Sống theo tính xác thịt dẫn đến sự chết (Rô-ma 8:6) có nghĩa là gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,884 từ
Chia sẻ:

Sống Theo Tính Xác Thịt Dẫn Đến Sự Chết (Rô-ma 8:6)

Lời tuyên bố của Sứ đồ Phao-lô trong Rô-ma 8:6 là một chân lý then chốt, phân định rõ ràng hai con đường, hai thực tại và hai kết cục cho đời sống con người: “Vì tâm trí của tính xác thịt là sự chết, còn tâm trí của Thánh Linh là sự sống và bình an.” Câu Kinh Thánh này không đơn thuần là một lời cảnh báo đạo đức, mà là một sự mặc khải thần học sâu sắc về bản chất tội lỗi, ân điển và sự tự do thật trong Đấng Christ. Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của nó, chúng ta phải đào sâu vào ngữ cảnh, ngôn ngữ gốc và hệ thống giáo lý mà Phao-lô trình bày trong thư Rô-ma.


I. Bối Cảnh và Ý Nghĩa Của “Tính Xác Thịt” (Sarx)

Toàn bộ thư Rô-ma, từ chương 1 đến chương 8, xây dựng một luận điểm vững chãi: mọi người đều phạm tội (Rô-ma 3:23), không thể tự cứu mình bởi việc làm theo luật pháp (Rô-ma 3:20), và chỉ có thể được xưng công bình bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ (Rô-ma 3:22). Đến chương 7, Phao-lô mô tả cuộc chiến nội tâm của một người muốn làm điều lành nhưng lại bị “luật của tội lỗi” trong chi thể mình cầm tù (Rô-ma 7:23). Chương 8 mở ra lời giải cho sự bế tắc ấy: “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đấng Christ Giê-xu” (Rô-ma 8:1).

Từ then chốt cần giải nghĩa là “tính xác thịt”. Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ này là σάρξ (sarx). Từ “sarx” không chỉ đơn giản là thân thể vật lý hay những ham muốn tình dục (dù có bao hàm). Trong thần học của Phao-lô, “sarx” chỉ toàn bộ bản chất con người trong trạng thái sa ngã, tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, hoàn toàn phụ thuộc vào sức riêng và định hướng về chính mình. Nó là hiện thân của sự nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời. “Vì những kẻ sống theo xác thịt thì chú tâm vào những điều của xác thịt; còn những kẻ sống theo Thánh Linh thì chú tâm vào những điều của Thánh Linh.” (Rô-ma 8:5).

Sống theo “sarx” là sống với một “tâm trí” (φρόνημα - phrónēma) – một khuynh hướng, tư tưởng chủ đạo, hệ giá trị và mục tiêu – hoàn toàn tập trung vào và được điều khiển bởi bản ngã sa ngã đó. Đó là một vòng xoáy tự quy chiếu, nơi Đức Chúa Trời bị loại trừ khỏi vị trí trung tâm.


II. Tại Sao Tâm Trí Của Xác Thịt Là Sự Chết?

Phao-lô kết luận dứt khoát: tâm trí đó “là sự chết”. Tại sao? Chúng ta phải hiểu “sự chết” trong Kinh Thánh theo ba chiều kích:

1. Sự Chết Thuộc Linh (Spiritual Death) – Sự Chia Cách Tức Thì: Ngay từ Sáng-thế Ký, Đức Chúa Trời đã cảnh báo: “Ngươi sẽ chắc chết” (Sáng-thế Ký 2:17). Sự chết đầu tiên và căn bản là sự chia cách với nguồn sự sống là Đức Chúa Trời. A-đam và Ê-va đã chết về mặt thuộc linh ngay khi phạm tội, trước khi thể xác họ chết hàng trăm năm sau. Phao-lô mô tả chính xác tình trạng của người sống theo xác thịt trong Ê-phê-sô 2:1: “Còn anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình.” Đây là sự chết hiện tại: một đời sống không có Thánh Linh, không có sự hiệp thông với Đức Chúa Trời, và do đó, không có sự sống đích thực.

2. Sự Chết như là Nô Lệ và Hư Mất: Tâm trí xác thịt không thể nào vâng phục luật pháp Đức Chúa Trời. “Vì tâm trí của xác thịt là nghịch với Đức Chúa Trời, bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, mà cũng không thể phục được.” (Rô-ma 8:7). Nó dẫn đến một đời sống nô lệ cho tội lỗi (Rô-ma 6:16), sản sinh ra những “việc làm của xác thịt” như được liệt kê trong Ga-la-ti 5:19-21: tà dâm, ô uế, phóng đãng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đua, giận dữ, bè đảng, ghen ghét, say sưa… – tất cả đều phá hủy bản thân và các mối quan hệ. Hậu quả cuối cùng của con đường này là “sự chết đời đời” (Rô-ma 6:23), sự chia cách vĩnh viễn khỏi Đức Chúa Trời.

3. Sự Chết như là Sự Vô Nghĩa và Hư Không: Sống không có Đức Chúa Trời là một sự tồn tại không có mục đích vĩnh cửu. Sách Truyền-đạo gọi đó là “hư không của sự hư không” (Truyền-đạo 1:2). Tâm trí xác thịt tìm kiếm sự sống trong những thứ không thể ban sự sống (của cải, danh vọng, khoái lạc), và kết cục là sự trống rỗng và tuyệt vọng – một dạng “sự chết” về cảm xúc và tinh thần.


