Sự Bảo Đảm Đời Đời
Một trong những câu hỏi sâu sắc nhất và cũng là nguồn an ủi lớn lao nhất cho Cơ đốc nhân chân chính là: “Liệu tôi có thật sự được cứu và sự cứu rỗi ấy có vĩnh viễn không?” Câu hỏi này chạm đến cốt lõi của ân điển, đức tin và quyền năng tể trị của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khảo sát giáo lý về sự bảo đảm đời đời của sự cứu rỗi, thường được biết đến là “Sự Bảo Tồn Của Các Thánh” hoặc “Sự Vững Bền Của Các Thánh”. Chúng ta sẽ cùng nhau xem xét những lời hứa không thay đổi của Đức Chúa Trời, công việc trọn vẹn của Đấng Christ và chức vụ của Đức Thánh Linh trong việc bảo đảm sự cứu rỗi cho những người thật lòng tin.
Sự bảo đảm của chúng ta không dựa trên cảm xúc hay thành tích cá nhân, nhưng trên nền tảng vững chắc của giao ước ân điển do Đức Chúa Trời thiết lập. Khác với giao ước cũ dựa trên việc con người giữ luật (mà không ai giữ trọn), giao ước mới được lập bằng huyết của Chúa Giê-xu Christ (Lu-ca 22:20). Giao ước này mang tính một chiều từ phía Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng khởi xướng, đảm bảo và hoàn tất. Tiếng Hy Lạp cho “giao ước” là διαθήκη (diathēkē), thường mang nghĩa một sự sắp đặt hay di chúc có hiệu lực sau khi người lập chết đi (Hê-bơ-rơ 9:16-17). Chúa Giê-xu đã chết để giao ước mới có hiệu lực, và vì Ngài đã sống lại, giao ước ấy tồn tại đời đời.
Sự bảo đảm của chúng ta bắt nguồn từ chính công việc của Đấng Christ, đã được hoàn tất một lần đủ cả.
- Thập Tự Giá: Sự Chuộc Tội Hoàn Toàn. Chúa Giê-xu tuyên bố: “Mọi sự đã được trọn” (Giăng 19:30). Tiếng Hy Lạp τετέλεσται (tetelestai) là thuật ngữ thương mại, nghĩa là “đã thanh toán trọn vẹn”. Tội lỗi của những người tin đã được trả giá hoàn toàn. Nếu sự cứu rỗi có thể mất đi, điều đó có nghĩa là sự hy sinh của Đấng Christ là chưa đủ, một ý tưởng trái ngược với Hê-bơ-rơ 10:14: “Vì nhờ có dâng một của tế lễ, Ngài làm cho trọn đời những kẻ nên thánh.”
- Sự Sống Lại: Quyền Năng Chiến Thắng Sự Chết. Sự sống lại của Chúa Giê-xu là bằng chứng Đức Chúa Trời chấp nhận sự chuộc tội của Ngài (Rô-ma 4:25). Chúa Giê-xu là “trái đầu mùa” (1 Cô-rinh-tô 15:20), bảo đảm sự sống lại và sự sống đời đời cho tất cả những ai thuộc về Ngài.
- Chức Vụ Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm Đang Tiếp Diễn. Chúa Giê-xu không chỉ chết mà còn đang sống để cầu thay cho chúng ta (Rô-ma 8:34). Sách Hê-bơ-rơ nhấn mạnh Ngài có chức tế lễ đời đời và có thể “cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 7:25).
Kinh Thánh đưa ra nhiều tuyên bố rõ ràng về tính vĩnh viễn của sự cứu rỗi.
Giăng 10:28-29: “Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta. Cha ta là Đấng lớn hơn hết đã cho ta chiên đó, và chẳng ai cướp nổi chiên đó khỏi tay Cha.” Ở đây, Chúa Giê-xu dùng hình ảnh mạnh mẽ: chiên ở trong tay Ngài (Đấng Christ) và trong tay Cha. Đây là sự bảo vệ kép, toàn năng.
Rô-ma 8:38-39: “Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.” Sứ đồ Phao-lô liệt kê mọi thế lực trong vũ trụ và khẳng định không gì có thể cắt đứt mối liên hệ cứu rỗi của chúng ta với Đức Chúa Trời trong Đấng Christ.
Ê-phê-sô 1:13-14: “Ấy là trong Ngài mà anh em đã nghe đạo chân thật, là Tin Lành về sự cứu rỗi anh em, ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được đóng ấn bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa hứa, Đấng ấy là cầm của cơ nghiệp chúng ta, cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ mà Đức Chúa Trời đã được để khen ngợi sự vinh hiển Ngài.” Hai hình ảnh then chốt: Ấn tín (σφραγίζω - sphragizō) và Thiên chứng (ἀρραβών - arrhabōn). Đức Thánh Linh là “ấn tín” xác nhận quyền sở hữu của Đức Chúa Trời trên chúng ta, và là “thiên chứng” (khoản đặt cọc, bảo đảm) cho cơ nghiệp đời đời đang chờ đợi.
Phi-líp 1:6: “Tôi tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ.” Công việc cứu rỗi là công việc của Đức Chúa Trời từ đầu đến cuối.
