Ai Sẽ Tách Chúng Ta Ra Khỏi Tình Yêu Của Đấng Christ?
Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi thầm kín nhất và cũng là nỗi sợ hãi lớn nhất của Cơ Đốc nhân chính là: “Liệu có điều gì, hoàn cảnh nào, hay thế lực nào có thể cướp đi sự cứu rỗi và tình yêu mà Chúa dành cho tôi không?” Sứ đồ Phao-lô, dưới sự cảm động của Đức Thánh Linh, đã đưa ra một tuyên bố đầy uy quyền và an ủi trong thư Rô-ma đoạn 8, đỉnh điểm là câu hỏi tu từ ở câu 35: “Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ?” (Rô-ma 8:35). Câu hỏi này không phải là một sự hoài nghi, mà là lời tuyên chiến chống lại mọi nỗi sợ, một lời khẳng định chắc như đinh đóng cột về tính bất khả phân ly của tình yêu Thiên Chúa trong Đấng Christ Jêsus.
Bối Cảnh Thần Học: Hành Trình Từ Sự Kết Án Đến Sự Vinh Hiển (Rô-ma 1-8)
Để hiểu trọn vẹn sức nặng của Rô-ma 8:35, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy thần học của cả thư Rô-ma. Các chương 1-3 trình bày tình trạng tuyệt vọng của nhân loại dưới sự kết án của luật pháp và cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời. Chương 4-5 mở ra con đường công bình hóa bởi đức tin nơi Chúa Jêsus Christ. Chương 6-7 mô tả cuộc chiến thuộc linh giữa xác thịt và tâm linh, giữa luật của tội và luật của Đức Chúa Trời. Và rồi, chương 8 bùng nổ như một bản đại hợp xướng của sự tự do, sự sống, và sự vinh hiển.
Phao-lô khẳng định: “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 8:1). Chương này vẽ nên một chuỗi những khẳng định liên tiếp: Chúng ta được Thánh Linh hướng dẫn (c.14), làm con cái Đức Chúa Trời (c.16), là kẻ kế tự với Christ (c.17). Ngay cả sự đau đớn của hiện tại cũng không thể sánh với sự vinh hiển hầu đến (c.18). Mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời (c.28). Đức Chúa Trời đã định sẵn, kêu gọi, xưng công bình và làm vinh hiển chúng ta (c.29-30). Câu hỏi then chốt được đặt ra: “Còn Đức Chúa Trời về phần chúng ta, thì Ngài đã chẳng tiếc chính Con mình, nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì Ngài há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?” (Rô-ma 8:32). Nếu Đức Chúa Trời đã ban điều quý giá nhất (Con Một Ngài), thì chắc chắn Ngài sẽ ban mọi sự cần thiết để bảo tồn sự cứu rỗi ấy. Đây là nền tảng cho lời tuyên bố bất khả chiến bại từ câu 35 đến 39.
Giải Nghĩa Rô-ma 8:35 – “Bảy Kẻ Thù” Của Sự Bình An
Sau khi khẳng định quyền thế cao nhất của Đức Chúa Trời trong việc xưng công bình (c.33) và quyền năng tối thượng của Đấng Christ trong sự cầu thay (c.34), Phao-lô đưa ra một danh sách bảy điều được xem như những thế lực mạnh nhất có thể đe dọa đức tin con dân Chúa:
“Hoặc sự gian truân, hoặc sự khốn cùng, hoặc sự bắt bớ, hoặc sự đói, hoặc sự trần truồng, hoặc sự nguy hiểm, hoặc gươm giáo chăng?” (Rô-ma 8:35).
Chúng ta hãy phân tích từng “kẻ thù” này qua lăng kính nguyên ngữ và thực tế:
- Sự gian truân (θλῖψις – thlipsis): Từ Hy Lạp này mang nghĩa áp lực, sự đè nén, khốn khổ. Nó chỉ về mọi loại hoạn nạn, áp lực từ cuộc sống, bệnh tật, thất bại, hay nỗi buồn phiền tâm lý. Đây không phải là điều xa lạ với Cơ Đốc nhân (Giăng 16:33), nhưng nó không phải là dấu hiệu của sự xa cách khỏi tình yêu Chúa.
- Sự khốn cùng (στενοχωρία – stenochōria): Có nghĩa đen là “ở trong một không gian chật hẹp”, tức là tình trạng bế tắc, đường cùng, không lối thoát. Đây là cảm giác bị dồn vào chân tường, nơi mọi lựa chọn đều dường như đóng lại.
- Sự bắt bớ (διωγμός – diōgmos): Chỉ sự ngược đãi, săn đuổi vì lý do đức tin. Từ thời Hội Thánh đầu tiên cho đến ngày nay, nhiều tín hữu phải đối mặt với sự thù ghét, cô lập, bạo lực, thậm chí tử đạo vì Danh Christ.
