Đức Chúa Trời Còn Thực Hiện Những Phép Lạ Không?
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, câu hỏi “Đức Chúa Trời còn thực hiện những phép lạ không?” là một vấn đề thần học và thực tiễn sâu sắc. Nó liên quan đến sự hiểu biết của chúng ta về bản tính của Đức Chúa Trời, về công tác của Ngài trong lịch sử, và về mối quan hệ giữa Ngài với con dân Ngài trong hiện tại. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách toàn diện, phân tích ngôn ngữ gốc, bối cảnh lịch sử cứu rỗi, và đưa ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin hôm nay.
Trước khi trả lời câu hỏi, chúng ta phải định nghĩa “phép lạ” theo quan điểm Kinh Thánh. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Hebrew), từ phổ biến nhất là **אוֹת (ʾōṯ)**, có nghĩa là “dấu kỳ” hoặc “dấu hiệu” (sign). Từ này nhấn mạnh mục đích của phép lạ: nó là một dấu hiệu nhằm chứng tỏ quyền năng và sự hiện diện của Đức Chúa Trời, dẫn dắt con người đến với đức tin và sự vâng phục (Xuất Ê-díp-tô Ký 4:8-9). Một từ khác là **מוֹפֵת (mōp̄ēṯ)**, thường được dịch là “phép lạ” (wonder), nhấn mạnh đến tính chất kinh ngạc, siêu nhiên gây sửng sốt (Phục Truyền 13:1-2).
Trong Tân Ước tiếng Hy Lạp (Greek), từ chính là **σημεῖον (sēmeion)**, có nghĩa là “dấu lạ” (sign). Đây là từ Giăng sử dụng xuyên suốt sách Phúc Âm của ông để chỉ các phép lạ của Chúa Giê-xu, với mục đích để “anh em tin rằng Đức Chúa Giê-xu là Đấng Christ, tức là Con Đức Chúa Trời, và để khi anh em tin, thì nhờ danh Ngài mà được sự sống” (Giăng 20:30-31). Hai từ khác là **δύναμις (dynamis)** – “quyền năng” (power) – nhấn mạnh nguồn lực siêu nhiên (Mác 6:5), và **τέρας (teras)** – “điềm lạ” (wonder) – thường đi chung với “dấu lạ” (Công Vụ 2:22).
Từ đó, chúng ta có thể định nghĩa: **Phép lạ là một hành động can thiệp siêu nhiên, vượt quá luật tự nhiên đã biết, được thực hiện bởi quyền năng của Đức Chúa Trời, với mục đích làm chứng về Ngài, xác nhận sứ điệp của Ngài, và đem lại sự cứu giúp hoặc sự phán xét, cuối cùng dẫn dắt con người đến đức tin và sự tôn vinh Danh Ngài.**
Khi nghiên cứu lịch sử Kinh Thánh, chúng ta thấy các phép lạ thường tập trung vào những thời điểm then chốt trong chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời:
1. Thời kỳ Môi-se và Giô-suê: Các phép lạ lớn như mười tai vạ, biển Đỏ chia ra, ma-na từ trời xuống (Xuất Ê-díp-tô Ký 7-16). Mục đích: giải cứu dân tộc Y-sơ-ra-ên, thiết lập giao ước, và xác nhận Môi-se là đầy tớ và tiên tri của Đức Chúa Trời (Phục Truyền 34:10-12).
2. Thời kỳ các tiên tri Ê-li và Ê-li-sê: Nhiều phép lạ như lửa từ trời giáng xuống, khiến bà góa nghèo có dầu không hết, khiến kẻ chết sống lại (1 Các Vua 17-18; 2 Các Vua 4-5). Mục đích: chống lại sự thờ hình tượng, xác nhận lời của Đức Giê-hô-va, và bày tỏ lòng thương xót của Ngài trong thời kỳ suy đồi thuộc linh.
3. Thời kỳ Chúa Giê-xu Christ: Đây là đỉnh cao của các phép lạ. Các phép lạ của Ngài—chữa bệnh, đuổi quỷ, khiến sóng yên biển lặng, khiến kẻ chết sống lại—là dấu hiệu xác nhận Ngài chính là Đấng Mê-si, Con Đức Chúa Trời, và Nước Đức Chúa Trời đã đến (Ma-thi-ơ 11:2-5; Lu-ca 7:20-22). Chính Ngài tuyên bố: “Ví bằng ta không làm các việc của Cha ta, thì các ngươi chớ tin ta. Còn nếu ta làm, thì, dầu các ngươi chẳng tin ta, hãy tin các việc ta, để các ngươi hiểu và biết rằng Cha ở trong ta và ta ở trong Cha” (Giăng 10:37-38).
