Đức Chúa Jêsus là An-pha và Ô-mê-ga
Trong kho tàng mặc khải của Kinh Thánh, một số danh xưng của Đấng Christ mang sức nặng thần học và sự an ủi vô song cho Hội Thánh. Trong số đó, danh hiệu “An-pha và Ô-mê-ga” (Alpha and Omega) là một tuyên bố đầy uy quyền và trọn vẹn về thân vị và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai triển ý nghĩa của danh hiệu này dựa trên bối cảnh Kinh Thánh, ngôn ngữ nguyên thủy, và ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân.
Danh hiệu “An-pha và Ô-mê-ga” xuất hiện ba lần trong sách Khải Huyền, và mỗi lần đều mang ý nghĩa then chốt trong dòng chảy mặc khải của sách này.
- Khải Huyền 1:8: “Chúa là Đức Chúa Trời, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Đấng Hiện Có, Đã Có Và Còn Đến, là Đấng Toàn Năng.” Ở đây, Đấng phán là “Chúa là Đức Chúa Trời” (Kurios ho Theos - Κύριος ὁ Θεός), và Ngài tự xưng với ba thuộc tính: An-pha và Ô-mê-ga, Đấng Hiện Có (ὁ ὢν), và Đấng Toàn Năng (παντοκράτωρ - pantokratōr).
- Khải Huyền 21:6: “Ngài lại phán cùng tôi rằng: Xong rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, nghĩa là đầu tiên và cuối cùng. Kẻ nào khát, ta sẽ lấy nước suối sự sống mà cho nhưng không.” Lời này được phán ra từ ngôi của Đấng ngồi trên ngôi (câu 5), chính là Đức Chúa Trời, trong bối cảnh trời mới đất mới và sự phán xét đã hoàn tất.
- Khải Huyền 22:13: “Ta là An-pha và Ô-mê-ga, thứ nhất và sau chót, đầu tiên và rốt lại.” Điều đáng chú ý là lời này được chính Chúa Giê-xu Christ phán ra. Ngữ cảnh trước đó (câu 12, 16) xác định rõ ràng: “Nầy, ta đến mau chóng, và đem phần thưởng theo với ta...” và “Ta là Jêsus...”. Do đó, danh hiệu thần thượng “An-pha và Ô-mê-ga” được áp dụng trực tiếp cho Đức Chúa Jêsus, khẳng định thần tánh trọn vẹn của Ngài.
1. Ý nghĩa từ vựng:
Trong tiếng Hy Lạp, “An-pha” (Α, α) là chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái, và “Ô-mê-ga” (Ω, ω) là chữ cái cuối cùng. Cách diễn đạt này tương đương với thành ngữ “A và Z” trong tiếng Anh, hay “A đến Z”. Trong văn hóa Do Thái, có một cách nói tương tự là “An-pha và Taw” (א và ת, chữ đầu và cuối của bảng chữ cái Hê-bơ-rơ), biểu thị sự trọn vẹn, toàn bộ từ đầu đến cuối.
2. Ý nghĩa thần học sâu xa:
Danh hiệu này không chỉ đơn thuần nói về thứ tự thời gian. Nó hàm chứa những lẽ thật nền tảng về Đức Chúa Trời:
- Sự Tự Hữu Hằng Hữu (Eternality): Đức Chúa Jêsus là Đấng có trước muôn vật và còn lại sau muôn vật. Ngài vượt trên dòng thời gian. Ngài là nguồn gốc (An-pha) và là mục đích (Ô-mê-ga) của mọi lịch sử. Không có gì xảy ra ngoài tầm kiểm soát và sự hiểu biết trọn vẹn của Ngài. Điều này vang vọng lời tuyên bố của Đức Chúa Trời trong Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14: “TA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU” (ἐγώ εἰμι ὁ ὤν - egō eimi ho ōn).
- Sự Toàn Tại (Comprehensiveness): Ngài bao hàm tất cả. Mọi sự khôn ngoan, quyền năng, chương trình cứu chuộc, và mục đích của Đức Chúa Trời đều được chứa đựng trọn vẹn trong Chúa Christ. Như sứ đồ Phao-lô viết trong Cô-lô-se 1:17: “Ngài có trước muôn vật, và muôn vật đứng vững trong Ngài.” và 2:9: “Vì sự đầy dẫy của bổn tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình.”
- Quyền Tể Trị Tuyệt Đối (Absolute Sovereignty): Với tư cách là An-pha và Ô-mê-ga, Chúa Giê-xu tể trị mọi sự từ khởi nguyên của vũ trụ cho đến sự thành tựu cuối cùng của cõi đời đời. Không một biến cố, một thế lực, hay một sinh linh nào có thể hoạt động ngoài thẩm quyền tối cao của Ngài. Điều này mang lại sự bình an vô hạn cho những người thuộc về Ngài.
- Sự Trọn Vẹn và Đầy Đủ (Perfection and Sufficiency): Trong Ngài, không thiếu một điều gì. Ngài là sự khởi đầu trọn vẹn và là sự kết thúc trọn vẹn. Sự cứu rỗi Ngài ban cho là trọn vẹn, từ sự kêu gọi, xưng công bình, nên thánh cho đến sự vinh hiển hóa (Rô-ma 8:29-30).
Trong chính sách Khải Huyền, danh hiệu “An-pha và Ô-mê-ga” được giải thích rõ bằng các cụm từ song song:
- “Đầu tiên và Cuối cùng” (ὁ πρῶτος καὶ ὁ ἔσχατος - ho prōtos kai ho eschatos): Khải Huyền 1:17 (Chúa Giê-xu phán), 2:8, 22:13.
