Đức Chúa Trời Lập Công Việc Của Tay Chúng Tôi Có Ý Nghĩa Gì (Thi Thiên 90:17)?
Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều đối diện với những câu hỏi về mục đích, giá trị và kết quả lâu dài từ công việc mình làm. Chúng ta lao động, xây dựng, sáng tạo và phục vụ, nhưng liệu những nỗ lực ấy có còn lại điều gì vĩnh cửu? Thi Thiên 90, một bài ca trầm tư sâu sắc của Môi-se, đưa chúng ta vào cuộc đối diện giữa sự phù du của đời người và sự vĩnh hằng của Đức Chúa Trời. Và tại đó, trong câu 17, chúng ta tìm thấy một lời cầu nguyện then chốt, một lời hứa nền tảng: “Nguyện ơn Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng tôi giáng trên chúng tôi; Xin Chúa lập công việc của tay chúng tôi được vững bền; Phải, xin lập công việc của tay chúng tôi.” (Thi Thiên 90:17, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Lời cầu nguyện này không chỉ là một ước nguyện đẹp; nó hé mở một chân lý thần học sâu sắc về mối liên hệ giữa chủ quyền của Đức Chúa Trời và sự lao động có ý nghĩa của con người.
Để hiểu trọn vẹn câu 17, chúng ta phải đặt nó trong toàn bộ bối cảnh của Thi Thiên 90. Đây là bài Thi Thiên duy nhất được ghi nhận là của Môi-se, “người của Đức Chúa Trời” (câu 1). Bài thơ này tạo nên một tương phản mạnh mẽ:
- Sự Vĩnh Cửu của Đức Chúa Trời (câu 1-2): “Hỡi Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi ở của chúng tôi. Trước khi núi non chưa sinh, Đất và thế gian chưa dựng nên, từ trước vô cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.” Từ ngữ “nơi ở” (tiếng Hê-bơ-rơ: maʿôn) nói lên nơi cư ngụ an toàn, kiên cố, đối lập hoàn toàn với tình trạng con người.
- Sự Phù Du của Con Người (câu 3-12): Môi-se mô tả đời người ngắn ngủi, bị ảnh hưởng bởi tội lỗi và cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Con người trở về bụi đất, đời sống trôi qua như giấc ngủ, như cỏ xanh buổi sớm tươi tốt chiều tàn héo. Đỉnh điểm là lời cầu xin: “Xin dạy chúng tôi biết đếm các ngày của chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.” (câu 12).
Trong bối cảnh ấy, các câu 13-17 trở thành lời kêu van đầy hy vọng. Trước sự phù du, Môi-se không kêu xin sự kéo dài tuổi thọ cách vô nghĩa, nhưng ông kêu cầu ba điều: (1) Sự thương xót và sự vui thỏa của Chúa (câu 13-15); (2) Công việc quyền năng của Chúa được bày tỏ (câu 16); và (3) Ơn phước và sự xác lập của Chúa trên công việc của tay con người (câu 17). Như vậy, công việc của tay chúng ta chỉ tìm được ý nghĩa thật khi được đặt dưới sự thương xót, sự vui thỏa và quyền năng của Đấng Vĩnh Hằng.
Lời cầu nguyện “Xin Chúa lập công việc của tay chúng tôi” chứa đựng sự phong phú khi khám phá ngôn ngữ gốc.
- “Lập” (Tiếng Hê-bơ-rơ: kûn כּוּן): Động từ này mang ý nghĩa “thiết lập vững chắc, làm cho kiên cố, định nền móng, xác nhận, chuẩn bị sẵn sàng”. Nó không chỉ nói về việc ban phước cho một công việc đã có sẵn, mà còn là hành động chủ động thiết lập, định hình và làm cho vững bền chính công việc ấy. Nó gợi nhớ đến công trình sáng thế, khi Đức Chúa Trời thiết lập thế gian (Châm Ngôn 3:19). Công việc của chúng ta cần được Chúa chính Ngài “định nền móng” thì mới đứng vững.
- “Công việc của tay chúng tôi” (Tiếng Hê-bơ-rơ: maʿăśêh yādênû מַעֲשֵׂה יָדֵינוּ): Cụm từ này chỉ mọi hoạt động lao động, sáng tạo, xây dựng và phục vụ của con người. “Tay” tượng trưng cho năng lực hành động, sức lao động và sự đóng góp cụ thể của chúng ta trong đời sống.