1 Phi-e-rơ 1:3-5: “Nguyền xin Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, đã theo lòng thương xót cả thể khiến chúng ta lại sanh… là cho chúng ta được hưởng cơ nghiệp không hư đi, không ô uế, không suy tàn, để dành trong các từng trời cho anh em, là kẻ bởi đức tin nhờ quyền phép Đức Chúa Trời giữ lấy, đặng chờ sự cứu rỗi gần hiện ra.” Sự cứu rỗi được giữ gìn bởi quyền phép Đức Chúa Trời, chứ không phải bởi sức riêng chúng ta.
Một số phân đoạn dường như đặt ra câu hỏi về sự bảo đảm, như Hê-bơ-rơ 6:4-6 hay Hê-bơ-rơ 10:26. Khi giải kinh, chúng ta phải xem xét bối cảnh, đối tượng và mục đích của tác giả.
- Hê-bơ-rơ 6:4-6: Đoạn này mô tả những người đã “nếm sự ban cho từ trên trời” và “Đức Thánh Linh” nhưng cuối cùng “sa ngã”. Giải nghĩa chính thống (theo Reformed theology) cho rằng đây là mô tả về những người có kinh nghiệm bề ngoài, được giáo huấn và thậm chí có những trải nghiệm tâm linh nhất định, nhưng chưa thật sự được tái sinh bởi Đức Thánh Linh. Họ giống như đất chỉ sinh gai gốc trong ngụ ngôn người gieo giống (Ma-thi-ơ 13). Họ “sa ngã” không phải là mất sự cứu rỗi thật, mà là từ bỏ sự xưng nhận đức tin bề ngoài của mình, chứng tỏ họ chưa bao giờ có đức tin thật. Việc họ không thể “lại ăn năn” một lần nữa cho thấy sự cứng lòng có chủ ý, từ chối ánh sáng đã nhận.
- Mục Đích Cảnh Cáo: Những lời cảnh báo này trong sách Hê-bơ-rơ không nhằm làm những Cơ đốc nhân chân chính hoang mang, nhưng để thúc giục họ kiểm tra đức tin mình (2 Cô-rinh-tô 13:5) và bền đỗ trong đức tin như bằng chứng của sự tái sinh thật. Chúng là phương tiện Đức Chúa Trời dùng để gìn giữ con cái thật của Ngài trong sự vâng phục và cảnh giác.
Giáo lý về sự bảo đảm đời đời không dẫn đến sự buông thả, nhưng đến sự biết ơn, thánh khiết và can đảm phục vụ.
- Sự An Nghỉ và Bình An: Biết rằng sự cứu rỗi của mình nằm trong tay Đấng Toàn Năng cho phép chúng ta nghỉ ngơi khỏi gánh nặng tự cứu lấy mình. Chúng ta có thể nói như Giốp: “Tôi biết rằng Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống…” (Gióp 19:25).
- Động Lực Cho Sự Thánh Khiết: Ân điển bảo đảm thúc đẩy chúng ta sống đẹp lòng Chúa. “Ngài đã cứu chúng ta… để chúng ta trở nên con cái Ngài” (Ê-phê-sô 2:8-10). Lòng biết ơn, chứ không phải sự sợ hãi mất sự cứu rỗi, là động cơ mạnh mẽ nhất cho đời sống thánh khiết.
- Can Đảm Làm Chứng và Chịu Khổ: Khi biết chắc phần cuối cùng của mình là chiến thắng, chúng ta có thể can đảm rao truyền Phúc Âm và trung tín ngay cả trong hoạn nạn (Công vụ 20:24).
- Sự Cầu Nguyện Tự Tin: Chúng ta đến với Đức Chúa Trời với tư cách là con cái đã được xưng công bình, không phải như tội nhân sợ hãi bị ruồng bỏ (Hê-bơ-rơ 4:16).
- Kiểm Soát Sự Lên Xuống Của Cảm Xúc: Cảm xúc có thể thay đổi, nhưng lời hứa của Đức Chúa Trời thì không. Khi nghi ngờ ập đến, chúng ta hướng mắt về thập tự giá, nơi công việc đã hoàn tất, và về Lời Chúa, nơi những lời hứa được đóng ấn.
Sự bảo đảm đời đời không phải là sự tự tin kiêu ngạo của con người, nhưng là sự tin quyết khiêm nhường đặt trên chính Đức Chúa Trời là Đấng thành tín. Nó dựa trên: (1) Bản tính không thay đổi của Đức Chúa Trời (Ma-la-chi 3:6); (2) Công việc chuộc tội trọn vẹn của Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 10:14); (3) Những lời hứa rõ ràng trong Lời Ngài (Giăng 5:24); và (4) Chứng cớ của Đức Thánh Linh trong lòng chúng ta (Rô-ma 8:16).
Sự bảo đảm này là ân điển từ đầu đến cuối. Chính Đức Chúa Trời ban đức tin, duy trì đức tin và sẽ đem đức tin ấy đến sự trọn vẹn trong ngày của Chúa Giê-xu Christ. Cho nên, chúng ta có thể hát với lòng tin quyết như người viết Thánh ca: “Chúa giữ tôi, tôi bình an mãi, nương náu mình trong cánh tay Ngài.” Hãy sống mỗi ngày trong sự tự do, vui mừng và biết ơn vì ân điển bảo đảm vững chắc cho chúng ta trong Chúa Giê-xu Christ.