- Sự đói (λιμός – limos) & Sự trần truồng (γυμνότης – gymnotēs): Đây là những thiếu thốn vật chất tột độ. Chúng đại diện cho sự nghèo khó, mất mát, và sự bấp bênh về của cải. Chúng chất vấn niềm tin rằng Đức Chúa Trời có chăm sóc nhu cầu cơ bản của chúng ta không.
- Sự nguy hiểm (κίνδυνος – kindynos): Chỉ mọi loại hiểm họa, rủi ro, mối đe dọa từ thiên nhiên, con người, hay hoàn cảnh. Nó là nỗi sợ về những điều tồi tệ sắp xảy ra.
- Gươm giáo (μάχαιρα – machaira): Là công cụ của sự chết bạo lực. Nó tượng trưng cho cái chết thể xác, đặc biệt là cái chết tử đạo. Đây là kẻ thù cuối cùng và đáng sợ nhất của loài người (I Cô-rinh-tô 15:26).
Danh sách này bao trùm mọi phương diện của sự đau khổ: tinh thần, cảm xúc, thể chất, tài chính, xã hội, và ngay cả cái chết. Phao-lô không nói rằng Cơ Đốc nhân sẽ được miễn nhiễm với những điều này. Trái lại, ông liệt kê chúng như những thực tế mà chính ông đã trải qua (II Cô-rinh-tô 11:23-28). Câu hỏi then chốt là: Những điều này có tách (χωρίζω – chōrizō, nghĩa là phân chia, tách rời, ly gián) chúng ta khỏi tình yêu của Đấng Christ không? Câu trả lời vang lên: KHÔNG! Những điều này, dù khủng khiếp đến đâu, không phải là dấu hiệu của sự thất bại hay bị bỏ rơi của Đức Chúa Trời, mà thường là chiến trường nơi tình yêu ấy được chứng minh là mạnh hơn.
Lời Đáp Từ Kinh Thánh: “Trái Lại, Trong Mọi Sự Ấy…” (Rô-ma 8:37)
Phao-lô không dừng lại ở câu hỏi. Ông đưa ra lời đáp vừa khích lệ vừa đầy uy quyền: “Trái lại, trong mọi sự ấy, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần” (Rô-ma 8:37).
Lưu ý cụm từ “trong mọi sự ấy” (ἐν πᾶσιν τούτοις – en pasin toutois). Chiến thắng không xảy ra bất chấp hoạn nạn, mà xảy ra ngay giữa và xuyên qua chính những hoạn nạn ấy. Chúng ta không chỉ “sống sót”, mà là “thắng hơn bội phần” (ὑπερνικῶμεν – hupernikōmen). Tiền tố “huper-” có nghĩa là “vượt trên, siêu việt”. Đây không phải là một chiến thắng tình thế, mà là một chiến thắng vẻ vang, áp đảo. Làm sao có thể? Bởi vì chúng ta thắng “nhờ Đấng yêu thương mình”. Động lực, nguồn sức mạnh và nền tảng của mọi chiến thắng đều bắt nguồn từ chính Đấng Christ, Đấng đã bày tỏ tình yêu tối thượng trên thập tự giá.
Chiến thắng này được nhìn thấy rõ trong đời sống của chính Phao-lô. Khi bị tù đày, ông viết thư Phi-líp đầy niềm vui. Khi bị đánh đòn, ông hát ngợi khen Chúa (Công vụ 16:25). Ông học được bí quyết: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Phi-líp 4:13).
Phạm Vi Tối Hậu Của Tình Yêu Bất Khả Phân Ly (Rô-ma 8:38-39)
Để xóa bỏ mọi nghi ngờ cuối cùng, Phao-lô mở rộng tầm nhìn từ những hoạn nạn trần thế đến các thế lực siêu nhiên và thời gian:
“Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đức Chúa Trời, là sự yêu thương trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.” (Rô-ma 8:38-39).
- Sự chết và sự sống: Hai trạng thái đối lập của hiện hữu con người. Dù ở trong thân thể hay đã lìa đời, mối liên hệ với Chúa vẫn không đứt đoạn (Phi-líp 1:21-23).
- Các thiên sứ, các kẻ cầm quyền: Chỉ các bậc cấp trong thế giới thuộc linh, cả tốt lẫn xấu. Dẫu cho ma quỷ (kẻ cầm quyền của sự gian ác – Ê-phê-sô 6:12) có ra sức cáo buộc, nó cũng không thể hủy bỏ sự xưng công bình của Đức Chúa Trời (Khải huyền 12:10).
- Việc bây giờ, việc hầu đến: Mọi hoàn cảnh trong dòng chảy thời gian – hiện tại đầy bất trắc hay tương lai mờ mịt.
- Quyền phép (δυνάμεις – dynameis): Các thế lực, năng lực hiện hữu trong vũ trụ.
- Bề cao, bề sâu (ὕψωμα, βάθος – hypsōma, bathos): Có thể ám chỉ các tầng trời cao nhất hay vực thẳm sâu nhất (thiên đàng hay âm phủ), hoặc những lúc thăng trầm, thành công tột đỉnh hay thất bại thảm hại của đời người.
