Chúng ta có thể học được gì từ người phụ nữ bị bắt vì ngoại tình?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,476 từ
Chia sẻ:

Người Phụ Nữ Bị Bắt Vì Ngoại Tình: Bài Học Về Ân Điển, Sự Tha Thứ Và Đời Sống Mới

Một trong những câu chuyện cảm động và đầy quyền năng nhất trong chức vụ của Chúa Giê-xu được ghi lại trong Giăng 8:1-11 – câu chuyện về người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Sự kiện này không chỉ là một phép lạ về sự tha thứ, mà còn là một bài giảng sống động về luật pháp, ân điển, sự công bình và lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đào sâu vào phân đoạn Kinh Thánh này, khám phá bối cảnh lịch sử và thần học, phân tích từ ngữ gốc, và rút ra những bài học thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.

Bối Cảnh và Tình Huống: Một Cái Bẫy Thần Học

Câu chuyện mở đầu với Chúa Giê-xu tại đền thờ, nơi Ngài đang dạy dỗ dân chúng. Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si dẫn đến một người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Họ đặt cô ấy giữa đám đông và nêu ra vấn đề với Chúa Giê-xu: “Thưa Thầy, người đàn bà nầy bị bắt quả tang đang phạm tội tà dâm. Vả, trong luật Môi-se, chúng tôi có truyền ném đá những hạng đàn bà đó; còn Thầy, Thầy dạy làm sao?” (Giăng 8:4-5, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Hành động “bắt quả tang” (καταλαμβάνω - *katalambanō* trong tiếng Hy Lạp) mang ý nghĩa nắm bắt, chiếm giữ một cách chắc chắn. Điều này cho thấy họ đã có sự sắp đặt, theo dõi, và bắt giữ một cách có chủ ý. Tuy nhiên, luật pháp Môi-se quy định trong Lê-vi Ký 20:10 và Phục Truyền Luật Lệ Ký 22:22 nói rõ rằng cả hai người phạm tội ngoại tình đều phải bị xử tử. “Nếu một người nam phạm tội tà dâm với vợ của người lân cận mình, người nam cùng người nữ phạm tội ấy thảy đều phải bị giết” (Lê-vi Ký 20:10). Việc họ chỉ dẫn người đàn bà đến một mình cho thấy sự thiên vị, giả hình và mục đích thực sự của họ: không phải để bênh vực sự thánh khiết của luật pháp, mà để thử (πειράζω - *peirazō*) Chúa Giê-xu, hầu có thể tìm cớ tố cáo Ngài.

Đây là một cái bẫy thần học hóc búa: Nếu Chúa Giê-xu nói “hãy tha cho cô ấy”, Ngài sẽ bị cáo buộc chống lại luật pháp Môi-se và sự công chính của Đức Chúa Trời. Nếu Ngài nói “hãy ném đá đi”, Ngài sẽ mất đi hình ảnh của Đấng đầy lòng thương xót mà dân chúng biết đến, và có thể vi phạm luật Rô-ma vì người Do Thái không có quyền tự thi hành án tử (Giăng 18:31). Hơn nữa, Ngài sẽ đánh mất cơ hội cứu rỗi linh hồn tội lỗi này.

Hành Động Lạ Lùng của Chúa Giê-xu: Viết Trên Đất

Phản ứng của Chúa Giê-xu thật đáng kinh ngạc và đầy khôn ngoan thiên thượng: “Đức Chúa Jêsus cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất” (Giăng 8:6). Hành động “cúi xuống” (κύπτω - *kuptō*) thể hiện sự khiêm nhường, tập trung, và có lẽ là để tạo không gian suy nghĩ. Việc Ngài dùng ngón tay để viết trên đất gợi nhớ đến Xuất Ê-díp-tô Ký 31:18, khi Đức Chúa Trời dùng chính ngón tay Ngài để viết mười điều răn trên bảng đá. Sự tương phản ở đây thật sâu sắc: Cùng một ngón tay viết ra luật pháp thánh khiết, giờ đây có thể đang viết ra sự phán xét cho những kẻ tố cáo, hoặc ghi lại tội lỗi của chính họ.

Nội dung Ngài viết là gì? Kinh Thánh không tiết lộ, tạo nên một sự bí ẩn thần học. Nhiều nhà giải kinh gợi ý rằng Ngài có thể đang viết tội lỗi của những người tố cáo, như lời tiên tri trong Giê-rê-mi 17:13: “Hỡi Đức Giê-hô-va, sự trông cậy của Y-sơ-ra-ên! phàm những kẻ nào lìa bỏ Ngài đều sẽ bị xấu hổ, những kẻ nào xây bỏ khỏi Ngài sẽ bị ghi trong bụi đất”. Hành động viết trên đất (χοῦς - *choous*, bụi đất) cũng nhắc nhở rằng con người được nắn từ bụi đất và sẽ trở về bụi đất (Sáng Thế Ký 3:19).

