A-gua con trai Gia-kê
Trong kho tàng văn chương khôn ngoan của Kinh Thánh, sách Châm Ngôn nổi bật với những lời dạy sâu sắc về đạo đức, mối quan hệ và sự kính sợ Đức Giê-hô-va. Phần lớn sách được ghi lại từ vua Sa-lô-môn, nhưng ở hai chương cuối, chúng ta bắt gặp hai tác giả đặc biệt: A-gua (chương 30) và vua Lê-mu-ên (chương 31). Trong đó, nhân vật A-gua, con trai Gia-kê, xuất hiện như một tiếng nói độc đáo, khiêm nhường và đầy triết lý thực tiễn. Bài viết này sẽ đi sâu khám phá thân thế, thông điệp và những bài học vượt thời gian từ lời của người đàn ông bí ẩn này.
Châm Ngôn 30 mở đầu bằng một dòng chú thích đặc biệt: "Lời của A-gua, con trai Gia-kê. Lời tuyên bố cho Y-thi-ên, cho Y-thi-ên và U-can" (Châm Ngôn 30:1). Ngay lập tức, chúng ta đối diện với những câu hỏi: A-gua là ai? Gia-kê là ai? Y-thi-ên và U-can là gì? Không có bất kỳ thông tin lịch sử nào khác trong Kinh Thánh về ông. Điều này khiến ông trở thành một nhân vật bí ẩn, và sự bí ẩn ấy lại càng làm nổi bật thông điệp thuần khiết, tập trung vào Đức Chúa Trời mà ông truyền đạt.
Việc tên ông được đặt ngang hàng với Sa-lô-môn cho thấy tầm quan trọng và sự linh cảm từ Đức Thánh Linh trong những lời ông nói. Một số học giả cho rằng A-gua có thể là một người ngoại bang (không phải người Y-sơ-ra-ên) đã tiếp nhận sự mặc khải của Đức Chúa Trời chân thần. Giả thuyết này dựa trên cách xưng hô và nội dung mang tính phổ quát, vượt ra khỏi bối cảnh dân tộc Y-sơ-ra-ên. Dù thân thế thế nào, lời của ông đã được Đức Thánh Linh thu nhận vào trong Kinh điển, trở thành Lời hằng sống cho mọi thế hệ.
1. Ý nghĩa tên gọi:
- A-gua (אָגוּר - 'Agur): Trong tiếng Hê-bơ-rơ, tên này có thể bắt nguồn từ động từ "āgar" (אָגַר) có nghĩa là "quy tụ", "thu thập". Điều này phù hợp với nội dung chương 30, là một sự "thu thập" những lời châm ngôn, những quan sát sắc sảo về cuộc sống và tạo vật.
- Gia-kê (יָקֶה - Yaqeh): Tên này rất hiếm gặp. Nó có thể liên quan đến gốc từ có nghĩa là "cẩn thận", "ngoan đạo" hoặc "vâng lời". "Con trai của Gia-kê" có thể ám chỉ ông là một người được dạy dỗ trong sự kính sợ Chúa.
- Y-thi-ên và U-can (Ithiel and Ucal): Đây có thể là tên của hai môn đệ hoặc con trai của A-gua, người ông truyền dạy lời này. Một cách giải thích khác, dựa trên ý nghĩa từ nguyên, đây có thể là những khái niệm: "Y-thi-ên" (אִיתִיאֵל) có thể là "Đức Chúa Trời ở cùng tôi", và "U-can" (אֻכָל) có thể là "tôi sẽ được năng lực" hoặc "tôi kiệt sức". Điều này tạo nên một lời tuyên xưng: "Với tôi có Đức Chúa Trời, tôi sẽ được năng lực" hoặc ngay cả khi "tôi kiệt sức, Đức Chúa Trời vẫn ở cùng".
2. Lời tự thú khiêm nhường (Châm Ngôn 30:2-3):
A-gua mở đầu bài giảng của mình không phải bằng sự tuyên bố uyên bác, mà bằng một lời thú nhận đầy khiêm cung:
"Thật, ta là ngu dốt hơn ai hết,
Lời này phản chiếu tinh thần thật sự của sự khôn ngoan khởi đầu từ sự kính sợ Chúa (Châm Ngôn 1:7, 9:10). A-gua nhận biết rõ giới hạn của tri thức con người. Từ "ngu dốt" ở đây (trong tiếng Hê-bơ-rơ là "ba'ar" בַּעַר) không chỉ là thiếu học thức, mà còn ám chỉ sự thô lỗ, thiếu sự tinh tế và hiểu biết thuộc linh. Ông đặt mình vào vị trí của một người học trò, không phải một bậc thầy. Đây là thái độ cần thiết để tiếp nhận sự khải thị từ Đấng Tạo Hóa.