4. Thời kỳ Hội Thánh ban đầu: Các sứ đồ và những người rao giảng Tin Lành đầu tiên đã thực hiện các phép lạ, dấu kỳ (Công Vụ 2:43; 5:12; 14:3). Mục đích của những phép lạ này được Rô-ma 15:18-19 giải thích rõ: “Vì tôi chẳng dám nói sự gì nếu không phải là việc Đấng Christ cậy tôi mà làm ra, để khiến các dân ngoại vâng phục Ngài, bởi lời nói và bởi việc làm, bởi quyền phép của dấu kỳ và phép lạ, bởi quyền phép của Thánh Linh Đức Chúa Trời”. Những phép lạ này xác nhận sứ điệp Tin Lành là đến từ Đức Chúa Trời, và xác nhận thẩm quyền của các sứ đồ (2 Cô-rinh-tô 12:12; Hê-bơ-rơ 2:3-4).
Đây là điểm then chốt của cuộc tranh luận. Một số người cho rằng các phép lạ (theo nghĩa các dấu kỳ, phép lạ siêu nhiên trực tiếp như thời Tân Ước) đã chấm dứt cùng với thế hệ các sứ đồ, với mục đích đặc biệt là xác lập nền tảng cho Hội Thánh và hoàn tất sự mặc khải Kinh Thánh (Ê-phê-sô 2:20). Họ chỉ ra rằng Kinh Thánh là sự mặc khải trọn vẹn, đầy đủ cho đức tin và sự thực hành (2 Ti-mô-thê 3:16-17). Các ân tứ đặc biệt như nói tiên tri, nói các thứ tiếng có thể đã hoàn tất chức năng lịch sử của chúng (1 Cô-rinh-tô 13:8-10).
Tuy nhiên, một luận điểm mạnh mẽ khác cho rằng Đức Chúa Trời vẫn tự do thực hiện phép lạ theo ý muốn toàn năng và khôn ngoan của Ngài. Kinh Thánh không có chỗ nào nói rõ ràng: “Sau thời các sứ đồ, sẽ không còn phép lạ nữa.” Trái lại, Đức Chúa Trời được tuyên xưng là “Đấng làm những việc lớn lao, những sự nghiên cứu không thể dò được, và các phép lạ không thể đếm được” (Gióp 9:10). Chúa Giê-xu tuyên bố: “Kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm; lại cũng làm việc lớn hơn nữa, vì ta đi về cùng Cha” (Giăng 14:12). Dù câu này có thể ám chỉ công cuộc truyền giáo toàn cầu dưới sự hà hơi của Thánh Linh, nhưng nó cho thấy công việc của Chúa vẫn tiếp tục.
Quan điểm cân bằng và có lẽ phù hợp nhất với toàn bộ Kinh Thánh là: **Mục đích đặc biệt của các phép lạ thời Tân Ước (xác nhận thẩm quyền sứ đồ và sứ điệp mặc khải) đã hoàn tất, nhưng bản tính của Đức Chúa Trời—Đấng toàn năng, nhân từ, và vẫn đang tích cực can thiệp vào thế giới—không hề thay đổi.** Ngài vẫn cầu nguyện thay cho chúng ta, vẫn hành động để hoàn tất ý chỉ của Ngài. Do đó, Ngài vẫn có thể và vẫn thực hiện những hành động siêu nhiên, vượt quy luật tự nhiên, bất cứ khi nào và bất cứ nơi nào Ngài muốn, để bày tỏ lòng thương xót, sự đoán xét, và quyền tể trị của Ngài.
Nhiều Cơ Đốc nhân trung tín trên khắp thế giới, ở nhiều nền văn hóa khác nhau, đã thuật lại những trải nghiệm mà họ tin là sự can thiệp kỳ diệu của Đức Chúa Trời: sự chữa lành bệnh tật cách lạ lùng sau lời cầu nguyện, sự bảo vệ siêu nhiên trong tai nạn, sự cung ứng tài chính đúng lúc một cách không giải thích được, hay sự biến đổi tâm linh ngoạn mục của những con người tội lỗi. Dù chúng ta cần sự khôn ngoan để phân biệt và kiểm chứng mọi sự (1 Giăng 4:1), nhưng phủ nhận hoàn toàn khả năng Đức Chúa Trời hành động ngày nay có thể là một sự giới hạn quyền năng và sự tự do của Ngài.
Đồng thời, chúng ta phải cảnh giác với sự lạm dụng chủ đề phép lạ. Kinh Thánh cảnh báo về những “kẻ làm phép lạ giả” trong thời kỳ sau rốt, những kẻ dùng các dấu kỳ, phép lạ để lừa dối nếu có thể được (Ma-thi-ơ 24:24; 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:9). Trọng tâm của Cơ Đốc giáo không phải là tìm kiếm phép lạ, mà là tìm kiếm chính Đức Chúa Trời và vâng phục Lời Ngài. Phép lạ thật luôn tôn cao Chúa Giê-xu Christ và phù hợp với chân lý đã được mặc khải trong Kinh Thánh.