Khi họ cứ hỏi mãi, Chúa Giê-xu ngước lên và phán một câu đầy uy quyền và soi sáng: “Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhất ném đá vào người” (Giăng 8:7). Từ “vô tội” trong nguyên văn là ἄναμαρτητος (*anamartētos*), có nghĩa là “không phạm tội”, “không có tội lỗi”. Lời tuyên bố này đánh thẳng vào lương tâm của họ, vén mở sự giả hình. Họ đến với tư cách là quan tòa, nhưng dưới ánh sáng của lời Chúa, họ phải tự xét mình trước.

Sự Rút Lui Của Những Kẻ Tố Cáo: Từ Người Kết Án Thành Kẻ Bị Kết Án

Phản ứng tiếp theo thật kịch tính: “Ngài lại cúi xuống viết trên đất nữa. Khi các người ấy nghe lời đó, thì đi ra từng người một, bắt đầu từ những người lớn tuổi hơn hết” (Giăng 8:8-9). Lời của Chúa Giê-xu có sức mạnh phán xét tấm lòng. Họ “đi ra” (ἐξέρχομαι - *exerchomai*), rút lui trong im lặng. Thứ tự “từ những người lớn tuổi hơn hết” rất có ý nghĩa. Những người lớn tuổi thường có nhiều kinh nghiệm sống hơn, và có lẽ cũng ý thức sâu sắc hơn về những sai phạm, yếu đuối và tội lỗi trong chính cuộc đời mình. Họ nhận ra mình không đủ tư cách để ném viên đá kết tội đầu tiên.

Lời Chúa đã biến đổi tình thế: từ một đám đông hung hăng với những tảng đá trong tay, sẵn sàng hành hình một phụ nữ yếu đuối, trở thành một nhóm người lặng lẽ rời đi, mang theo gánh nặng tội lỗi riêng của mình. Họ đến để kết án người khác, nhưng cuối cùng chính lương tâm họ bị kết án. Điều này ứng nghiệm lời Chúa dạy trong Ma-thi-ơ 7:1-5 về việc đừng xét đoán kẻ khác khi chính mình còn khúc cây trong mắt.

Cuộc Đối Thoại Giữa Ân Điển Và Tội Nhân: “Ta Cũng Không Lên Án Ngươi”

Cảnh tượng cuối cùng thật đẹp và đầy hy vọng: “Đức Chúa Jêsus lại ngước lên, không thấy ai hết, chỉ thấy người đàn bà đứng đó, thì Ngài phán rằng: Hỡi đàn bà kia, những kẻ cáo ngươi ở đâu? Không ai định tội ngươi sao? Người thưa rằng: Lạy Chúa, không ai hết. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa” (Giăng 8:10-11).

Chúa Giê-xu, Đấng duy nhất trên đất lúc đó có quyền năng và thẩm quyền để kết tội cô (vì Ngài vô tội - ἁμαρτίαν οὐκ ποιέω, “không làm điều tội lỗi” như trong Hê-bơ-rơ 4:15), đã không làm điều đó. Tuyên bố “Ta cũng không định tội ngươi” (οὐδὲ ἐγώ σε κατακρίνω - *oude egō se katakrinō*) là lời tuyên bố của ân điển. Động từ “định tội” (κατακρίνω - *katakrinō*) có nghĩa mạnh hơn “kết tội”, nó là “kết án”, “tuyên án phạt”. Chúa Giê-xu không phủ nhận tội lỗi của cô (“bị bắt quả tang phạm tội tà dâm”), nhưng Ngài không thi hành án phạt mà cô đáng phải nhận. Đây là hình ảnh tiên tri về thập tự giá, nơi Ngài, Đấng vô tội, gánh lấy án phạt thay cho tội nhân.

Tuy nhiên, ân điển không bao giờ rẻ và không phải là giấy phép để phạm tội. Lời phán tiếp theo của Ngài vừa là mệnh lệnh vừa là năng lực: “Hãy đi, đừng phạm tội nữa” (ὕπαγε καὶ μηκέτι ἁμάρτανε - *hupage kai mēketi hamartane*). “Đừng phạm tội nữa” ở thì hiện tại, mang ý nghĩa “đừng tiếp tục phạm tội”. Ân điển giải phóng cô khỏi án phạt, và đồng thời ban cho cô quyền năng để sống một đời sống mới, thoát khỏi sự trói buộc của tội lỗi cũ. Đây không phải là một lời khuyên nhẹ nhàng, mà là một mệnh lệnh đầy quyền năng biến đổi, tương tự như lời Ngài phán với người bại ở Bê-tết-đa: “Hãy đứng dậy... và đừng phạm tội nữa” (Giăng 5:14).

