Chúa Giê-su Yêu Thương Trẻ Nhỏ Có Ý Nghĩa Gì?
Trong bối cảnh xã hội Do Thái thế kỷ thứ nhất, nơi trẻ em thường không được xem trọng và có địa vị thấp kém, thái độ và hành động của Chúa Giê-su Christ đối với trẻ nhỏ là một sự phá vỡ khuôn mẫu đầy quyền năng và ý nghĩa thần học sâu sắc. Sự kiện Ngài tiếp nhận, ôm lấy, đặt tay và ban phước cho trẻ em không đơn thuần chỉ là một cử chỉ yêu thương dịu dàng, mà là một bài giảng sống động về bản chất của Nước Đức Chúa Trời, về đức tin, và về giá trị tuyệt đối của mỗi một linh hồn trước mặt Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác ý nghĩa thần học, những bài học thuộc linh và ứng dụng thực tiễn từ thái độ yêu thương đặc biệt của Đấng Christ dành cho trẻ nhỏ.
Cả ba sách Phúc Âm Nhất Lãm đều ghi lại sự kiện quan trọng này, cho thấy tầm mức ý nghĩa của nó trong chức vụ Chúa Giê-su.
Ma-thi-ơ 19:13-15 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925): "Khi ấy, người ta đem các con trẻ đến cùng Đức Chúa Jêsus, đặng Ngài đặt tay trên chúng và cầu nguyện; môn đồ quở trách những người đem đến. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn cấm chúng; vì nước thiên đàng thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy. Ngài bèn đặt tay trên chúng, rồi từ đó mà đi."
Mác 10:14-16: "Đức Chúa Jêsus thấy vậy, bèn giận mà phán cùng môn đồ rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng cấm chúng; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai chẳng nhận lấy nước Đức Chúa Trời như một đứa trẻ, thì chẳng được vào đó bao giờ. Ngài bồng những đứa trẻ ấy, đặt tay trên chúng mà chúc phước cho."
Lu-ca 18:16-17: "Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi các trẻ ấy mà phán rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng cấm chúng; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai chẳng nhận lấy nước Đức Chúa Trời như một đứa trẻ, thì chẳng được vào đó bao giờ."
Phân tích từ ngữ và bối cảnh:
- "Đặt tay" (Tiếng Hy Lạp: ἐπιτίθημι - epitithēmi): Hành động này trong Kinh Thánh mang ý nghĩa truyền trao phước lành, sự chữa lành, sự xức dầu, hay uỷ thác chức vụ. Việc Chúa Giê-su chủ động đặt tay trên trẻ nhỏ là một sự xác nhận trang trọng về giá trị và phước hạnh thuộc linh của chúng trước mặt Đức Chúa Trời.
- "Giận" (Tiếng Hy Lạp: ἀγανακτέω - aganakteō trong Mác 10:14): Từ này diễn tả một sự phẫn nộ mạnh mẽ, một nỗi bất bình sâu sắc. Thái độ này của Chúa Giê-su cho thấy Ngài coi việc các môn đồ ngăn cản trẻ em là một sai lầm nghiêm trọng, một sự ngăn trở công việc của Nước Đức Chúa Trời.
- "Bồng" (Tiếng Hy Lạp: ἐναγκαλίζομαι - enagkalizomai trong Mác 10:16): Động từ rất đặc biệt và giàu hình ảnh này có nghĩa là "ôm vào lòng", "bồng ẵm". Nó thể hiện sự gần gũi, âu yếm, che chở và tình yêu thương trọn vẹn, không phải là một cử chỉ xa cách hay nghi lễ hình thức.
- "Như một đứa trẻ" (Tiếng Hy Lạp: ὡς παιδίον - hōs paidion): Cụm từ then chốt này không chỉ nói về tuổi tác mà về phẩm chất và thái độ của trẻ nhỏ mà người tin Chúa cần có.
