Làm thế nào chúng ta có thể bước vào sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,873 từ
Chia sẻ:

Sự Yên Nghỉ Của Đức Chúa Trời

Trong một thế giới đầy lo âu, căng thẳng và mệt mỏi, khái niệm về “sự yên nghỉ” nghe như một âm điệu thiên đàng. Tuy nhiên, sự yên nghỉ mà Kinh Thánh đề cập không đơn thuần là sự nghỉ ngơi thể xác hay tâm lý, mà là một trạng thái thuộc linh sâu nhiệm, một sự bình an nội tại vượt trên mọi hoàn cảnh, được ban cho bởi chính Đức Chúa Trời. Đây là di sản quý giá nhất mà mỗi Cơ Đốc nhân có thể kinh nghiệm ngay trong hiện tại. Vậy, làm thế nào chúng ta có thể bước vào sự yên nghỉ thánh này?

I. Bản Chất Của Sự Yên Nghỉ Đức Chúa Trời: Không Chỉ Là Sự Ngừng Lại

Để hiểu về sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời, chúng ta phải quay về nguồn cội. Trong Sáng-thế-ký 2:2 chép: “Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm.” Từ “nghỉ” ở đây trong tiếng Hê-bơ-rơ là “shabath” (שׁבת), có nghĩa là “ngừng lại, chấm dứt, nghỉ ngơi”. Điều quan trọng cần lưu ý: Đức Chúa Trời nghỉ không phải vì Ngài mệt mỏi (Ê-sai 40:28), mà vì công trình sáng tạo đã hoàn tất cách trọn vẹn. Sự yên nghỉ của Ngài là sự hưởng thụ, tận hưởng thành quả của một công trình tốt lành đã xong.

Sự yên nghỉ này trở thành một hình bóng, một lời hứa cho dân sự Ngài. Trong Hê-bơ-rơ 3-4, tác giả liên hệ sâu sắc giữa sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời sau sáng tạo với sự yên nghỉ mà dân Y-sơ-ra-ên hướng đến trong Đất Hứa, và cuối cùng là sự yên nghỉ thuộc linh trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Hê-bơ-rơ 4:9-10 tuyên bố: “Vậy thì còn một ngày yên nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. Vì ai vào sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công việc Ngài vậy.” Ở đây, từ Hy Lạp được dùng cho “yên nghỉ” là “sabbatismos” (σαββατισμός), nhấn mạnh đến một sự yên nghỉ theo kiểu Sa-bát, một sự ngừng lại thánh.

Như vậy, bản chất của sự yên nghỉ Đức Chúa Trời là:

1. Sự Hoàn Tất: Nghỉ vì công việc cứu rỗi đã được Chúa Giê-xu hoàn tất trên thập tự giá (Giăng 19:30).
2. Sự Tận Hưởng: Hưởng thụ mối tương giao với Đức Chúa Trời và những phước hạnh trong Ngài.
3. Sự Tín Thác Tuyệt Đối: Ngừng mọi nỗ lực tự cứu rỗi hay tự xoay xở của bản ngã, để hoàn toàn tin cậy nơi sự chu cấp và sự thành tín của Chúa.

II. Con Đường Bước Vào Sự Yên Nghỉ: Đức Tin, Sự Vâng Phục và Từ Bỏ

Kinh Thánh chỉ rõ con đường để vào sự yên nghỉ này, và nó đòi hỏi một đáp ứng cụ thể từ phía chúng ta.

1. Bước Vào Bằng Đức Tin Nơi Công Việc Đã Hoàn Tất Của Chúa Giê-xu
Đây là nền tảng tuyệt đối. Hê-bơ-rơ 4:3 chép: “Vì chúng ta là kẻ đã tin thì vào sự yên nghỉ đó.” Sự cứng lòng và thiếu đức tin chính là rào cản lớn nhất. Thế hệ ra khỏi Ê-díp-tô đã không vào được sự yên nghỉ của Đất Hứa vì “lời nghe không ích chi cho họ, vì chẳng lâm vào đức tin của những kẻ đã nghe vậy” (Hê-bơ-rơ 4:2). Họ nghe lời hứa nhưng không đem lời ấy pha trộn với đức tin.

Từ “tin” trong Hy Lạp là “pisteuo” (πιστεύω), bao hàm sự tin tưởng, tín thác, và giao phó. Bước vào sự yên nghỉ nghĩa là chấm dứt mọi nỗ lực để tự mình làm đẹp lòng Đức Chúa Trời bởi việc làm, và hoàn toàn đặt sự tin cậy nơi sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu. Như Ê-phê-sô 2:8-9 khẳng định: “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” Sự yên nghỉ bắt đầu khi chúng ta ngừng cố gắng “vươn lên” tới Đức Chúa Trời và đơn giản tiếp nhận Ngài đã “vươn xuống” để cứu chúng ta.

2. Vâng Phục Lời Chúa và Để Cho Lời ấy Phán Xét
Hê-bơ-rơ 4:12 miêu tả Lời Đức Chúa Trời là “sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến nỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng.” Tiếp theo đó, câu 13 nói: “Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa.”