- “Được vững bền” (Tiếng Hê-bơ-rơ: được ngụ ý trong động từ kûn): Ý niệm về sự lâu bền, có giá trị vượt thời gian, không bị hủy diệt bởi sự phù du của đời sống. Nó đối lập với hình ảnh “công viện chúng tôi bị hư mất” trong Ê-sai 49:4 nếu không có Chúa.
Như vậy, lời cầu nguyện này thừa nhận: Dù chúng ta có thể khởi xướng và thực hiện một công việc bằng chính tay mình, nhưng để công việc ấy có nền tảng vững chắc, có giá trị lâu dài và đẹp ý Đức Chúa Trời, nó phải được chính Ngài thiết lập, định hình và làm cho bền vững. Đây không phải là lời cầu xin Chúa làm thay chúng ta, mà là xin Ngài làm trong, qua và cho công việc của chúng ta.
Khải tượng từ Thi Thiên 90:17 dẫn chúng ta vào ba chân lý nền tảng:
1. Công Việc Có Ý Nghĩa Bắt Nguồn Từ Ân Điển của Đức Chúa Trời: Câu 17 bắt đầu bằng lời cầu: “Nguyện ơn Đức Giê-hô-va... giáng trên chúng tôi.” Chữ “ơn” (חֵן, ḥēn) là ân huệ nhưng không, là sự ban cho mà chúng ta không xứng đáng. Trước khi công việc được “lập”, phải có “ơn” giáng xuống. Điều này phá đổ mọi tư tưởng về công đức hay sự tự lực. Mọi khả năng, cơ hội, sức lực và cả kết quả tốt đẹp từ lao động đều bắt nguồn từ ân điển Chúa (Gia-cơ 1:17). Sự thành công thật không phải là thành tích của chúng ta, mà là món quà của Ngài.
2. Sự Cộng Tác Giữa Chủ Quyền Đức Chúa Trời và Trách Nhiệm Con Người: Kinh Thánh luôn giữ thế cân bằng giữa chủ quyền tối cao của Đức Chúa Trời và trách nhiệm của con người. Phi-líp 2:12-13 minh họa rõ ràng: “Hãy làm nên sự cứu chuộc mình... vì ấy chính Đức Chúa Trời hành động trong anh em, để vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài.” Chúng ta “làm” (công việc của tay), nhưng chính Đức Chúa Trời “hành động trong” chúng ta để sản sinh ra ý muốn và hành động đẹp ý Ngài. Thi Thiên 90:17 là lời cầu nguyện thể hiện sự cộng tác này: Chúng ta dâng phần lao động của mình lên, và kêu xin Ngài hành động quyền năng để biến nó thành điều vĩnh cửu.
3. Mục Đích Tối Hậu: Vinh Quang của Đức Chúa Trời và Sự Gây Dựng Vương Quốc: Công việc được Đức Chúa Trời lập là công việc phù hợp với mục đích của Ngài và đem lại vinh quang cho Danh Ngài. Nó phải ăn khớp với ý muốn đời đời của Ngài. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt nguyên tắc này: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” (1 Cô-rinh-tô 10:31). Một công việc dù thành công về mặt thế gian nhưng không tôn vinh Chúa hay gây dựng Vương quốc Đức Chúa Trời (qua việc phục vụ người khác, sống công bình, rao truyền Phúc Âm) thì vẫn là “công việc bằng rơm, cỏ, gỗ” sẽ bị thiêu đốt trong ngày phán xét (1 Cô-rinh-tô 3:12-15).
Lẽ thật từ Thi Thiên 90:17 phải biến đổi cách chúng ta sống và làm việc mỗi ngày.
1. Bắt Đầu Mỗi Ngày Với Lời Cầu Nguyện “Xin Chúa Lập”: Hãy biến lời cầu nguyện này thành của riêng bạn. Trước khi bắt đầu công việc, học tập, việc nhà hay bất kỳ dự án nào, hãy dâng lên Chúa: “Lạy Chúa, con xin dâng ngày hôm nay và mọi việc con sẽ làm. Xin ơn Ngài giáng trên con. Xin chính Ngài lập và làm vững bền công việc của tay con, để nó mang lại ích lợi vĩnh cửu và tôn vinh Danh Ngài.” Thái độ này chuyển hóa công việc từ “nghĩa vụ” thành “sự thờ phượng”.
