Tại sao Chúa Giê-su nói với người cai nhà hội rằng: “Đừng sợ, chỉ tin mà thôi” (Mác 5:36)?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,917 từ
Chia sẻ:

“Đừng Sợ, Chỉ Tin Mà Thôi” - Phân Tích Mác 5:36 Trong Bối Cảnh Đức Tin Và Phép Lạ

Trong hành trình chức vụ công khai của Chúa Giê-su, Mác 5:21-43 ghi lại một trong những câu chuyện cảm động và giàu ý nghĩa thần học nhất: phép lạ chữa lành người đàn bà mắc bệnh và sự sống lại của con gái Giai-ru. Ở đỉnh điểm của câu chuyện, khi tin dữ về cái chết của đứa con gái được báo đến, Chúa Giê-su đã phán với Giai-ru, người cai nhà hội đang đau khổ: “Đừng sợ, chỉ tin mà thôi” (Mác 5:36). Câu nói ngắn gọn này không chỉ là lời an ủi trong cơn khủng hoảng, mà còn là chìa khóa mở ra sự hiểu biết sâu sắc về bản chất của đức tin Cơ Đốc và quyền năng tối thượng của Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác bối cảnh, ý nghĩa nguyên văn, và những áp dụng thiết thực từ phân đoạn quan trọng này.


I. Bối Cảnh Lịch Sử và Văn Mạch Của Mác 5:36

Câu chuyện xảy ra sau khi Chúa Giê-su và các môn đồ vượt biển hồ Ga-li-lê. Giai-ru (từ tiếng Hy Lạp: Ἰάειρος - Iaeiros), một người cai nhà hội (ἀρχισυνάγωγος - archisynagōgos), là một nhà lãnh đạo có địa vị trong cộng đồng Do Thái giáo. Ông đến quỳ dưới chân Chúa Giê-su, khẩn nài Ngài đến đặt tay chữa lành cho con gái nhỏ mười hai tuổi đang hấp hối (Mác 5:22-23). Hành động này của Giai-ru thể hiện một sự khiêm nhường và tuyệt vọng lớn, vượt qua mọi rào cản chức vị và có thể là sự phản đối từ đồng nghiệp.

Trên đường đến nhà Giai-ru, một phép lạ xen ngang xảy ra: một người đàn bà mắc bệnh mười hai năm tin rằng chỉ cần chạm vào áo Chúa Giê-su sẽ được lành. Chúa dừng lại, xác nhận đức tin của bà và tuyên bố sự chữa lành (Mác 5:25-34). Sự chậm trễ này dường như là “quá muộn” theo quan điểm con người. Chính trong lúc đó, những người từ nhà Giai-ru đến báo tin: “Con gái ông chết rồi, làm phiền thầy chi nữa?” (Mác 5:35). Bầu không khí từ hy vọng rơi xuống tuyệt vọng. Chính trong khoảnh khắc tăm tối ấy, Chúa Giê-su phán với Giai-ru: “Đừng sợ, chỉ tin mà thôi”.


II. Giải Nghĩa Nguyên Văn: “Đừng Sợ” và “Chỉ Tin”

Để thấu hiểu trọn vẹn lời phán của Chúa Giê-su, chúng ta cần phân tích từ ngữ trong nguyên bản tiếng Hy Lạp.

1. “Đừng sợ” (Μὴ φοβοῦ - Mē phobou):
Động từ “φοβέω” (phobeō) có nghĩa là “sợ hãi, kinh khiếp”. Ở thể mệnh lệnh phủ định hiện tại (“Μὴ φοβοῦ”), nó mang ý nghĩa “hãy ngừng sợ hãi” hoặc “đừng tiếp tục sợ hãi”. Điều này chỉ ra rằng Giai-ru đang trong trạng thái sợ hãi tột độ. Nỗi sợ của ông là rất thực: sợ mất đứa con yêu, sợ tương lai tan vỡ, sợ rằng hy vọng cuối cùng đã tắt. Chúa Giê-su không phủ nhận thực tại của nỗi đau hay sự mất mát, nhưng Ngài ra lệnh cho ông chấm dứt để cho nỗi sợ đó chi phối. Trong toàn bộ Kinh Thánh, “Đừng sợ” là mệnh lệnh phổ biến nhất của Đức Chúa Trời dành cho con dân Ngài (ví dụ: Sáng Thế Ký 15:1, Ê-sai 41:10, Lu-ca 2:10), luôn đi kèm với sự hiện diện và quyền năng của Ngài.

