Chúa Có Thể Sử Dụng Sự Bất An Của Bạn Để Mang Lại Sự Bình An

02 December, 2025
16 phút đọc
3,107 từ
Chia sẻ:

Chúa Có Thể Sử Dụng Sự Bất An Của Bạn Để Mang Lại Sự Bình An

Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều không xa lạ với những cơn sóng của sự bất an—những lo âu về tương lai, sợ hãi về hoàn cảnh, hay dao động nội tâm khi đối diện với thử thách. Thế nhưng, một trong những nghịch lý đẹp đẽ nhất trong mối liên hệ với Đức Chúa Trời chính là Ngài có quyền năng và chủ ý sử dụng chính những trải nghiệm bất an ấy như một công cụ để đưa chúng ta vào sự bình an thâm sâu và vững chắc chỉ có trong Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá nền tảng Kinh Thánh cho chân lý này, qua việc phân tích nguyên văn, bối cảnh và các nguyên tắc thuộc linh, để giúp chúng ta nhận biết và kinh nghiệm sự biến đổi kỳ diệu từ bất an thành bình an.

I. Bản Chất Của Sự Bất An Và Sự Bình An Theo Kinh Thánh

Để hiểu cách Chúa hành động, trước hết cần phân biệt rõ hai khái niệm theo lăng kính Kinh Thánh.

1. Sự Bất An (Anxiety, Worry): Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính được dùng là «μεριμνάω» (merimnaō), mang nghĩa “bị chia trí”, “lo lắng đến mức tâm trí bị phân tán”. Chúa Giê-xu đã phán: “Chớ vì sự sống mà lo đồ ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc... Kìa, chim trời... Cha các ngươi nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng hơn loài chim sao?” (Ma-thi-ơ 6:25-26, Kinh Thánh Truyền Thống). Sự bất an, ở góc độ tội lỗi, xuất phát từ việc mắt thuộc linh của chúng ta rời khỏi sự chu cấp và chủ quyền của Đức Chúa Trời để đặt vào hoàn cảnh. Nó là dấu hiệu của một niềm tin chưa trọn vẹn.

2. Sự Bình An Của Chúa (Peace): Đây không phải là sự vắng bặt của nghịch cảnh, mà là trạng thái an nghỉ, trọn vẹn và hài hòa trong Chúa. Từ Hy Lạp «εἰρήνη» (eirēnē) tương đương với từ Hê-bơ-rơ «שָׁלוֹם» (shalom) trong Cựu Ước, hàm chứa ý nghĩa sâu rộng về sự toàn vẹn, thịnh vượng, hòa thuận và cứu rỗi. Đây là món quà đặc biệt của Chúa Giê-xu: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; Ta ban sự bình an Ta cho các ngươi; Ta cho các ngươi sự bình an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.” (Giăng 14:27). Sự bình an này là kết quả của sự hòa thuận với Đức Chúa Trời qua sự cứu chuộc của Đấng Christ (Rô-ma 5:1).

II. Nguyên Lý Chúa Biến Đổi Sự Bất An Thành Bình An

Kinh Thánh trình bày một mô hình rõ ràng: Chúa không phải là tác giả của sự bối rối (1 Cô-rinh-tô 14:33), nhưng Ngài toàn quyền sử dụng mọi hoàn cảnh—kể cả những cảm xúc tiêu cực của chúng ta—để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài (Rô-ma 8:28). Sự bất an thường đóng vai trò như một “tín hiệu cảnh báo” thuộc linh, thúc giục chúng ta quay về với Đấng là nguồn bình an.

1. Sự Bất An Dẫn Đến Sự Tìm Kiếm: Thánh Vịnh 42:5, 11 minh họa rõ ràng điều này: “Hỡi linh hồn ta, sao người sờn ngã? Và sao người bối rối ở trong ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; vì ta sẽ còn ngợi khen Ngài, Là sự cứu rỗi của mặt ta và là Đức Chúa Trời ta.” Tác giả không phủ nhận sự bối rối («הָמָה» (hamah) – ồn ào, sôi sục) trong lòng, nhưng ông sử dụng chính sự bất an ấy để tự vấn và dẫn dắt tâm hồn mình quyết định đặt trông cậy nơi Chúa. Bất an trở thành động lực cho sự hướng thượng.

