“Sự Vui Mừng Trong Đức Giê-hô-va Là Sức Lực Của Các Ngươi” – Nê-hê-mi 8:10
Trong hành trình đức tin, có những câu Kinh Thánh đóng vai trò như những trụ cột vững chắc, nâng đỡ tín hữu qua những cơn bão tố của cuộc đời. **Nê-hê-mi 8:10** là một trong những trụ cột như thế: “Nê-hê-mi nói với chúng rằng: Hãy đi, ăn những vật béo, uống những đồ ngọt, và hãy gởi phần cho những người không có sắm sửa chi hết; vì ngày nay là thánh cho Chúa chúng ta. Chớ buồn rầu, vì sự vui mừng trong Đức Giê-hô-va là sức lực của các ngươi.” Đây không phải là một lời khuyên nhẹ nhàng về cảm xúc, mà là một tuyên bố thần học sâu sắc về nguồn sức mạnh siêu nhiên. Để thấu hiểu trọn vẹn lời này, chúng ta phải đào sâu vào bối cảnh lịch sử, văn hóa, và nhất là ý nghĩa nguyên bản Hê-bơ-rơ của nó.
Câu nói này được thốt ra trong một bối cảnh vô cùng đặc biệt, được ghi lại từ câu 1 đến câu 12 của **Nê-hê-mi đoạn 8**. Dân sự Y-sơ-ra-ên, vừa mới hồi hương từ chốn lưu đày Ba-by-lôn, đã cùng nhau tập trung tại quảng trường trước Cửa Nước tại Giê-ru-sa-lem. Dưới sự lãnh đạo của quan tổng trấn Nê-hê-mi và thầy tế lễ, văn sĩ **Ê-xơ-ra**, sách **Luật Pháp của Môi-se (Torah)** được đem ra đọc trước mặt cả hội chúng, từ rạng sáng cho đến trưa.
Phản ứng đầu tiên của dân chúng không phải là vui mừng, mà là **khóc lóc** (câu 9). Họ khóc vì khi nghe Lời Chúa, họ nhận ra tội lỗi, sự bất trung của mình và của tổ phụ đã dẫn đến cảnh nước mất nhà tan, thành quách đổ nát. Sự thánh khiết của Luật Pháp như một tấm gương phản chiếu sự bất toàn của con người. Trong bối cảnh ấy, lời của Nê-hê-mi vang lên như một mệnh lệnh đầy uy quyền và ân điển: “Chớ buồn rầu!” (אַל־תִּתְאַבְּלוּ, ‘al-tit’abbelu – chớ để mình trong tang chế, đừng than khóc). Ông không phủ nhận giá trị của sự ăn năn, nhưng ông chỉ dẫn họ bước xa hơn – từ sự thống hối dẫn đến đau buồn, tiến vào sự phục hồi dẫn đến vui mừng.
Để nắm bắt sự mạnh mẽ của tuyên bố này, chúng ta cần phân tích hai từ khóa chính trong nguyên bản Hê-bơ-rơ:
1. “Sức lực” (Ma’oz – מָעוֹז): Từ này không đơn thuần chỉ sức mạnh cơ bắp (thường là koach – כֹּחַ). **Ma’oz** mang nghĩa một **pháo đài, nơi ẩn náu kiên cố, thành lũy, đồn lũy**. Nó diễn tả một sức mạnh thụ động để bảo vệ và chống đỡ, hơn là sức mạnh chủ động để tấn công. Thi thiên 27:1 cũng sử dụng từ này: “Đức Giê-hô-va là sự sáng và là sự cứu rỗi tôi… Đức Giê-hô-va là đồn lũy (ma’oz) của đời tôi.” Vậy, Nê-hê-mi tuyên bố rằng sự vui mừng trong Chúa chính là **pháo đài kiên cố**, nơi ẩn náu an toàn cho dân sự Ngài.
2. “Sự vui mừng trong Đức Giê-hô-va” (Simchah ba’Adonai – שִׂמְחָה בַּיהוה): Cụm từ này then chốt ở giới từ **“trong” (ba’ – בְּ)**. Đây không phải là niềm vui thuần túy do hoàn cảnh thuận lợi mang lại, cũng không phải là cảm xúc hời hợt. Nó là **niềm vui có nền tảng, có đối tượng và có nguồn cội từ chính Đức Giê-hô-va**. Nó là sự hân hoan phát sinh từ mối tương giao với Đấng Tạo Hóa, từ sự hiểu biết về bản tính và lời hứa của Ngài. Đó là thứ niềm vui vẫn tồn tại ngay cả khi thành Giê-ru-sa-lem còn là đống đổ nát, khi đối diện với kẻ thù chung quanh (Nê-hê-mi 4), và khi lòng đầy xúc động về tội lỗi của chính mình.