2. “Chỉ tin mà thôi” (μόνον πίστευε - monon pisteue):
Cụm từ này rất đắt giá. “Μόνον” (monon) có nghĩa là “chỉ, duy nhất”. “Πίστευε” (pisteue) là thể mệnh lệnh hiện tại của động từ “πιστεύω” (pisteuō), nghĩa là “tin, tin cậy, phó thác”. Thể mệnh lệnh hiện tại nhấn mạnh đến một hành động liên tục, bền bỉ: “hãy tiếp tục tin tưởng”, “hãy cứ giữ lấy đức tin”. Chúa Giê-su không bảo Giai-ru “hãy tin rằng con gái ông sẽ sống” (một kết quả cụ thể), mà là “hãy cứ tin” – tức là tin cậy vào chính Ngài, vào bản tính và quyền năng của Ngài, bất kể hoàn cảnh bên ngoài ra sao. Đức tin ở đây không phải là sự lạc quan mù quáng, mà là sự phó thác có đối tượng: Đấng Christ.


III. Sự Tương Phản Giữa Đức Tin Và Sự Sợ Hãi

Lời của Chúa Giê-su cho thấy một sự đối lập căn bản trong đời sống thuộc linh: sợ hãi và đức tin không thể cùng tồn tại. Nơi nào sợ hãi ngự trị, đức tin bị lu mờ. Nơi nào đức tin được tôn cao, sợ hãi phải lùi bước.

Phân đoạn này cho thấy hai loại đức tin mẫu mực:
a. Đức tin chủ động của người đàn bà mắc bệnh (Mác 5:28): Bà ta nói: “Nếu ta chỉ rờ đến áo Ngài, thì ta sẽ được lành”. Đức tin của bà dẫn đến hành động cụ thể (chạm vào áo) và kỳ vọng vào kết quả.
b. Đức tin bị thử thách của Giai-ru: Ông bắt đầu với đức tin (đến tìm Chúa), nhưng đức tin ấy bị tấn công dữ dội bởi tin dữ và sự chậm trễ. Chúa Giê-su kêu gọi ông duy trì đức tin đó, ngay cả khi mọi bằng chứng bề ngoài đều phủ nhận nó (con gái đã chết).

Sứ đồ Phao-lô sau này viết: “Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và dè giữ” (2 Ti-mô-thê 1:7). Từ “nhút nhát” trong nguyên văn là “δειλίας” (deilias), chỉ sự hèn nhát, sợ sệt. Thánh Linh ban cho chúng ta là tâm thần của quyền năng, tình yêu và sự tự chủ – đối lập hoàn toàn với tinh thần sợ hãi.


IV. Quyền Năng Đắc Thắng Sự Chết: Bằng Chứng Của Đức Tin

Lời khích lệ “chỉ tin” của Chúa Giê-su không phải là một lời sáo rỗng. Nó được theo sau ngay bằng hành động quyền năng tối thượng. Chúa Giê-su vào nhà, đuổi những kẻ khóc lóc nghi lễ, và phán với đứa bé: “Ta-li-tha Cumi” (nghĩa là: “Hỡi con gái nhỏ, ta truyền cho mầy, hãy chờ dậy!” – Mác 5:41). Ngài đã biến đức tin bị thử thách của Giai-ru thành một kinh nghiệm về sự sống lại.

Điều này cho thấy, đối tượng của đức tin chúng ta là Đấng có quyền trên sự chết. Trong thư Hê-bơ-rơ, tác giả nói về các anh hùng đức tin: “…có người đã thoát khỏi lưỡi gươm… có người đã được sống lại từ kẻ chết…” (Hê-bơ-rơ 11:34-35). Nhưng đức tin không phải lúc nào cũng nhận được sự sống lại thể xác ngay lập tức. Điểm then chốt là niềm tin rằng Đấng Christ là Chúa của sự sống, và sự sống lại cuối cùng của chúng ta là chắc chắn (Giăng 11:25-26). Chúa Giê-su kêu gọi Giai-ru đặt niềm tin vào Ngài, hơn là vào một kết quả mong muốn.