Bài Học Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Câu chuyện này để lại cho chúng ta nhiều bài học sâu sắc có thể áp dụng vào đời sống đức tin hằng ngày:

1. Bài Học Về Sự Giả Hình và Xét Đoán: Chúng ta dễ rơi vào thói quen của những người Pha-ri-si: nhìn thấy và phóng đại lỗi lầm của người khác trong khi xem nhẹ hoặc bào chữa cho tội lỗi của chính mình. Lời Chúa nhắc nhở: trước khi muốn “ném đá” (chỉ trích, lên án, cách ly) một anh chị em phạm lỗi, hãy tự xét lòng mình (Ga-la-ti 6:1). Sự khiêm nhường phải đi trước sự sửa dạy.

2. Bài Học Về Bản Chất Của Ân Điển: Ân điển của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-xu Christ không bỏ qua tội lỗi (“bị bắt quả tang”), nhưng gánh chịu hình phạt thay cho chúng ta (“Ta không định tội ngươi”). Chúng ta được tha thứ không phải vì chúng ta xứng đáng, mà hoàn toàn dựa trên sự nhân từ và lòng thương xót của Chúa (Ê-phê-sô 2:8-9). Điều này phải khiến chúng ta khiêm nhường và biết ơn sâu sắc.

3. Bài Học Về Sự Biến Đổi Đời Sống: Ân điển thật luôn đi đôi với mệnh lệnh thánh hóa: “Hãy đi, đừng phạm tội nữa”. Đức tin chân thật thể hiện qua đời sống được biến đổi. Sự tha thứ không phải là điểm kết thúc, mà là điểm khởi đầu cho một cuộc hành trình đi theo Chúa, nhờ năng quyền của Đức Thánh Linh để chiến thắng tội lỗi (Rô-ma 6:1-2, 12-14).

4. Bài Học Về Cách Ứng Xử Với Người Sa Ngã: Hội Thánh phải là nơi của cả sự thật (nhìn nhận tội lỗi) và ân điển (ban cho hy vọng và đường phục hồi). Mục đích của chúng ta không phải là hủy diệt hay loại trừ, mà là phục hồi bằng tinh thần mềm mại, như Chúa đã làm (Ga-la-ti 6:1-2). Chúng ta cần học sự khôn ngoan của Chúa Giê-xu: không dung túng tội lỗi, nhưng cũng không nghiền nát linh hồn tội lỗi.

5. Bài Học Về Quyền Năng Của Lời Chúa: Lời của Chúa Giê-xu có quyền năng làm cho kẻ kiêu ngạo cúi đầu rút lui và khiến tội nhân được đứng dậy trong hy vọng. Tiếp xúc với Lời Chúa hằng ngày sẽ giúp chúng ta tự xét mình và tìm thấy sự tha thứ, năng lực để sống đẹp lòng Ngài.

Kết Luận: Đứng Trước Sự Thật và Ân Điển

Câu chuyện người phụ nữ bị bắt vì ngoại tình là một bức tranh sống động về Phúc Âm. Tất cả chúng ta đều như người phụ nữ ấy, bị “bắt quả tang” trong tội lỗi của mình trước mặt Đức Chúa Trời thánh khiết (Rô-ma 3:23). Những kẻ tố cáo đã rút đi, nhưng chúng ta vẫn đứng đó, đối diện với Chúa Giê-xu – Đấng Thẩm Phán công bình và duy nhất.

Tin mừng là Ngài không đến để lên án thế gian, mà để thế gian nhờ Ngài được cứu (Giăng 3:17). Đối với những ai đến với Ngài trong sự ăn năn và đức tin, lời tuyên bố vẫn còn vang vọng: “Ta cũng không định tội ngươi”. Án phạt đã được Ngài gánh chịu trên thập tự giá. Và đi theo lời mệnh lệnh đầy quyền năng: “Hãy đi, đừng phạm tội nữa”, chúng ta bước vào một đời sống mới trong tự do và sự thánh khiết, không còn bị tội lỗi trói buộc, nhưng được ân điển Chúa nâng đỡ và dẫn dắt mỗi ngày.

Hãy sống trong sự tự do của ân điển đó, và cũng hãy trở nên những sứ giả của cả sự thật và ân điển cho một thế giới đang hư mất và đầy dẫy sự lên án.

Quay Lại Bài Viết