Kết hợp hai ý này lại, chúng ta có một chân lý sâu sắc: **Chính niềm vui có nguồn gốc từ Đức Chúa Trời và tập trung vào Ngài sẽ trở thành thành lũy kiên cố bảo vệ và ban sức mạnh nội tâm cho con dân Ngài.** Sức mạnh này không phải là thứ họ tự tạo ra, mà là thứ họ nhận được khi họ ở “trong” Ngài.
Lời của Nê-hê-mi không dừng lại ở một khái niệm trừu tượng. Ông lập tức đưa ra những mệnh lệnh rất cụ thể, vẽ nên một mẫu tự về niềm vui thánh:
- “Hãy đi, ăn những vật béo, uống những đồ ngọt”: Đây là lời kêu gọi **tận hưởng ân điển Chúa cách cụ thể**. Trong bối cảnh kiêng ăn và buồn rầu, họ được truyền lệnh hãy ăn mừng. Ân điển Chúa không chỉ cho tâm linh mà còn cho thể xác. Sự thờ phượng chân thật bao gồm việc nhận lãnh những điều tốt lành từ Ngài với lòng biết ơn.
- “Hãy gởi phần cho những người không có sắm sửa chi hết”: Niềm vui thánh **không ích kỷ**. Nó phải được san sẻ, đặc biệt là với người thiếu thốn. Niềm vui thật luôn mở rộng vòng tay và mở rộng bàn tiệc. Điều này nhắc chúng ta về tinh thần của Hội Thánh đầu tiên trong **Công vụ 2:46-47**.
- “Vì ngày nay là thánh cho Chúa chúng ta”: Cơ sở tối hậu cho niềm vui và tiệc mừng là **thực tại thánh**. Ngày đó là thánh không phải vì họ đã làm gì, mà vì họ đã dành riêng ngày ấy để nghe Lời Chúa và tụ họp với nhau. Niềm vui bắt nguồn từ việc nhận biết sự hiện diện và chủ quyền thánh khiết của Đức Chúa Trời.
Chính sau khi vâng theo mẫu tự này mà **“cả dân sự đều đi đặng ăn và uống, gởi phần cho, và làm vui mừng lớn tiếng”** (câu 12). Sự buồn rầu ban đầu đã được biến đổi thành một đại lễ vui mừng tập thể.
Là tín hữu Tân Ước, chúng ta nhìn thấy trong lời của Nê-hê-mi một hình bóng tuyệt vời về Đấng Mê-si và ân điển Ngài. Sự vui mừng mà Cựu Ước hướng đến tìm thấy sự ứng nghiệm trọn vẹn trong **Chúa Giê-xu Christ**.
- **Ngài là Lời (Logos) làm người (Giăng 1:14).** Như dân Y-sơ-ra-ên tập trung nghe đọc Lời Chúa, chúng ta ngày nay nhìn xem Ngôi Lời là Chúa Giê-xu, nguồn cội mọi khải thị và ân điển.
- **Ngài mang đến niềm vui cứu rỗi.** Sứ đồ Phi-e-rơ mô tả về Đấng Christ: “Là Đấng các ngươi… yêu mến, dầu bây giờ chưa thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm bởi sự vui mừng khôn tả và vinh hiển” **(1 Phi-e-rơ 1:8)**. Niềm vui này bền vững trước mọi thử thách.
- **Lời hứa của Chúa Giê-xu đồng vọng với Nê-hê-mi 8:10:** “Ta đã phán cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của Ta trong các ngươi, và sự vui mừng của các ngươi được trọn vẹn” **(Giăng 15:11)**. Niềm vui của chúng ta là sự thông công với chính niềm vui của Đấng Christ.
- **Sức mạnh của chúng ta cũng ở trong Ngài:** Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” **(Phi-líp 4:13)**. Đấng Christ chính là hiện thân của “ma’oz” – thành lũy và sức lực của chúng ta.
Như vậy, “sự vui mừng trong Đức Giê-hô-va” thời Tân Ước chính là **sự vui mừng trong Đấng Christ và qua Đấng Christ**. Thập tự giá và sự phục sinh của Ngài là nền tảng vững chắc nhất cho niềm vui bất diệt của chúng ta, ngay cả giữa đau khổ (Hê-bơ-rơ 12:2).