V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Lời phán “Đừng sợ, chỉ tin mà thôi” vang vọng xuyên suốt thời đại, đến với mỗi tín hữu trong những cơn khủng hoảng cá nhân.

1. Đối Diện Với “Tin Dữ” Trong Đời Sống:
Mỗi chúng ta đều có những “sứ giả của tin dữ”: chẩn đoán bệnh tật, mất việc làm, con cái phản nghịch, hôn nhân tan vỡ. Tiếng nói của thế gian sẽ thì thầm: “Thôi, bỏ cuộc đi, làm phiền Chúa chi nữa!”. Trong những giây phút ấy, lời Chúa Giê-su vang lên rõ ràng: “Đừng sợ”. Hãy từ chối để nỗi sợ làm chủ. Hãy công bố Lời Chúa thay vì nghe theo báo cáo của hoàn cảnh.

2. Nuôi Dưỡng Đức Tin Liên Tục (“Chỉ Tin Mà Thôi”):
Đức tin không phải là cảm xúc nhất thời, mà là thái độ phó thác liên tục. Như thể mệnh lệnh hiện tại “πίστευε” (hãy cứ tin), chúng ta được kêu gọi:
- Tín Thác Vào Bản Tính Chúa: Tin rằng Ngài là Đấng yêu thương (Giăng 3:16), quyền năng (Ma-thi-ơ 28:18), và thành tín (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:24).
- Tín Thác Trong Sự Chậm Trễ: Như Giai-ru phải chờ đợi khi Chúa chữa lành người đàn bà, chúng ta học tin cậy thời điểm hoàn hảo của Chúa (Truyền đạo 3:11).
- Tín Thác Dù Kết Quả Không Như Ý: Đức tin chân chính tin rằng Chúa là Đấng Thiện và có chương trình tốt nhất, ngay cả khi câu trả lời là “Không” hoặc “Chờ” (Đa-ni-ên 3:17-18).

3. Tạo Môi Trường Cho Đức Tin:
Chúa Giê-su đuổi những kẻ khóc lóc và nghi ngờ ra khỏi phòng trước khi làm phép lạ (Mác 5:40). Trong đời sống chúng ta, cần “đuổi ra” những tiếng nói của sự nghi ngờ, bi quan, và tội lỗi, để tạo không gian cho đức tin đón nhận quyền năng Chúa.

4. Đức Tin Dẫn Đến Hành Động Vâng Lời:
Giai-ru đã chọn vâng lời Chúa, dẫn Ngài về nhà dù con gái đã chết. Đức tin thực sự luôn thể hiện qua sự vâng lời. Khi chúng ta tin, chúng ta sẽ bước theo sự hướng dẫn của Chúa, dù đường đi có vẻ vô lý theo lý trí con người.


Kết Luận

Lời phán “Đừng sợ, chỉ tin mà thôi” của Chúa Giê-su với Giai-ru là một cột mốc vĩnh cửu trong lịch sử cứu rỗi. Nó vạch trần sự yếu đuối của con người trước sự chết và tuyệt vọng, đồng thời chiếu rọi ánh sáng của đức tin vào quyền năng phục sinh của Con Đức Chúa Trời. Câu nói này không phủ nhận thực tại của nỗi đau hay sự mất mát, nhưng mời gọi chúng ta nhìn xa hơn thực tại đó, để đặt mắt vào Đấng đang cầm quyền trên mọi sự.

Đức tin mà Chúa Giê-su đòi hỏi không phải là một niềm tin mơ hồ vào một kết quả tốt đẹp, mà là một sự tin cậy cá nhân, liên tục và vâng phục vào chính Ngài. Ngày hôm nay, trong mọi hoàn cảnh “dường như đã chết” của chúng ta – về thể xác, tinh thần, tình cảm hay thuộc linh – Chúa Giê-su Christ vẫn đang phán cùng một lời: “Hãy ngừng sợ hãi. Hãy cứ tiếp tục tin cậy Ta”. Câu trả lời của chúng ta sẽ quyết định liệu chúng ta chỉ nghe tiếng khóc lóc của thế gian, hay sẽ chứng kiến quyền năng phục sinh của Đấng đã nói: “Ta là sự sống lại và sự sống” (Giăng 11:25).


Quay Lại Bài Viết