa Trời cho phép tồn tại trong sự sáng tạo của Ngài để bày tỏ sự phong phú của Ngài.

2. Đức Chúa Trời Sử Dụng Những Điều Yếu Đuối Và Không Trọng Thể: Bài học từ Ê-hút là minh họa rõ ràng cho nguyên tắc này. Sứ đồ Phao-lô cũng tuyên bố: “Đức Chúa Trời đã khôn chọn những sự yếu đuối trong thế gian, đặng làm hổ thẹn những sự mạnh mẽ” (1 Cô-rinh-tô 1:27). Điều mà thế gian (hay ngay cả văn hóa đương thời) có thể xem là bất thường, bị trói buộc (’iṭṭēr), lại có thể trở thành công cụ đắc lực trong tay Đức Chúa Trời để thực hiện ý chỉ Ngài.

3. Sự Công Bình Và Không Thiên Vị Của Đức Chúa Trời: Kinh Thánh nhiều lần khẳng định Đức Chúa Trời “chẳng vị nể ai” (Phục Truyền 10:17, Công Vụ 10:34). Sự đoán xét hay ân điển của Ngài không dựa trên những đặc điểm bề ngoài hay tự nhiên như chủng tộc, giới tính, giàu nghèo, hay ngay cả việc thuận tay nào. “Ấy vậy, trong Đấng Christ Giê-xu, không còn hoặc người Giu-đa, hoặc người Gờ-réc; không còn hoặc tôi mọi, hoặc tự chủ; không còn hoặc nam hoặc nữ” (Ga-la-ti 3:28). Nguyên tắc này bao trùm mọi sự khác biệt không liên quan đến đạo đức.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Đón Nhận Sự Đa Dạng Của Sự Sáng Tạo: Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi vượt lên trên những định kiến văn hóa, dù là xưa hay nay. Việc thuận tay trái không phải là một “tật” hay điều gì cần phải sửa chữa. Chúng ta nên dạy dỗ con cái và đối xử với nhau trong tình yêu thương, trân trọng sự độc đáo mà Đấng Tạo Hóa đặt để trong mỗi người.

2. Xem Xét Lại Những Điểm “Yếu” Của Bản Thân: Giống như Ê-hút, có những đặc điểm, hoàn cảnh, hay giới hạn trong đời sống chúng ta mà chúng ta thường xem là “tay trái” – thứ làm chúng ta kém cỏi, bất tiện. Hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời có thể sử dụng chính những điểm đó để bày tỏ quyền năng và ân điển của Ngài, và mở ra những con đường phục vụ độc đáo mà người khác không có. Hãy dâng lên Ngài cả tay phải lẫn tay trái của đời mình.

3. Sử Dụng “Cả Hai Tay” Để Phục Vụ Chúa: Trong thuộc linh, chúng ta được kêu gọi trở nên trưởng thành và linh hoạt. Dù có xu hướng tự nhiên nào, chúng ta cũng cần tập luyện để có thể sử dụng “cả hai tay” – tức là phát triển toàn diện mọi ân tứ, kỹ năng và khía cạnh của đời sống thuộc linh. Sứ đồ Phi-e-rơ khuyên: “Vậy nên, hỡi anh em, hãy chuyên cần… thêm cho anh em sự nhơn đức… sự học thức… sự tiết độ… sự nhịn nhục… sự tin kính… tình yêu thương anh em” (2 Phi-e-rơ 1:5-7). Đây là hành trình phát triển toàn diện.

4. Tránh Những Sự Dạy Dỗ Sai Lầm: Cần cảnh giác với bất kỳ sự dạy dỗ nào, dù từ xưa hay nay, gán ghép ý nghĩa tâm linh tiêu cực (như liên hệ với ma quỷ, tà thuật) cho việc thuận tay trái tự nhiên. Điều đó không có cơ sở trong Kinh Thánh. Kinh Thánh lên án những hành vi tà thuật (xuất phát từ lòng người), chứ không lên án một đặc điểm thể chất trung lập.

V. Kết Luận

Qua cuộc khảo sát này, chúng ta thấy Kinh Thánh đề cập đến người thuận tay trái một cách khách quan và thực tế. Trong văn hóa Cận Đông cổ đại, “tay phải” mang nhiều biểu tượng tích cực về quyền năng và phước hạnh, trong khi “tay trái” thường ở vị trí thứ yếu. Tuy nhiên, Kinh Thánh không hề dạy rằng việc thuận tay trái tự nhiên là một tội lỗi hay một sự rủa sả.

Ngược lại, chúng ta thấy Đức Chúa Trời toàn tri toàn năng, trong sự quan phòng đầy khôn ngoan của Ngài, đã sử dụng chính đặc điểm này nơi Ê-hút và những dũng sĩ Bên-gia-min để thực hiện kế hoạch giải cứu và bảo vệ dân sự Ngài. Điều này cho chúng ta một bài học đắt giá: Đức Chúa Trời không nhìn vào bề ngoài, nhưng nhìn xem lòng người (1 Sa-mu-ên 16:7). Ngài có thể và vẫn đang sử dụng mọi chi tiết trong đời sống chúng ta – kể cả những điều chúng ta cho là bất thường, yếu đuối, hay bất tiện – cho mục đích tốt lành của Ngài, khi chúng ta bằng lòng dâng đời sống mình trong tay Ngài.

Ước mong mỗi chúng ta, dù thuận tay nào trong tự nhiên, đều có thể nói như vua Đa-vít: “Vậy, tôi sẽ hát ngợi khen Chúa cả đời tôi; hễ tôi còn sống chừng nào, tôi sẽ hát ngợi khen Đức Chúa Trời tôi chừng nấy” (Thi Thiên 104:33), và dùng cả tay trái lẫn tay phải mà phục vụ Vua của muôn vua.


“Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã dò xét tôi, và biết tôi. Chúa biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy; Từ xa Chúa hiểu biết ý tưởng tôi.” (Thi Thiên 139:1-2)
Quay Lại Bài Viết