Giá Trị Của Việc Có Một Gia Đình Hội Thánh
Trong hành trình đức tin cá nhân, một câu hỏi thường trực của nhiều Cơ Đốc nhân là: “Tôi có cần một Hội Thánh địa phương không?”. Văn hóa hiện đại đề cao tính cá nhân và sự tự do lựa chọn, đôi khi khiến chúng ta xem nhẹ mạng lưới liên kết thuộc linh mà Đức Chúa Trời đã thiết lập. Tuy nhiên, Kinh Thánh không trình bày một Cơ Đốc nhân “cô đơn” hay “tách biệt”. Thay vào đó, hình ảnh xuyên suốt Tân Ước là một thân thể, một ngôi nhà, một gia đình – đó chính là Hội Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát nền tảng Kinh Thánh và những giá trị không thể thay thế của việc thuộc về và gắn bó với một gia đình Hội Thánh địa phương.
I. Nền Tảng Thần Học: Hội Thánh Là Gia Đình Của Đức Chúa Trời
Trước khi hiểu giá trị, chúng ta phải hiểu bản chất. Từ ngữ “Hội Thánh” trong nguyên ngữ Hy Lạp là “ekklēsia” (ἐκκλησία), có nghĩa là “những người được gọi ra” (called-out ones). Đây không phải là một tòa nhà, mà là một dân tộc – dân sự được Đức Chúa Trời kêu gọi ra khỏi thế gian để thuộc về Ngài. Một khái niệm then chốt khác là “gia đình”. Sứ đồ Phao-lô viết: “Vậy anh em chẳng còn phải là người ngoại, kẻ ở trọ nữa, nhưng là người đồng quốc với các thánh đồ và là người nhà của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:19). Từ “người nhà” (οἰκεῖοι, oikeioi) mang nghĩa thành viên trong gia đình. Khi tin nhận Chúa Giê-xu, chúng ta được tái sinh vào gia đình thuộc linh của Đức Chúa Trời (Giăng 1:12-13).
Hình ảnh này được củng cố qua danh xưng mà các tín hữu dành cho nhau: “anh chị em”. Tiếng Hy Lạp “adelphos” (ἀδελφός) và “adelphē” (ἀδελφή) nhấn mạnh mối quan hệ huyết thống thuộc linh. Chúng ta có cùng một Cha thiên thượng (Ma-thi-ơ 23:9) và cùng là con cháu của Áp-ra-ham bởi đức tin (Ga-la-ti 3:7, 29). Do đó, gia đình Hội Thánh không phải là một câu lạc bộ xã hội tùy chọn, mà là hiện thực thuộc linh của bất cứ ai thật sự thuộc về Đấng Christ.
II. Các Giá Trị Cốt Lõi Của Gia Đình Hội Thánh
Gia đình Hội Thánh mang lại những giá trị đa diện, từ thuộc linh, cảm xúc đến thực tiễn, được đặt nền trên Lời Đức Chúa Trời.
1. Giá Trị Về Sự Tăng Trưởng Và Môn Đồ Hóa Thuộc Linh
Không ai tự lớn lên trong đức tin một cách trưởng thành và lành mạnh khi tách biệt. Sứ đồ Phao-lô mô tả Hội Thánh như một thân thể, nơi mỗi chi thể liên kết và giúp đỡ nhau: “Ngài [Đấng Christ] ban ơn cho mỗi một người trong chúng ta theo lượng sự ban cho của Đấng Christ... để khiến các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ, cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 4:7, 12-13).
Mục đích của các ân tứ thuộc linh (chức vụ, sự dạy dỗ) là để “gây dựng” (oἰκοδομή, oikodomē) – xây dựng lẫn nhau. Trong môi trường Hội Thánh, chúng ta được các mục sư, giáo sư dạy dỗ Lời Chúa một cách có hệ thống (Ê-phê-sô 4:11). Chúng ta học tập từ gương mẫu của những tín hữu trưởng thành (I Cô-rinh-tô 11:1), và nhận được sự sửa dạy, khích lệ cần thiết qua tình yêu thương của anh chị em (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Sự nhóm lại thường xuyên để bẻ bánh, cầu nguyện, và nghe giảng đạo là phương tiện Đức Chúa Trời dùng để nuôi dưỡng linh hồn chúng ta (Công vụ 2:42).