2. Làm Việc Với Tất Cả Tấm Lòng Như Làm Cho Chúa: Khi hiểu rằng Chúa là Đấng thiết lập công việc chúng ta, chúng ta sẽ tìm thấy động lực và phẩm chất mới. Cô-lô-se 3:23 dạy: “Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta.” Dù bạn là bác sĩ, giáo viên, kỹ sư, nội trợ hay công nhân, hãy làm với sự xuất sắc, chính trực và yêu thương, vì bạn đang phục vụ Chúa Giê-xu trước hết. Ngài là ông chủ tối cao của bạn.
3. Tìm Kiếm và Vâng Theo Ý Muốn Chúa Trong Mọi Quyết Định Nghề Nghiệp: “Xin Chúa lập” bao hàm việc chúng ta tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài để bước vào những công việc phù hợp với ý muốn Ngài. Điều này không có nghĩa mọi Cơ Đốc nhân phải làm công việc “tôn giáo”, nhưng có nghĩa chúng ta cầu hỏi Chúa và sử dụng những ân tứ, đam mê và cơ hội Ngài ban để phục vụ trong lĩnh vực Ngài đặt để, trở nên muối và ánh sáng.
4. Sống Với Tâm Tình Biết Ơn và Tín Thác, Giải Tỏa Gánh Nặng Thành Tích: Nhiều người mang gánh nặng phải “thành công” và để lại di sản bằng chính sức mình. Thi Thiên 90:17 giải phóng chúng ta khỏi gánh nặng ấy. Trách nhiệm của chúng ta là trung tín, cần cù và khôn ngoan. Phần “làm cho vững bền” thuộc về Chúa. Chúng ta có thể làm việc cách bình an, tín thác rằng Ngài sẽ định hình kết quả theo ý tốt Ngài (Rô-ma 8:28). Thất bại hay thành công theo mắt người đời không phải là thước đo cuối cùng; điều quan trọng là chúng ta có trung tín trong sự kêu gọi Ngài dành cho mình hay không.
5. Đầu Tư Vào Những Điều Có Giá Trị Vĩnh Cửu: Lời cầu “xin lập công việc” thúc giục chúng ta tự hỏi: Công việc của tay tôi hôm nay có đang đầu tư vào điều gì sẽ còn lại đời đời không? Đó có phải là việc gây dựng đời sống người khác, nuôi dạy con cái trong Chúa, phục vụ Hội Thánh, chia sẻ Phúc Âm, hay đơn giản là an ủi một tấm lòng đau khổ? Những việc “nhỏ” được Chúa lập sẽ trở nên vĩ đại trong cõi đời đời (Ma-thi-ơ 25:21, 23).
Thi Thiên 90:17 là chiếc la bàn định hướng cho mọi lao động và nỗ lực của đời sống Cơ Đốc nhân. Nó nhắc nhở chúng ta rằng trong một thế giới mà mọi sự đều tạm bợ và đời người như hơi thở, chỉ có công việc nào được Đức Chúa Trời Vĩnh Hằng thiết lập mới có thể đứng vững. Lời cầu nguyện này không hạ thấp giá trị lao động của con người, nhưng nâng nó lên một bình diện thiêng liêng và vĩnh cửu. Nó mời gọi chúng ta sống và làm việc trong mối tương giao thường xuyên với Đấng Tạo Hóa, luôn ý thức rằng ân điển Ngài là nguồn lực, sự hướng dẫn Ngài là con đường, và vinh quang Ngài là mục đích tối hậu.
Hôm nay, bạn có thể dâng lên Chúa “công việc của tay” bạn—dù lớn hay nhỏ, dù hữu hình hay vô hình—và cầu xin Ngài giáng ơn và lập nên. Hãy tin cậy rằng khi bạn bước đi trong sự vâng phục và đức tin, Ngài, là Đức Chúa Trời trung tín, sẽ khiến công việc của tay bạn sinh bông trái và tồn tại cho đến cõi đời đời. “Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu.” (1 Cô-rinh-tô 15:58).