1. Nuôi Dưỡng Đức Tin Nơi Một Đức Chúa Trời Toàn Năng: Căn bản của chúng ta là tin vào một Đức Chúa Trời “làm được mọi sự dư dật hơn chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng, bởi quyền năng đang hành động trong chúng ta” (Ê-phê-sô 3:20). Đức tin này không đòi hỏi phép lạ, nhưng luôn mở lòng cho khả năng Chúa sẽ hành động theo cách Ngài thấy tốt nhất.
2. Cầu Nguyện với Sự Tin Cậy và Thuận Phục: Chúng ta được khuyên hãy “cầu xin mọi sự” (Phi-líp 4:6), kể cả những điều “không thể” theo mắt người. Nhưng chúng ta cầu nguyện với tấm lòng “xin ý Cha được nên” (Ma-thi-ơ 6:10). Sự đáp lời lớn nhất của Đức Chúa Trời có khi không phải là thay đổi hoàn cảnh, mà là ban cho chúng ta ân điển và sức mạnh để bước qua hoàn cảnh ấy (2 Cô-rinh-tô 12:8-9).
3. Nhận Biết Phép Lạ Trong Sự Bình Thường: Đôi khi phép lạ lớn nhất là sự biến đổi nội tâm—một tấm lòng bằng đá được đổi ra lòng thịt (Ê-xê-chi-ên 36:26). Sự kiên nhẫn, bình an, yêu thương trong nghịch cảnh cũng là một dấu hiệu của quyền năng Thánh Linh. Sự cung ứng hằng ngày, sức khỏe, sự bảo vệ—tất cả đều là những ơn phước và sự quan phòng kỳ diệu của Đức Chúa Trời.
4. Tập Trung vào Phép Lạ Trọng Tâm: Sự Cứu Rỗi: Phép lạ vĩ đại nhất, phổ quát nhất và có sẵn cho mọi người là **phép lạ của sự cứu rỗi**. “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Đây là công việc siêu nhiên của Thánh Linh, khiến kẻ chết trong tội lỗi được sống lại trong Đấng Christ (Ê-phê-sô 2:1-5). Phép lạ này phải luôn là trung tâm của sự rao giảng và làm chứng của chúng ta.
5. Sống và Làm Chứng với Quyền Năng: Dù có trải nghiệm phép lạ siêu nhiên trực tiếp hay không, mỗi Cơ Đốc nhân đều được kêu gọi sống một đời sống đầy dẫy Đức Thánh Linh (Ê-phê-sô 5:18), mang lấy quyền năng từ nơi cao để làm chứng về Chúa Giê-xu (Công Vụ 1:8). Quyền năng ấy được bày tỏ qua đời sống thánh khiết, lời nói đầy ân điển, và tình yêu thương vượt trội.
Vậy, Đức Chúa Trời còn thực hiện những phép lạ không? Câu trả lời Kinh Thánh là **“Có.”** Đức Chúa Trời của chúng ta không thay đổi (Ma-la-chi 3:6; Hê-bơ-rơ 13:8). Ngài vẫn là Đức Chúa Trời toàn năng, đầy lòng thương xót, và vẫn đang tích cực cai trị trong thế giới Ngài tạo dựng. Các phép lạ của Ngài ngày nay có thể không tập trung và công khai như trong thời kỳ thành lập Hội Thánh, nhưng chúng vẫn xảy ra theo ý muốn trọn vẹn và khôn ngoan của Ngài, để phục vụ cho mục đích tối hậu của Ngài: tôn vinh Danh Ngài và đem nhiều con cái vào sự vinh hiển.
Thay vì bị ám ảnh bởi việc tìm kiếm hay hoài nghi phép lạ, chúng ta được kêu gọi hãy **tin cậy nơi Chúa**. Hãy tập trung vào “phép lạ” Lời Ngài đã làm trong lòng chúng ta, và trung tín làm chứng về Ngài. Hãy cầu nguyện với đức tin, chờ đợi sự đáp lời của Ngài, và luôn mở mắt thuộc linh để nhận ra những dấu chỉ về sự nhân từ và quyền năng của Ngài trong đời sống hằng ngày—dù đó là sự chữa lành kỳ diệu hay ân điển kiên nhẫn để gánh lấy ốm đau. Cuối cùng, hãy luôn nhớ rằng phép lạ vĩ đại nhất đã xảy ra: Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, đã chết vì tội chúng ta và sống lại để xưng chúng ta là công bình. Tin vào Ngài chính là nền tảng cho mọi phép lạ—trong đời này và đời sau.
“Hãy tạ ơn Chúa vì Ngài là nhân từ; Sự thương xót Ngài còn đến đời đời.” (Thi Thiên 106:1)