2. Giá Trị Về Sự Nâng Đỡ Và Yêu Thương Thực Tế
Gia đình thuộc linh là nơi tình yêu thương của Chúa được thể hiện cách cụ thể. Chúa Giê-xu phán: “Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như Ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ Ta” (Giăng 13:34-35). Tình yêu này không chỉ là cảm xúc, mà là hành động.
Trong Hội Thánh đầu tiên, chúng ta thấy mẫu mực: “Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện... Hết thảy tín đồ đều hiệp một lòng một ý; chẳng ai kể của mình là của riêng, nhưng kể mọi vật là của chung... Chẳng có một người nào trong vòng họ là thiếu thốn” (Công vụ 2:42, 44-45; 4:34). Từ “thông công” (κοινωνία, koinōnia) mang nghĩa sự chia sẻ, cộng tác, hiệp thông sâu xa. Đó là sự nâng đỡ trong cơn hoạn nạn (Ga-la-ti 6:2), an ủi trong sự đau buồn (II Cô-rinh-tô 1:3-4), và cung ứng những nhu cầu vật chất thiết yếu (Gia-cơ 2:15-16).
3. Giá Trị Về Sự Bảo Vệ Và Sửa Dạy Thuộc Linh
Thế giới thuộc linh đầy rẫy những sự dạy dỗ sai lạc và cám dỗ. Một Cơ Đốc nhân đơn lẻ dễ bị tổn thương. Gia đình Hội Thánh đóng vai trò như một thành lũy bảo vệ. Các trưởng lão (mục sư) được Chúa lập lên để “chăn bầy của Đức Chúa Trời” và “canh giữ” (I Phi-e-rơ 5:2, Công vụ 20:28). Họ có trách nhiệm chăm sóc, khuyên bảo và thậm chí quở trách khi cần thiết (II Ti-mô-thê 4:2; Tít 1:9).
Quy trình sửa phạt trong Hội Thánh (Ma-thi-ơ 18:15-17) không phải để trừng phạt, mà để phục hồi một anh em đang sa ngã, với tinh thần “mềm mại” (Ga-la-ti 6:1). Môi trường hiệp một yêu thương này giúp chúng ta giữ vững đức tin, “để chúng ta không còn như con trẻ, bị dồi dập đưa đẩy bởi muôn chiều gió đạo, bởi sự xảo trá của loài người dùng những phương kế quỉ quyệt mà dỗ dành” (Ê-phê-sô 4:14).
4. Giá Trị Về Sự Hiệp Nhất Trong Chức Vụ Và Sứ Mạng
Đức Chúa Trời ban cho mỗi tín hữu ít nhất một ân tứ thuộc linh để phục vụ (I Phi-e-rơ 4:10). Những ân tứ này không được ban để sử dụng trong sự cô lập, mà để gây dựng Hội Thánh (I Cô-rinh-tô 12:7). Gia đình Hội Thánh là “cánh đồng” để chúng ta lao động và phục vụ. Khi chúng ta hầu việc cùng nhau – dù là dạy trẻ, chơi nhạc, thăm viếng, hay quản trị – chúng ta đang cùng nhau xây dựng Vương quốc Đức Chúa Trời và kinh nghiệm sự hiệp một của Thánh Linh.