Làm thế nào để chúng ta, những Cơ Đốc nhân sống trong thế kỷ 21 đầy lo âu và phân tâm, có thể sống thực tiễn chân lý này?
1. Lấy Lời Chúa Làm Gốc Cho Niềm Vui: Hãy noi gương dân sự thời Nê-hê-mi. Niềm vui của họ bắt đầu từ việc **lắng nghe và hiểu Lời Chúa** (câu 8,12). Sự vui mừng thật không đến từ những câu châm ngôn tích cực, mà từ sự tiếp xúc, suy ngẫm và vâng theo Lời Hằng Sống. Hãy để Lời Chúa phơi bày tội lỗi (khiến chúng ta ăn năn), rồi dẫn chúng ta đến với ân điển và lời hứa phục hồi (khiến chúng ta vui mừng).
2. Chọn Lựa Sự Vui Mừng Như Một Hành Động Đức Tin: “Chớ buồn rầu” là một mệnh lệnh. Điều này cho thấy **vui mừng trong Chúa thường là một sự lựa chọn có chủ ý**, hơn là một phản ứng cảm xúc tự động trước hoàn cảnh. Như Nê-hê-mi đã truyền lệnh, đôi khi chúng ta phải “đi, ăn, uống, chia sẻ” ngay cả khi lòng còn nặng trĩu. Hành động vâng lời sẽ dẫn dắt cảm xúc.
3. Biến Sự Thờ Phượng Thành Nguồn Sức Mạnh: Bối cảnh của Nê-hê-mi 8 là một buổi nhóm lại để **thờ phượng và nghe giảng**. Khi chúng ta tụ họp với Hội Thánh, cùng hát, cùng cầu nguyện, cùng nghe giảng Lời Chúa, chúng ta đang bước vào “ngày thánh” và nhận lấy “sức lực” từ sự vui mừng tập thể trong Chúa. Đừng coi thường sự nhóm lại (Hê-bơ-rơ 10:25).
4. San Sẻ Niềm Vui Để Nhân Đôi Sức Mạnh: Mệnh lệnh “gởi phần cho người không có” nhắc nhở chúng ta rằng niềm vui chân chính luôn hướng ngoại. **Phục vụ, chia sẻ, khích lệ người khác** không làm cạn kiệt, mà ngược lại, còn làm tăng thêm sức mạnh và niềm vui của chính chúng ta. Khi giúp người khác tìm thấy niềm vui trong Chúa, pháo đài của chúng ta càng thêm kiên cố.
5. Nhìn Xem Chúa Giê-xu, Đấng Ban Niềm Vui Trọn Vẹn: Cuối cùng, mọi sự quy về Đấng Christ. Khi mệt mỏi, thất vọng hay sợ hãi, hãy tập trung đức tin vào Ngài. **Hãy suy ngẫm về thập tự giá và sự phục sinh, về tình yêu vô điều kiện và sự chiến thắng vinh hiển của Ngài.** Như tác giả Hê-bơ-rơ khuyên: “Hãy nhìn xem Đức Chúa Jêsus… là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá” (Hê-bơ-rơ 12:2). Niềm vui của Ngài sẽ trở thành sức lực của chúng ta.
Lời tuyên bố của Nê-hê-mi: **“Sự vui mừng trong Đức Giê-hô-va là sức lực của các ngươi”** vang vọng xuyên suốt các thời đại như một lời hứa và một mệnh lệnh. Nó mặc khải rằng sức mạnh thuộc linh sâu nhất không đến từ sự cứng rắn của ý chí hay sự lạc quan trống rỗng, mà đến từ một niềm vui có nền tảng vững chắc trong chính Đức Chúa Trời Hằng Sống và Lời thành tín của Ngài. Niềm vui ấy, được bày tỏ trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ, chính là **pháo đài (ma’oz)** của chúng ta. Nó bảo vệ chúng ta khỏi sự tấn công của tuyệt vọng, kiệt sức và sợ hãi. Trong một thế giới đầy những lý do để buồn rầu, chúng ta được mời gọi bước vào sự vui mừng thánh, chia sẻ bàn tiệc ân điển, và kinh nghiệm rằng chính trong sự vui mừng ấy, chúng ta tìm thấy sức lực siêu nhiên để xây dựng, đứng vững và tiến bước trong hành trình đức tin. Hãy đi, ăn mừng, và chia sẻ, vì sự vui mừng trong Chúa là thành lũy bất khả xâm phạm của bạn.