Lời tuyên bố "Vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy" là trung tâm của sự dạy dỗ này. Nó mang nhiều tầng ý nghĩa:
1. Sự Đón Nhận Cách Vô Điều Kiện và Hoàn Toàn Phụ Thuộc: Một đứa trẻ hoàn toàn phụ thuộc vào cha mẹ để được nuôi dưỡng, bảo vệ và dẫn dắt. Chúng không dựa vào thành tích, địa vị hay sự khôn ngoan của riêng mình. Tương tự, việc bước vào Nước Đức Chúa Trời đòi hỏi một thái độ nhận biết sự bất lực hoàn toàn của bản thân và hoàn toàn phó thác, tin cậy vào ân điển của Đức Chúa Trời. Đây là cốt lõi của giáo lý "Xưng Nghĩa Bởi Đức Tin" (Rô-ma 3:28). Chúng ta không thể "mua" hoặc "kiếm được" Nước Trời, mà phải đón nhận nó như một món quà (Ê-phê-sô 2:8-9).
2. Sự Khiêm Nhường và Thiếu Tính Tự Công: Trẻ em không mang gánh nặng của sự kiêu ngạo tôn giáo, những thành kiến phức tạp, hay ý thức về "công đức" cá nhân. Chúng đến với Chúa Giê-su trong sự đơn sơ, thẳng thắn. Chúa Giê-su đã từng cảnh báo những thầy thông giáo tự phụ và đề cao sự khiêm nhường của một em bé ("nếu các ngươi không đổi lại và nên như đứa trẻ, thì chẳng được vào nước thiên đàng đâu. Vậy, hễ ai trở nên khiêm nhường như đứa trẻ nầy, sẽ là lớn hơn hết trong nước thiên đàng" - Ma-thi-ơ 18:3-4). Sự khiêm nhường này (tapeinophrosynē) là cửa ngõ vào sự vĩ đại thật trong mắt Đức Chúa Trời.
3. Đức Tin Đơn Sơ và Chân Thật: Đức tin của trẻ nhỏ không bị luận lý hóa quá mức hay nghi ngờ. Đó là một sự tin tưởng trọn vẹn, không toan tính. Chúa Giê-su không kêu gọi sự ngây thơ, nhưng là đức tin chân thành (pistis). Ngài phán: "Nếu các ngươi không tin, thì chẳng được ở vững bền" (Ê-sai 7:9). Việc "nhận lấy nước Đức Chúa Trời như một đứa trẻ" chính là tiếp nhận lẽ thật về Chúa Cứu Thế với một tấm lòng mở rộng, sẵn sàng và tin cậy.
Hành động của các môn đồ khi "quở trách" (Tiếng Hy Lạp: ἐπιτιμάω - epitimaō, nghĩa là khiển trách nặng nề) những người đem trẻ đến là một bức tranh thu nhỏ của thế giới người lớn, nơi thường đánh giá thấp những gì được xem là "nhỏ bé", "yếu đuối" hoặc "không quan trọng".
Chúa Giê-su đã lật ngược giá trị này. Ngài tuyên bố rằng chính những người "nhỏ bé" này lại là mẫu mực cho công dân Nước Trời. Lời cảnh báo "ai chẳng nhận lấy... thì chẳng được vào đó bao giờ" là một lời phán tuyệt đối và nghiêm trọng. Nó cho thấy thái độ đối với trẻ nhỏ và việc sở hữu những phẩm chất của trẻ thơ không phải là một lựa chọn tùy ý, mà là điều kiện tiên quyết cho sự cứu rỗi. Đây là một lời đả phá mạnh mẽ vào chủ nghĩa duy lý và sự tự tôn của con người.
Hơn nữa, Chúa Giê-su cũng đưa ra lời cảnh báo nghiêm khắc nhất đối với bất cứ ai làm vấp phạm một trong những "kẻ nhỏ nầy" (Ma-thi-ơ 18:6). Từ "kẻ nhỏ" (mikrōn) ở đây có thể chỉ cả về trẻ em lẫn những tín đồ mới, khiêm nhường. Điều này nhấn mạnh sự bảo vệ đặc biệt của Đức Chúa Trời dành cho những người dễ bị tổn thương và địa vị cao trọng của họ trong vương quốc Ngài.
1. Đối Với Đời Sống Cá Nhân Mỗi Tín Đồ:
- Tự kiểm điểm thuộc linh: Chúng ta có đang đánh mất sự đơn sơ, phụ thuộc và tin cậy ban đầu vào Chúa không? Đức tin có đang trở nên nặng nề bởi chủ nghĩa hình thức, sự hoài nghi hay cậy vào tri thức riêng?
