Chúa 'Đặt Chân Tôi Trên Vầng Đá' (Thi Thiên 40:2)
Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều có những khoảnh khắc chìm đắm trong tuyệt vọng, bế tắc, giống như bị sa lầy trong một vũng bùn sâu không lối thoát. Chính trong bối cảnh tăm tối ấy, lời tuyên xưng của Vua Đa-vít trong Thi thiên 40:2 vang lên như một khúc ca khải hoàn, một chứng tích đầy quyền năng về sự giải cứu của Đức Chúa Trời: "Ngài cũng đã kéo tôi lên khỏi hố sình, khỏi chốn bùn lầy, Và đặt chân tôi trên vầng đá, làm cho bước tôi vững bền." (Thi thiên 40:2, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh ngắn gọn này chứa đựng cả một câu chuyện về sự sa ngã, ân điển và sự phục hồi. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học phong phú, bối cảnh lịch sử, và những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin hôm nay từ hình ảnh đầy sức mạnh: được Chúa đặt chân trên vầng đá.
Thi thiên 40 là một Thi thiên hỗn hợp, bắt đầu bằng lời tạ ơn cá nhân (câu 1-10) và chuyển sang lời cầu nguyện khẩn thiết (câu 11-17). Nó được gán cho Đa-vít, một người đã trải nghiệm muôn vàn "hố sình" trong đời: từ sự truy đuổi của Sau-lơ, tội lỗi với Bát-sê-ba, đến sự phản nghịch của con trai Áp-sa-lôm. Bối cảnh này làm cho lời chứng của ông càng thêm chân thật và quý giá.
Cấu trúc của những câu đầu tiên cho thấy một tiến trình rõ ràng:
1. Trạng thái bi thảm: "hố sình" (בּוֹר שָׁאוֹן - *bor sha'on*) và "chốn bùn lầy" (טִיט הַיָּוֵן - *tiyt hayaven*). Đây không phải là một vũng nước nhỏ, mà là một "hố" (בּוֹר - *bor*) thường dùng để chỉ mồ mả, nơi tối tăm, chết chóc, cùng với "bùn lầy" dính chặt, cản trở mọi cử động.
2. Hành động giải cứu của Đức Chúa Trời: "Ngài... đã kéo tôi lên" (וַיַּעֲלֵנִי - *vaya'aleni*). Động từ "kéo lên" (עָלָה - *alah*) mang ý chủ động, mạnh mẽ. Đa-vít không tự mình leo lên được; chính Chúa là Đấng can thiệp.
3. Hành động thiết lập của Đức Chúa Trời: "Và đặt chân tôi trên vầng đá" (וַיָּקֶם עַל-סֶלַע רַגְלָי - *vayaqem al-sela raglai*). Đây là điểm then chốt. Chúa không chỉ kéo ông khỏi chỗ nguy hiểm, mà còn đặt ông vào một vị trí mới, an toàn và vững chắc.
4. Kết quả: "Làm cho bước tôi vững bền" (כּוֹנֵן אֲשֻׁרָי - *konen ashurai*). Đức Chúa Trời ban cho sự ổn định và phương hướng mới cho cuộc đời ông.
Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của việc "đặt chân trên vầng đá", chúng ta phải nghiên cứu biểu tượng của "vầng đá" (סֶלַע - *sela*) trong toàn bộ Kinh Thánh. Đá (*sela*) khác với đá tảng (*even*). *Sela* thường chỉ tảng đá lớn, vách đá, nơi kiên cố, cao và an toàn.
1. Đức Chúa Trời Là Vầng Đá Của Tôi: Đây là chủ đề xuyên suốt Cựu Ước. Trong bài ca của Đa-vít sau khi được giải cứu, ông hát: "Đức Giê-hô-va là vầng đá tôi, đồn lũy tôi, Đấng giải cứu tôi" (2 Sa-mu-ên 22:2, Thi thiên 18:2). Vầng đá nói về bản chất không hề thay đổi, đáng tin cậy và là nơi ẩn náu vững chắc của Đức Chúa Trời. Châm ngôn 30:5 khẳng định: "Mọi lời của Đức Chúa Trời đều là tinh tuyền; Ngài là cái thuẫn cho người nương cậy nơi Ngài." Lời Chúa chính là nền tảng đá vững chắc cho đời sống chúng ta.
2. Đấng Christ Là Vầng Đá Thiêng Liêng: Tân Ước mặc khải trọn vẹn ý nghĩa của hình ảnh này. Sứ đồ Phao-lô giải thích: "vả, ấy là từ một vầng đá mà cả đến; vầng đá ấy tức là Đấng Christ." (1 Cô-rinh-tô 10:4). Chính Chúa Giê-xu là vầng đá thiêng liêng mà dân Y-sơ-ra-ên ngày xưa được ban cho. Trong Ma-thi-ơ 7:24-25, Chúa Giê-xu dạy: "Vậy, kẻ nào nghe và làm theo lời ta phán đây, thì giống như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy; song không sập, vì đã cất trên đá." Hòn đá ở đây chính là Lời của Ngài và chính thân vị Ngài.