2. Sự Bất An Phơi Bày Chỗ Dựa Sai Lầm: Khi tháp Bá-bên sụp đổ, con người rơi vào tình trạng bất an và lộn xộn («בָּלַל» (balal) – lộn xộn, Sáng Thế Ký 11:7-9). Sự bất an này là hậu quả của việc tìm kiếm danh tiếng và an ninh ngoài Chúa. Chúa dùng sự lộn xộn ấy để phân tán họ, ngăn chặn tội lỗi tập thể và cuối cùng, qua sự kêu gọi Áp-ra-ham, Ngài ban lại một lời hứa về phước hạnh và bình an cho muôn dân (Sáng Thế Ký 12:1-3). Chúa dùng sự bất an để phá vỡ những công trình kiêu ngạo và hướng lòng người về lời hứa của Ngài.

3. Sự Bất An Là Cơ Hội Để Quy Phục Và Nhận Lấy Lời Hứa: Trong Tân Ước, sứ đồ Phao-lô chia sẻ một nguyên tắc sống còn: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:6-7). Chú ý trình tự: “Chớ lo phiền” (mệnh lệnh) → “nhưng... hãy... cầu nguyện” (hành động thay thế) → Kết quả: “Sự bình an của Đức Chúa Trời sẽ giữ gìn.” Chúa không hứa sẽ tước bỏ ngay mọi nguyên nhân gây lo âu, nhưng Ngài hứa ban một sự bình an siêu nhiên, đóng vai trò như lính canh («φρουρέω» (phroureō)) gìn giữ tấm lòng và tâm trí chúng ta trong Đấng Christ, ngay giữa cơn bão tố.

III. Những Gương Điển Hình Trong Kinh Thánh

1. Vua Đa-vít: Cả cuộc đời Đa-vít đan xen giữa cực kỳ bất an (trốn Sau-lơ, con nổi loạn, phạm tội) và những lời tuyên xưng bình an sâu sắc. Chìa khóa nằm ở các Thi thiên. Ông thành thật bày tỏ nỗi sợ: “Tôi nói: Ôi! chớ chi tôi có cánh như bồ câu! Thì tôi sẽ bay đi, và ở trong nơi an nghỉ.” (Thi thiên 55:6). Nhưng ngay trong cùng bài thiên, ông kết thúc bằng lời xác quyết: “Hãy trao gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng đỡ ngươi... Còn tôi, tôi sẽ tin cậy nơi Ngài.” (câu 22-23). Sự bất an thúc đẩy ông trao gánh nặng, và hành động trao gánh đó mở cửa cho sự bình an.

2. Sứ Đồ Phao-lô: Ông trải qua mọi thứ: tù đày, đánh đập, nguy hiểm, áp lực từ các Hội Thánh (2 Cô-rinh-tô 11:23-28). Chính trong hoàn cảnh ấy, ông học được bí quyết: “Tôi đã học tập, hễ mình ở trong cảnh ngộ nào, cũng được thỏa lòng... Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” (Phi-líp 4:11-13). Động từ “học tập” («μανθάνω» (manthanō)) cho thấy sự bình an này không tự động, mà là kết quả của một quá trình thuộc linh, nơi những cơn bất an trở thành “lớp học” dạy ông nương cậy vào Christ.

3. Chính Chúa Giê-xu: Trước giờ chịu khổ hình, tâm hồn Ngài “buồn bực và sầu não lắm” (Ma-thi-ơ 26:37). Ngài thú nhận: “Linh hồn Ta buồn bực cho đến chết.” (câu 38). Sự bất an tột độ này không phải là tội lỗi, mà là sự nhận biết đầy đủ về gánh nặng của tội lỗi thế gian mà Ngài sắp gánh. Và chính trong sự bất an đó, Ngài đã cầu nguyện quyết liệt: “Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! song không theo ý Con, mà theo ý Cha.” (câu 39). Sự vâng phục trong đau khổ đó đã mở đường cho sự bình an tối hậu—sự hòa thuận giữa Đức Chúa Trời và loài người—mà Ngài mang lại cho chúng ta.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Nhận Diện Và Trình Bày Sự Bất An Cách Thành Thật: Đừng kìm nén hay cảm thấy tội lỗi về sự bất an. Hãy noi gương các tiên tri và Thi thiên, thành thật thưa với Chúa: “Con đang sợ hãi về...”. Sự thành thật là bước đầu tiên của đức tin.