Hơn nữa, Hội Thánh là trung tâm của sứ mạng truyền giáo. Mệnh lệnh Đại Mạng Lệnh (Ma-thi-ơ 28:19-20) được ban cho Hội Thánh. Chúng ta cùng nhau hỗ trợ các nhà truyền giáo, cầu nguyện cho công việc truyền giáo, và là cộng đồng đón tiếp những người mới tin. Một ngọn đèn sáng hơn nhiều ngọn đèn tụ lại (Ma-thi-ơ 5:14-16). Chứng nhân tập thể của một cộng đồng yêu thương, thánh khiết có sức mạnh biến đổi xã hội hơn là những cá nhân rời rạc.
III. Áp Dụng Thực Tiễn: Sống Gắn Bó Với Gia Đình Hội Thánh
Nhận biết giá trị là một chuyện, sống với những giá trị đó là chuyện khác. Dưới đây là một số áp dụng thực tiễn:
- Lựa Chọn Và Cam Kết: Hãy cầu nguyện tìm kiếm một Hội Thánh địa phương trung tín rao giảng Lời Chúa, tôn cao Đấng Christ, và sống theo tình yêu thương của Phúc Âm. Khi đã tìm được, hãy cam kết gia nhập chính thức (nếu có) và xem đó là “gia đình” thuộc linh của mình. Đừng là “khách tham quan” suốt đời.
- Tham Dự Cách Trung Tín Và Chủ Động: Đừng chỉ đi nhóm Chúa Nhật, hãy tham gia các buổi nhóm nhỏ, giờ cầu nguyện, và các sinh hoạt khác (Hê-bơ-rơ 10:25). Đến với tinh thần sẵn sàng cho đi và nhận lãnh.
- Tìm Kiếm Và Thực Hành Sự Thông Công: Chủ động làm quen, chia sẻ đời sống, dùng bữa cùng nhau. Hãy cởi mở để được biết và biết người khác. Tham gia một nhóm nhỏ là cách tuyệt vời để phát triển sự thông công sâu sắc.
- Khám Phá Và Sử Dụng Ân Tứ: Hãy hỏi các trưởng lão hay người lãnh đạo xem bạn có thể phục vụ trong lĩnh vực nào. Ân tứ của bạn cần cho Hội Thánh, và Hội Thánh cần bạn để trưởng thành.
- Ở Lại Và Tha Thứ: Không có Hội Thánh nào hoàn hảo vì được tạo nên bởi những con người tội lỗi đã được tha thứ. Sẽ có những lúc thất vọng, tổn thương. Thay vì rời đi, hãy học theo gương Chúa, thực hành sự tha thứ, đối thoại trong tình yêu thương, và góp phần xây dựng (Ê-phê-sô 4:32).
Kết Luận
Gia đình Hội Thánh không phải là một tổ chức tùy nghi của con người, mà là một thiết chế thần thượng do chính Đấng Christ thiết lập (Ma-thi-ơ 16:18). Đó là gia đình của Đức Chúa Trời trên đất, là thân thể của Đấng Christ, và là đền thờ của Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 3:16). Giá trị của nó nằm ở chỗ đó là phương tiện chính yếu Đức Chúa Trời dùng để nuôi dưỡng, bảo vệ, sửa dạy, và trang bị cho các thánh đồ; đồng thời là công cụ chiến lược của Ngài để đem Phúc Âm đến thế gian.
Lời kêu gọi dành cho mỗi chúng ta là: “Hãy hiệp với nhau” (I Cô-rinh-tô 1:10). Đừng đánh mất điều quý giá này. Hãy tìm cho mình một gia đình Hội Thánh, cam kết gắn bó, tích cực dự phần, và kinh nghiệm phước hạnh trọn vẹn của việc không chỉ được cứu một mình, mà còn được thuộc về một dân tộc thánh, một chủng tộc được lựa chọn, là “dân thuộc về Đức Chúa Trời” (I Phi-e-rơ 2:9). Trong sự hiệp một yêu thương của gia đình Hội Thánh, chúng ta không chỉ được gây dựng, mà còn trở nên một chứng nhân sống động cho tình yêu của Đấng Christ giữa thế gian đang tan vỡ này.