Lại không có sự thông sáng của loài người.
Ta chẳng từng học được sự khôn ngoan,
Cũng chẳng biết sự tri thức của Đấng Thánh."
Ngay sau lời tự thú, A-gua đặt ra một loạt câu hỏi tu từ hùng hồn, tập trung vào quyền năng và sự cao cả siêu việt của Đức Chúa Trời (Châm Ngôn 30:4):
"Ai đã lên trời rồi lại xuống?
Ai đã gom gió vào lòng bàn tay?
Ai đã bọc nước trong áo?
Ai đã lập các cùng tế của đất?
Danh Ngài là chi, và danh Con Ngài là chi,
Nếu ngươi biết?"
Những câu hỏi này khẳng định sự độc tôn của Đức Chúa Trời trong công việc sáng tạo và duy trì vũ trụ. "Lên trời rồi lại xuống" là hành động chỉ thuộc về Đức Chúa Trời và Đấng Mê-si-a (xem Giăng 3:13). "Gom gió", "bọc nước" nói đến quyền năng kiểm soát thiên nhiên. Câu hỏi cuối "Danh Ngài là chi, và danh Con Ngài là chi" là một điểm nhấn thần học quan trọng. Nó gợi mở về mầu nhiệm của chính Đức Chúa Trời và mối quan hệ trong Ba Ngôi. Trong Tân Ước, chúng ta biết danh Con ấy chính là Chúa Giê-xu Christ (Phi-líp 2:9-11). A-gua, dưới sự mặc khải, đã chỉ ra một chân lý vĩ đại mà chỉ trong Chúa Giê-xu chúng ta mới có câu trả lời trọn vẹn.
Sự tương phản giữa Đức Chúa Trời vô hạn và con người hữu hạn được A-gua tóm gọn: "Mọi lời của Đức Chúa Trời đều đã được luyện cho sạch... Ngài là cái thuẫn cho những người nương náu mình nơi Ngài" (Châm Ngôn 30:5). Lời Chúa là tuyệt đối, tinh khiết và đáng tin cậy. Đáp ứng thích hợp của con người là "chớ thêm chi vào các lời Ngài" (Châm Ngôn 30:6). Đây là nguyên tắc nền tảng cho mọi sự giải kinh: tôn trọng tính đầy đủ và thẩm quyền tối cao của Kinh Thánh.
Một trong những phần nổi tiếng nhất từ A-gua là lời cầu nguyện chân thành của ông (Châm Ngôn 30:7-9):
"Xin Chúa chớ để con hai điều,
Trước khi con chết:
Xin khiến sự dối trá và lời nói dối cách xa con;
Chớ cho con sự nghèo khổ, hoặc sự giàu có;
Hãy nuôi con phần thức ăn cần dùng cho con,
E khi con được đầy dẫy, từ chối Chúa, mà rằng: Đức Giê-hô-va là ai?
Hoặc e khi con trở nên nghèo thiếu, bèn đi ăn trộm,
Và phạm đến danh của Đức Chúa Trời chăng."
Đây không phải là lời cầu xin giàu sang hay phú quý, mà là lời cầu xin cho đời sống trung tín. Ông xin được giải cứu khỏi tội lỗi (dối trá), và được bảo vệ khỏi hai thái cực vật chất có thể dẫn đến tội lỗi: sự giàu có (dễ kiêu ngạo, quên Chúa) và sự nghèo khổ cùng cực (dễ dẫn đến trộm cắp, phạm danh Chúa). Ông cầu xin "phần thức ăn cần dùng" – chính là sự chu cấp vừa đủ hằng ngày mà Chúa Giê-xu dạy chúng ta cầu nguyện: "Xin cho chúng con hôm nay đồ ăn đủ ngày" (Ma-thi-ơ 6:11). Đây là thái độ của sự tự tại nơi Chúa, thỏa lòng với những gì Ngài ban, và tin cậy sự chu cấp của Ngài.
Tiếp theo, A-gua đưa ra những quan sát sắc bén về xã hội và tự nhiên, thường theo cấu trúc "có ba điều... thậm chí bốn" (Châm Ngôn 30:15-31). Ông nói về lòng tham không đáy (câu 15-16), những điều gây kinh ngạc (đường chim ưng, đường rắn trên vầng đá... - câu 18-19), những điều khiến đất rung động (kẻ tôi tớ làm vua, kẻ ngu muội no đồ ăn... - câu 21-23), và những loài nhỏ nhưng rất khôn (kiến, con cào cào, con thằn lằn... - câu 24-28). Những quan sát này dạy chúng ta bài học về sự chăm chỉ, khôn ngoan, chuẩn bị, và quyền năng trong sự nhỏ bé. Chúng chỉ ra trật tự và sự khôn ngoan của Đấng Tạo Hóa được in dấu trong muôn loài vạn vật.