- Nuôi dưỡng tấm lòng trẻ thơ: Cầu xin Chúa ban cho tấm lòng khiêm nhường, dễ dạy, luôn khao khát Lời Chúa như trẻ thơ khao sữa ("Hãy thèm sữa thiêng liêng của Đạo, như trẻ con mới đẻ vậy" - I Phi-e-rơ 2:2).
- Đón nhận ân điển mỗi ngày: Hãy bắt đầu mỗi ngày với tâm thế đón nhận sự thương xót và sự dẫn dắt mới mẻ từ Chúa, như một đứa trẻ đón nhận sự chăm sóc của cha mẹ.
2. Đối Với Gia Đình và Việc Dạy Dỗ Con Cái:
- Hiểu giá trị của con trẻ trước mặt Đức Chúa Trời: Con cái không phải là "tài sản" hay "trách nhiệm" thuần túy, mà là những món quà quý giá (Thi-thiên 127:3) và là những đối tượng được Chúa Giê-su đặc biệt yêu thương, ban phước.
- Dẫn đưa con đến với Chúa Giê-su: Bổn phận hàng đầu của cha mẹ Cơ Đốc là đem con cái mình đến với Chúa qua sự dạy dỗ Lời Chúa, cầu nguyện và làm gương về đời sống tin kính ("Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó" - Châm-ngôn 22:6). Hãy "đặt tay" cầu nguyện cho con mỗi ngày.
- Tạo môi trường của ân điển và đức tin: Xây dựng gia đình thành nơi con cái cảm nhận được tình yêu thương vô điều kiện, sự an toàn và được khích lệ phát triển mối quan hệ cá nhân với Chúa.
3. Đối Với Cộng Đồng Hội Thánh:
- Đầu tư và tôn trọng chức vụ giữa vòng trẻ em: Hội thánh phải là nơi trẻ em được chào đón nồng nhiệt, được dạy dỗ Kinh Thánh cách nghiêm túc, sáng tạo và phù hợp. Đây không phải là chức vụ "giữ trẻ" mà là chức vụ môn đệ hóa thế hệ tiếp theo.
- Bảo vệ và tạo môi trường an toàn cho trẻ: Hội thánh phải có các chính sách rõ ràng và thực hành nghiêm ngặt để bảo vệ trẻ em khỏi mọi hình thức lạm dụng, bắt nạt hoặc sự coi thường.
- Học từ đức tin của trẻ nhỏ: Người lớn đôi khi cần lắng nghe sự nhận biết đơn sơ về Chúa từ các em. Hãy để sự ngợi khen chân thành, những câu hỏi thẳng thắn và đức tin mạnh mẽ của các em nhắc nhở chúng ta về bản chất thật của mối quan hệ với Đấng Christ.
Tình yêu và hành động của Chúa Giê-su Christ đối với trẻ nhỏ là một minh chứng hùng hồn về bản chất của Phúc Âm. Nước Đức Chúa Trời không thuộc về những người tự cho mình là mạnh mẽ, khôn ngoan, hay đạo đức, mà thuộc về những ai biết nhận mình là nghèo khó về tâm linh, khóc lóc vì tội lỗi, và đói khát sự công bình (Ma-thi-ơ 5:3-6) – những phẩm chất thường thấy rõ nơi tấm lòng trẻ thơ.
Ý nghĩa sâu xa nhất của việc Chúa Giê-su yêu thương trẻ nhỏ chính là Ngài xác nhận rằng: Ân điển cứu rỗi là dành cho tất cả mọi người, bất kể tuổi tác, địa vị hay sự hiểu biết. Nó phá đổ mọi hàng rào mà con người dựng lên. Khi chúng ta đón tiếp một đứa trẻ nhân danh Chúa, cũng là chúng ta đón tiếp chính Ngài (Ma-thi-ơ 18:5). Ước mong mỗi chúng ta, trong hành trình đức tin, luôn giữ được tấm lòng đơn sơ, tin cậy và khao khát của một đứa trẻ, để hoàn toàn thuộc về Vương Quốc đời đời của Đấng đã bồng ẵm chúng ta trong tình yêu vô hạn của Ngài.