Quá trình bước vào sự yên nghỉ đòi hỏi chúng ta để cho Lời Chúa – là gương soi (Gia-cơ 1:23) – phơi bày mọi sự trong lòng. Sự yên nghỉ thật không thể tồn tại chung với tội lỗi được giấu kín, với sự giả hình, hay với những khu vực trong đời sống mà chúng ta không muốn Chúa đụng đến. Sự vâng phục Lời Chúa dọn đường cho sự bình an. Khi chúng ta ăn năn, xưng tội (1 Giăng 1:9) và điều chỉnh đời sống theo Lời Ngài, chúng ta loại bỏ được nguyên nhân gây ra bất an sâu thẳm nhất: sự xa cách với Đức Chúa Trời.

3. Từ Bỏ Gánh Nặng và Trao Mọi Lo Lắng Cho Chúa
Ma-thi-ơ 11:28-30 là lời mời gọi đầy yêu thương của Chúa Giê-xu: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.”

Chúa Giê-xu phân biệt hai thứ: “gánh nặng” của chúng ta (những lo lắng, tội lỗi, áp lực cuộc sống) và “ách” của Ngài (sự vâng phục và môn đồ hóa). Chúng ta được kêu gọi ĐẾN để TRAO ĐI gánh nặng của mình, và MANG LẤY ách êm ái của Ngài. Ách của Chúa “nhẹ nhàng” vì chúng ta mang chung với Ngài (“Ta và các ngươi” – mang chung một ách). Sự yên nghỉ đến khi chúng ta học tập thái độ “nhu mì, khiêm nhường” của Ngài – không cậy vào sức riêng, không tự cao, nhưng hoàn toàn phụ thuộc vào Cha.

Phi-líp 4:6-7 đưa ra một phương thức thực tế: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Sự bình an (hay yên nghỉ) ở đây là kết quả của việc trao mọi lo lắng qua sự cầu nguyện với lòng tạ ơn.

III. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày

Làm thế nào để sống trong sự yên nghỉ này một cách thiết thực?

1. Thực Hành Sự Nhận Biết Chúa (Practicing the Presence of God): Bắt đầu mỗi ngày với ý thức rằng Chúa đang hiện diện với bạn. Sự yên nghỉ không phải là cảm xúc, mà là một thực tại thuộc linh dựa trên lời hứa của Ngài (Ma-thi-ơ 28:20; Hê-bơ-rơ 13:5). Hãy nói chuyện với Ngài trong suốt ngày về những điều nhỏ nhặt nhất.

2. Sống Trong Lời Chúa Mỗi Ngày: Đừng chỉ đọc Lời Chúa như thông tin, hãy để Lời ấy rửa sạch, dưỡng nuôi và hướng dẫn bạn (Giăng 15:7). Khi gặp hoàn cảnh khó khăn, hãy tìm kiếm lời hứa của Chúa trong Kinh Thánh và bám lấy nó bằng đức tin.

3. Nuôi Dưỡng Đời Sống Cầu Nguyện Là Sự Đối Thoại: Biến Phi-líp 4:6-7 thành thói quen. Khi lo lắng nổi lên, hãy lập tức dừng lại, cầu nguyện, và cố tình tạ ơn Chúa ngay trong hoàn cảnh đó (không phải vì hoàn cảnh, nhưng vì Ngài đang hiện diện và chăm sóc bạn).

4. Giữ Vững Sự Giao Thông Với Hội Thánh: Hê-bơ-rơ 10:24-25 khích lệ chúng ta không bỏ sự nhóm lại, để được khích lệ và nhắc nhở về lẽ thật. Sự yên nghỉ được củng cố trong cộng đồng của những người cùng đức tin.

5. Nghỉ Trong Sự Chu Cấp Hằng Ngày: Hãy học bài học từ Ma-na trong đồng vắng (Xuất Ê-díp-tô Ký 16). Đức Chúa Trời chu cấp đủ cho từng ngày. Sự yên nghỉ bị phá vỡ khi chúng ta lo lắng về ngày mai (Ma-thi-ơ 6:34). Hãy tập tín thác Ngài từng ngày một.

IV. Kết Luận: Một Sự Yên Nghỉ Đang Hiện Hữu và Tương Lai

Sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời vừa là một kinh nghiệm hiện tại vừa là một lời hứa trọn vẹn cho tương lai. Chúng ta có thể bắt đầu bước vào sự yên nghỉ đó ngay bây giờ qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, qua sự vâng phục Lời Ngài, và qua việc trao mọi gánh nặng cho Ngài. Đây không phải là sự yên nghỉ của sự trì trệ, mà là sự yên nghỉ của năng lực – khi chúng ta ngừng cố gắng bằng sức riêng, thì quyền năng của Đức Chúa Trời lại được bày tỏ trọn vẹn trong chúng ta (2 Cô-rinh-tô 12:9).

Đồng thời, chúng ta vẫn trông đợi sự yên nghỉ trọn vẹn cuối cùng trong cõi đời đời, nơi mọi lao khổ, đau đớn và nước mắt sẽ chấm dứt (Khải-huyền 21:4). Sự yên nghỉ hiện tại là bảo chứng, là trái đầu mùa cho sự yên nghỉ vĩnh hằng ấy.

Hôm nay, lời mời gọi của Chúa Giê-xu vẫn còn vang vọng: “Hãy đến…” (Ma-thi-ơ 11:28). Hãy đến với Ngài trong sự chân thật, trao đi mọi gánh nặng, và bước vào sự yên nghỉ kỳ diệu mà chỉ có Cứu Chúa của bạn, Đấng đã hoàn tất mọi sự, mới có thể ban cho.




Quay Lại Bài Viết