- Một vật nào: Cụm từ bao quát này đóng đinh mọi khả năng còn lại. Không có bất cứ thọ tạo nào (πᾶσα κτίσις – pasa ktisis, theo bản Hy Lạp) có thể làm được điều đó.
Điểm nhấn cuối cùng là then chốt: Tình yêu này là “sự yêu thương của Đức Chúa Trời, là sự yêu thương trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.” Nguồn cội là chính Đức Chúa Trời (Cha), phương tiện biểu hiện và nền tảng là Đấng Christ (Con), và Đấng áp dụng tình yêu ấy vào lòng chúng ta là Đức Thánh Linh (câu 16). Đây là tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa, được bày tỏ trọn vẹn nơi thập tự giá, và nó là thành trì bất khả xâm phạm cho linh hồn được cứu chuộc.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Lẽ thật vĩ đại này không chỉ để chiêm nghiệm, mà phải trở thành nền tảng cho đời sống và tâm tư hằng ngày.
- Sống Trong Tự Do Khỏi Sợ Hãi và Sự Lên Án: Khi tin chắc rằng không gì có thể tách mình khỏi tình yêu Chúa, chúng ta được giải phóng khỏi nỗi sợ “mất sự cứu rỗi” vì một sai phạm. Điều này không khuyến khích tội lỗi (Rô-ma 6:1-2), nhưng tạo nên một lòng biết ơn sâu sắc thúc đẩy chúng ta vâng phục và yêu mến Chúa. Khi bị cáo buộc (bởi quỷ hay bởi lòng mình), chúng ta có thể nhắc nhở mình: “Đấng Christ đã chết và sống lại, Ngài đang cầu thay cho tôi. Không gì có thể phân rẽ tôi khỏi Ngài.”
- Đối Diện Nghịch Cảnh Với Tâm Thế Chiến Thắng: Khi gặp “gian truân, khốn cùng”, thay vì hỏi “Tại sao Chúa bỏ con?”, chúng ta có thể tuyên bố: “Chúa ơi, con biết Ngài vẫn ở đây với con trong điều này. Xin giúp con thấy tình yêu Ngài ngay giữa cơn đau.” Chúng ta tìm kiếm sự hiện diện và mục đích của Chúa trong hoạn nạn, thay vì xem nó như bằng chứng của sự vắng mặt Ngài.
- Có Lòng Nhân Từ và Kiên Nhẫn Với Chính Mình và Người Khác: Hiểu rằng tình yêu Chúa là nền tảng vững chắc giúp chúng ta không rơi vào tuyệt vọng khi thất bại. Nó cũng dạy chúng ta nhìn anh em bằng cặp mắt của ân điển, biết rằng họ cũng được giữ gìn bởi chính tình yêu bất diệt ấy.
- Truyền Rao Niềm Hy Vọng Vững Chắc: Trong một thế giới đầy bất an, sứ điệp về tình yêu bất khả phân ly của Đấng Christ là tin mừng trọng tâm. Chúng ta có thể chia sẻ với người đang đau khổ rằng có một nơi nương náu an toàn tuyệt đối trong Chúa Jêsus.
- Nuôi Dưỡng Đời Sống Cầu Nguyện và Biết Ơn: Sự bảo đảm này phải dẫn chúng ta đến sự thờ phượng. Mỗi ngày, hãy cảm tạ Chúa vì sự bảo đảm của sự cứu rỗi không dựa trên cảm xúc hay thành tích của mình, mà trên công giá và sự trung tín của Con Ngài.
Kết Luận: Nền Tảng Vững Chắc Cho Linh Hồn
Câu hỏi “Ai sẽ tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đấng Christ?” là hòn đá tảng của sự bảo đảm Cơ Đốc. Sứ đồ Phao-lô đã dẫn dắt chúng ta từ thung lũng của sự kết án lên đến đỉnh cao của sự vinh hiển, và tại đó, ông chỉ cho chúng ta thấy một chân lý vĩnh cửu: Tình yêu của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ Jêsus là một pháo đài không thể công phá. Nó mạnh hơn tội lỗi chúng ta, mạnh hơn sự chết, mạnh hơn ma quỷ, và mạnh hơn mọi biến động của số phận.
Đây không phải là lý do để tự mãn, mà là nguồn động lực cho sự thánh khiết, can đảm, và phục vụ. Như bài thánh ca vang lên: “Dẫu cho sóng gió ba đào, Nhưng tình yêu Chúa vẫn dành cho tôi…”. Hôm nay, nếu bạn đang nghi ngờ, sợ hãi, hay mệt mỏi, hãy quay về với lẽ thật giản dị mà sâu nhiệm này: Bạn được yêu bởi chính Đức Chúa Trời. Và không có gì trong cả hiện tại lẫn tương lai, trên trời hay dưới đất, có thể làm Ngài ngừng yêu bạn hoặc cướp bạn khỏi vòng tay cứu chuộc của Ngài. Hãy sống, chiến đấu, và nghỉ ngơi trong sự bình an đó.