- “Đầu và Rốt” (ἡ ἀρχὴ καὶ τὸ τέλος - hē archē kai to telos): Khải Huyền 21:6, 22:13.
Các danh hiệu này không phải là ngẫu nhiên. Chúng có nền tảng từ lời tuyên bố của Đức Giê-hô-va trong Cựu Ước. Đặc biệt, trong sách Ê-sai, chúng ta thấy Đức Giê-hô-va tự xưng là Đấng Đầu Tiên và Đấng Sau Rốt:
“Hãy nghe ta, hỡi Gia-cốp với Y-sơ-ra-ên mà ta đã gọi! Ta là Đấng Tự Hữu; ta là đầu tiên, cũng là cuối cùng.” (Ê-sai 48:12).
“Đức Giê-hô-va phán:... Ta là đầu tiên và là cuối cùng, ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác.” (Ê-sai 44:6).
Việc Chúa Giê-xu trong Tân Ước áp dụng chính những danh xưng độc tôn của Đức Giê-hô-va cho chính mình là một lời khẳng định rõ ràng và mạnh mẽ về thần tánh của Ngài. Ngài chính là Đức Giê-hô-va của Cựu Ước, Đấng đã hiện ra trong xác thịt.
Lẽ thật về Chúa Giê-xu là An-pha và Ô-mê-ga không phải là một giáo lý khô khan, mà là nền tảng cho một đời sống đức tin vững vàng, bình an và hy vọng.
1. Sự An Nghỉ Trong Quyền Tể Trị của Ngài:
Cuộc đời đầy những bất định, biến cố bất ngờ và những giai đoạn tối tăm. Khi chúng ta tin rằng Chúa Giê-xu là An-pha (khởi đầu) và Ô-mê-ga (kết thúc) của câu chuyện đời mình, chúng ta tìm thấy sự an nghỉ sâu xa. Ngài không chỉ biết kết thúc, Ngài còn đang kiểm soát mọi diễn biến ở giữa. Sự lo âu được thay thế bằng sự phó thác (1 Phi-e-rơ 5:7).
2. Ý Nghĩa và Mục Đích Cho Cuộc Đời:
Nếu Ngài là An-pha, thì cuộc đời tôi bắt đầu từ Ngài. Tôi được tạo dựng bởi Ngài và cho Ngài (Cô-lô-se 1:16). Nếu Ngài là Ô-mê-ga, thì cuộc đời tôi hướng về Ngài như mục tiêu tối hậu. Mọi thành công, thất bại, niềm vui, nỗi đau đều được Ngài dùng để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài trong tôi (Rô-ma 8:28). Điều này cho chúng ta một la bàn vững chắc giữa một thế giới vô định.
3. Sự Đảm Bảo Về Sự Cứu Rỗi:
Công cuộc cứu chuộc của tôi được khởi đầu bởi ân điển của Ngài (An-pha), và cũng sẽ được Ngài hoàn tất cách vinh hiển trong ngày sau rốt (Ô-mê-ga). Sự cứu rỗi không dựa trên sự bền đỗ của tôi, mà dựa trên sự trung tín của Đấng là Đầu Tiên và Sau Rốt. Như Phi-líp 1:6 khẳng định: “Ấy chính Đức Chúa Trời là Đấng đã sanh lòng tốt trong anh em, cũng sẽ làm trọn việc ấy cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ.”
4. Động Lực cho Sự Thờ Phượng và Phục Vụ:
Khi hiểu được tầm vóc vĩ đại của Chúa Christ – Đấng bao trùm mọi sự – lòng chúng ta tự nhiên trào dâng sự thờ phượng, kính sợ và tình yêu. Sự phục vụ của chúng ta không còn là gánh nặng hay sự mặc cả, mà là đặc ân được cộng tác với Đấng đang cai quản cả vũ trụ. Chúng ta hầu việc Chúa của lịch sử.
5. Hy Vọng Vững Chắc Về Tương Lai:
Thế giới này dường như đang hỗn loạn, nhưng lịch sử không phải là một vòng xoáy vô nghĩa. Nó có một khởi đầu tốt lành từ tay Đấng Tạo Hóa (An-pha) và sẽ hướng đến một kết thúc vinh quang khi mọi sự được hiệp một trong Đấng Christ (Ô-mê-ga) (Ê-phê-sô 1:10). Sự trở lại của Đấng là An-pha và Ô-mê-ga là niềm hy vọng chắc chắn, là “ánh sáng mai” (2 Phi-e-rơ 1:19) chiếu rọi trên mọi nẻo đường hiện tại.
Danh hiệu “An-pha và Ô-mê-ga” là một viên ngọc quý trong mão miện của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Nó tuyên bố Ngài là Đức Chúa Trời vĩnh hằng, toàn tại, tể trị và trọn vẹn. Trong một thế giới tìm kiếm ý nghĩa từ những điều chóng qua, Hội Thánh được mời gọi để đặt trọn niềm tin nơi Đấng là Khởi Nguyên và Tận Cùng của muôn vật. Mọi nan đề, mọi sợ hãi, mọi hoài nghi đều phải cúi đầu trước chân lý này: Chúa Jêsus của chúng ta đã, đang và mãi mãi là An-pha và Ô-mê-ga. Mọi vinh hiển thuộc về Ngài, từ ban đầu cho đến đời đời. A-men.