Lời của A-gua, dù được viết cách đây hàng thiên niên kỷ, vẫn mang tính thời sự và ứng dụng sâu sắc:
1. Nuôi dưỡng tấm lòng khiêm nhường và phụ thuộc:
Giống như A-gua, chúng ta cần nhận ra giới hạn của sự hiểu biết và khôn ngoan trần gian. Sự khôn ngoan thật bắt đầu khi chúng ta thờ phượng Đấng Tạo Hóa, không phải tạo vật. Trong một thế giới tôn vinh tri thức con người, Cơ Đốc nhân phải luôn tìm kiếm và vâng theo sự khôn ngoan đến từ Lời Chúa.
2. Cầu nguyện với sự tin cậy và thỏa lòng:
Lời cầu nguyện của A-gua là khuôn mẫu. Chúng ta nên cầu xin Chúa bảo vệ mình khỏi tội lỗi (đặc biệt là lời nói dối và lòng tham) hơn là chỉ cầu xin phước lành vật chất. Hãy học tập thỏa lòng với sự chu cấp hằng ngày của Chúa, tin rằng Ngài biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta (Ma-thi-ơ 6:25-34).
3. Tôn trọng Lời Chúa trọn vẹn:
Nguyên tắc "chớ thêm chi vào các lời Ngài" nhắc nhở chúng ta nghiên cứu, giảng dạy và sống theo Kinh Thánh một cách trung thực, không tùy tiện cắt xén hoặc thêm thắt theo ý riêng hay xu hướng thế tục.
4. Quan sát và học hỏi từ sự sáng tạo của Chúa:
Thế giới tự nhiên là "sách giáo khoa" thứ hai của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 19:1). Qua sự nhỏ bé của loài kiến, chúng ta học bài học về sự chăm chỉ và dự phòng. Qua sự kiêu hãnh của sư tử, chúng ta thấy sự nguy hiểm của tính kiêu ngạo. Hãy mở mắt tâm linh để nhìn thấy những bài học về đức tính và sự khôn ngoan từ thế giới xung quanh.
5. Tìm kiếm sự thỏa lòng nơi Chúa Giê-xu:
Câu hỏi "Danh Con Ngài là chi?" được trả lời trọn vẹn trong Chúa Giê-xu Christ. Sự thỏa lòng thật sự, sự khôn ngoan đích thực, và câu trả lời cho mọi thắc mắc của lòng người đều chỉ có thể tìm thấy trong Ngài (Cô-lô-se 2:2-3). A-gua khao khát sự vừa đủ và thanh sạch, và điều đó chỉ được thỏa mãn khi chúng ta được nuôi dưỡng bởi chính Chúa Giê-xu, là Bánh Hằng Sống (Giăng 6:35).
A-gua, con trai Gia-kê, có lẽ mãi mãi là một nhân vật bí ẩn về mặt lịch sử. Nhưng thông điệp của ông thì rõ ràng và sáng tỏ: Con người thật nhỏ bé và dốt nát nếu tách rời khỏi Đức Chúa Trời là Đấng Sáng Tạo. Sự khôn ngoan đích thực bắt đầu bằng thái độ khiêm nhường, kính sợ Chúa, và thỏa lòng với sự chu cấp từ Ngài. Ông chỉ cho chúng ta thấy một đời sống đạo thực tiễn – cầu nguyện chân thành, ghét tội lỗi, yêu mến Lời Chúa, và quan sát bài học từ cuộc sống.
Cuối cùng, hình ảnh về Đấng Christ thấp thoáng trong câu hỏi "danh Con Ngài là chi?" và được bày tỏ trọn vẹn trong Tân Ước. Chúa Giê-xu chính là sự khôn ngoân của Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 1:24), là Đấng từ trời xuống (Giăng 3:13), và là nguồn cung ứng mọi nhu cầu thuộc linh lẫn vật chất cho chúng ta. Hãy học theo gương của A-gua: sống một đời sống khiêm nhường, phụ thuộc, thỏa lòng và hướng về Chúa Cứu Thế Giê-xu, là trung tâm của mọi sự khôn ngoan và sự cứu rỗi.
"Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31)