2. Dùng Sự Bất An Như Lời Nhắc Nhở Để Tra Xét Lòng Mình: Tự hỏi: Điều gì đang bị đe dọa khiến tôi bất an? Sức khỏe, tài chính, danh tiếng, mối quan hệ? Sự bất an này đang chỉ ra tôi đang đặt hy vọng và sự an toàn của mình ở đâu? Hãy để Thánh Linh dùng nó để phơi bày bất kỳ thần tượng nào trong lòng.

3. Chủ Động Áp Dụng Lời Chúa và Cầu Nguyện (Phi-líp 4:6-9):

  • Cầu nguyện với sự tạ ơn: Cảm ơn Chúa về chính sự bất an vì nó đang kéo bạn đến gần Ngài. Cảm ơn Ngài về những phước hạnh hiện tại và lời hứa tương lai.
  • Suy Gẫm Lẽ Thật: Hãy chọn một câu Kinh Thánh về sự bình an (ví dụ: Ê-sai 26:3; Giăng 16:33; 2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:16) và suy ngẫm, nghiền ngẫm nó. Thay thế dòng suy nghĩ lo âu bằng Lẽ Thật.
  • Bước Đi Trong Vâng Phục: Phao-lô khuyên chúng ta “làm điều” mình đã học (Phi-líp 4:9). Hành động vâng theo Lời Chúa (như tha thứ, chia sẻ, phục vụ) ngay giữa lúc bất an sẽ mở đường cho sự bình an của Chúa ngự trị.

4. Tìm Kiếm Sự Thông Công Và Khích Lệ: Đừng cô lập mình. Chúa đặt để chúng ta trong Thân thể Đấng Christ. Chia sẻ gánh nặng với một anh chị em trưởng thành trong đức tin (Ga-la-ti 6:2) và nhờ họ cầu nguyện cùng là một phương cách Chúa dùng để ban bình an.

V. Kết Luận: Bình An Trong Một Thế Giới Bất An

Chúa Giê-xu đã tuyên bố rõ ràng: “Trong thế gian các ngươi sẽ có sự hoạn nạn; nhưng hãy cứ vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi.” (Giăng 16:33). Sự bất an là một phần của thực tại “trong thế gian” này. Tuy nhiên, trong Đấng Christ, chúng ta có một vị trí mới và một nguồn lực mới. Chúa không lãng phí bất cứ điều gì trong đời sống con cái Ngài, ngay cả những cảm xúc rối bời nhất. Ngài có thể, và vẫn đang, sử dụng chính những cơn sóng bất an của chúng ta như những công cụ để:

1. Khiến chúng ta khao khát Ngài hơn: Như con nai khát khao khe nước.
2. Phá vỡ những sự tự tin giả tạo: Để chúng ta chỉ còn biết nương cậy vào ân điển.
3. Dạy chúng ta bài học thuộc linh quý giá: Về sự thỏa lòng, kiên nhẫn và tin cậy.
4. Làm chứng cho quyền năng của Ngài: Khi người khác thấy sự bình an siêu nhiên của chúng ta giữa nghịch cảnh.

Hôm nay, nếu bạn đang ở trong cơn bão tố của sự bất an, đừng tuyệt vọng. Hãy nhìn xem Chúa Giê-xu, Đấng đã bình an vượt qua cơn bão lớn trên biển hồ, và Ngài cũng phán với bạn: “Hãy yên lặng, hãy lặng đi.” (Mác 4:39). Hãy trao gánh nặng ấy cho Ngài. Hãy để sự bất an đưa bạn vào vòng tay của Cha Thiên Thượng. Và bạn sẽ kinh nghiệm rằng, chính trong sự thừa nhận yếu đuối và bất an của mình, quyền năng của Đấng Christ bao phủ bạn, và sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết sẽ canh giữ lòng và trí bạn trong Ngài.

Quay Lại Bài Viết