III. Sự Tương Phản: Tâm Trí Của Thánh Linh Là Sự Sống Và Bình An

Ân điển tuyệt vời của Phúc Âm nằm ở vế thứ hai của câu 6. Đối lập với “sarx” là “Πνεῦμα” (Pneuma) – Thánh Linh. Người tin Chúa Giê-xu không còn “ở trong xác thịt, nhưng ở trong Thánh Linh” (Rô-ma 8:9). Thánh Linh Đức Chúa Trời ngự trong họ, biến đổi “tâm trí” (phrónēma) của họ.

1. Là Sự Sống (ζωή - zōē): Đây không phải sự sống sinh học (bios), mà là sự sống đời đời, sự sống thuộc linh của chính Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu phán: “Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật.” (Giăng 10:10). Thánh Linh phục sinh sự sống thuộc linh đã chết trong chúng ta (Ê-phê-sô 2:5), khiến chúng ta trở nên tạo vật mới (II Cô-rinh-tô 5:17). Sự sống này biểu hiện qua mối tương giao sống động với Đức Chúa Trời, qua năng quyền chiến thắng tội lỗi, và qua hy vọng về sự sống lại thân thể (Rô-ma 8:11).

2. Là Bình An (εἰρήνη - eirēnē): Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ שלום (shalom) không chỉ là không có chiến tranh, mà là sự trọn vẹn, hài hòa, thịnh vượng trong mọi mối quan hệ: với Đức Chúa Trời, với chính mình, với người khác và với tạo vật. Tâm trí Thánh Linh ban cho sự bình an này vì:

  • Bình an với Đức Chúa Trời: Nhờ được xưng công bình bởi đức tin, chúng ta “được hòa thuận với Đức Chúa Trời” (Rô-ma 5:1). Mối thù nghịch do tội lỗi gây ra đã được giải quyết trên thập tự giá.
  • Bình an nội tâm: Giữa những hoàn cảnh khó khăn, tâm trí được Thánh Linh điều khiển vẫn có “sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết” (Phi-líp 4:7).


IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Giáo lý này không chỉ để suy ngẫm, mà phải định hình đời sống hằng ngày. Làm thế nào để không sống theo tính xác thịt dẫn đến sự chết?

1. Nhận Biết và Xưng Tội: Bước đầu tiên là thành thật nhìn nhận những khu vực trong đời sống mình vẫn còn bị “tâm trí xác thịt” điều khiển. Đó có thể là sự kiêu ngạo, tính toán vị kỷ, ham muốn kiểm soát, thèm khát những điều tội lỗi. Hãy thường xuyên xét lòng mình dưới ánh sáng Lời Chúa và Thánh Linh. “Nếu chúng ta tự xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” (I Giăng 1:9).

2. Bước Đi Theo Thánh Linh (Ga-la-ti 5:16): Đây không phải là một mệnh lệnh tiêu cực “đừng làm điều xấu”, mà là một mệnh lệnh tích cực: “hãy bước đi theo Thánh Linh”. Hãy đầu phục, tin cậy và tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài trong mọi quyết định. Cầu nguyện không phải là nghi thức, mà là hơi thở của linh hồn sống trong Thánh Linh.

3. Làm Mới Tâm Trí (Rô-ma 12:2): “Tâm trí” (nous) phải được biến đổi. Điều này xảy ra qua việc hằng ngày đắm mình trong Lời Chúa (Thi-thiên 119:9,11). Hãy để Lời Chúa, chứ không phải triết lý thế gian hay cảm xúc nhất thời, định hình suy nghĩ, giá trị và ước mơ của bạn.

4. Sống Trong Cộng Đồng Hội Thánh: Chúng ta khó tự nhận ra sự lừa dối của xác thịt nơi chính mình. Hội Thánh là thân thể Đấng Christ, nơi chúng ta được sửa dạy, nâng đỡ và khích lệ (Ga-la-ti 6:1-2). Sự nhóm lại, thông công và khích lệ lẫn nhau là phương thuốc mạnh mẽ chống lại sự cô lập và ảo tưởng của tâm trí xác thịt.

5. Hướng Về Sự Sống Đời Đời: Tâm trí Thánh Linh luôn hướng về những điều trên cao (Cô-lô-se 3:2). Khi chúng ta tập trung vào hy vọng vinh quang đời đời (Rô-ma 8:18), sức hút của những thứ thuộc về xác thịt sẽ mất đi quyền lực. Sự chết thuộc linh đã bị đánh bại, và sự sống đời đời đã bắt đầu.


Kết Luận

Rô-ma 8:6 là một phương trình thuộc linh không thể chối cãi: Tâm trí Xác thịt = Sự Chết. Tâm trí Thánh Linh = Sự Sống và Bình An. Đây không phải là sự lựa chọn giữa hai lối sống đạo đức khác nhau, mà là sự lựa chọn giữa sự chết và sự sống, giữa thù nghịch và bình an với Đức Chúa Trời.

Lời mời gọi dành cho chúng ta là hãy “sống theo Thánh Linh” (Rô-ma 8:4). Điều này chỉ có thể thực hiện được khi chúng ta hoàn toàn đặt đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã kết án tội lỗi trong xác thịt (Rô-ma 8:3), và tiếp nhận Thánh Linh của Ngài. Mỗi ngày, chúng ta được kêu gọi đầu phục cho Đấng ban sự sống, để từ bỏ cái “tôi” dẫn đến diệt vong, và để cho Thánh Linh hướng dẫn, làm mới tâm trí, và sản sinh trong chúng ta bông trái của sự sống: “yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ” (Ga-la-ti 5:22-23). Hãy chọn sự sống!


Quay Lại Bài Viết