3. Nền Tảng của Hội Thánh: Chúa Giê-xu phán với Phi-e-rơ: "Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ [Πέτρος - *Petros*, một hòn đá], ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy [πέτρᾳ - *petra*, tảng đá lớn, nền đá]; các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó." (Ma-thi-ơ 16:18). Nền tảng của Hội Thánh không phải là con người Phi-e-rơ, mà là lời tuyên xưng của ông: "Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống" (câu 16). Chính Đấng Christ, được tuyên xưng, là vầng đá nền vững chắc.
Như vậy, việc Đa-vít được đặt chân trên vầng đá không chỉ là một phép ẩn dụ về sự an toàn thể lý. Đó là một hình ảnh tiên tri về sự cứu rỗi trọn vẹn: được đặt để trên chính Đức Chúa Trời hằng sống, trên Lời hằng định của Ngài, và cuối cùng, trên Đấng Christ là nền tảng duy nhất cho đời sống đức tin.
Hành trình từ "hố sình" lên "vầng đá" mô tả một tiến trình tâm linh sâu sắc mà mỗi tín hữu đều trải qua.
1. Nhận Biết Tình Trạng "Hố Sình": Hố sình có thể là:
- Tội lỗi và sự kết án: Như Đa-vít trong Thi thiên 51 sau phạm tội. Bùn lầy của tội lỗi làm chúng ta mất phương hướng và sức lực.
- Hoạn nạn và tuyệt vọng: Bệnh tật, mất mát, thất bại, áp lực (Thi thiên 69:1-2).
- Sự nghi ngờ và tối tăm thuộc linh: Cảm giác xa cách Chúa.
Điều quan trọng đầu tiên là thừa nhận mình đang ở trong hố, không thể tự cứu mình. Sự kiêu ngạo hoặc tự lực cản trở hành động giải cứu của Chúa.
2. Hành Động Chờ Đợi và Cầu Khẩn: Thi thiên 40:1 bắt đầu: "Tôi đã chờ đợi Đức Giê-hô-va cách sốt sắng, Ngài nghiêng qua nghe tiếng kêu cầu của tôi." Chờ đợi (קָוָה - *qavah*) ở đây không phải thụ động, mà là sự trông mong, hy vọng cách sốt sắng, kèm theo lời cầu khẩn. Giải cứu bắt đầu từ mối liên hệ qua sự cầu nguyện.
3. Sự Giải Cứu Chủ Động Của Đức Chúa Trời: Chúa là Đấng chủ động "kéo lên". Điều này nhấn mạnh đến ân điển. Chúng ta được cứu không phải vì công đức, mà bởi lòng thương xót của Ngài (Ê-phê-sô 2:8-9). Hành động "đặt chân" (וַיָּקֶם - *vayaqem*, khiến đứng dậy, thiết lập) cho thấy Chúa không chỉ cứu chúng ta *khỏi* điều gì, mà còn cứu chúng ta *cho* điều gì: một đời sống mới, vững vàng trên nền tảng của Ngài.
4. Sự Vững Bền Trên Nền Tảng Mới: Được đặt trên vầng đá, chúng ta có một vị trí mới, một quan điểm mới, và sự vững chắc mới. "Bước tôi vững bền" - cuộc đời có phương hướng, mục đích, và sự ổn định từ bên trong, dù ngoại cảnh có biến động.
Lẽ thật này không chỉ dành cho Đa-vít cách đây ba nghìn năm, mà là hiện thực cho mọi tín hữu.
1. Nhận Biết Những "Hố Sình" Của Bản Thân:
- Thực hành: Dành thời gian tĩnh nguyện thành thật với Chúa. "Hố sình" của tôi hôm nay là gì? Là lo lắng tài chính, mối quan hệ đổ vỡ, thói quen tội lỗi khó bỏ, hay sự nhàm chán thuộc linh? Hãy gọi đúng tên nó trước mặt Chúa.
2. Chờ Đợi Chúa Cách Sốt Sắng Qua Sự Cầu Nguyện và Lời Ngài:
- Thực hành: Đừng chỉ cầu xin giải cứu, mà hãy trông đợi Chúa trong sự cầu nguyện. Hãy đọc Thi thiên 40, 69, 130 như những lời cầu nguyện mẫu. Chờ đợi với đức tin rằng Ngài đang nghe (Thi thiên 40:1).
3. Kinh Nghiệm Sự Giải Cứu và Đặt Để Của Chúa:
- Thực hành: Tin cậy rằng hành động "kéo lên" và "đặt chân" là công việc của Chúa. Công việc của chúng ta là tin và vâng theo sự dẫn dắt của Ngài. Có thể Ngài dùng một câu Kinh Thánh, một lời khuyên từ anh em, hay một sự bình an trong lòng để kéo bạn lên. Hãy nhận biết và hợp tác.
4. Sống Trên Vầng Đá Là Đấng Christ và Lời Ngài:
- Thực hành: Xây dựng đời sống mình trên nền tảng vững chắc:
• Lời Chúa: Học, suy ngẫm và làm theo Lời Chúa mỗi ngày (Ma-thi-ơ 7:24). Đó là vầng đá của lẽ thật.
• Chúa Giê-xu Christ: Đặt mọi sự tin cậy vào sự chết và sống lại của Ngài cho sự cứu rỗi và đắc thắng. Ngài là vầng đá của ân điển.
• Cộng Đồng Đức Tin: Sống trong Hội Thánh, nơi được xây trên nền đá (Ê-phê-sô 2:19-22). Gắn kết với thân thể Đấng Christ mang lại sự vững bền.
5. Trở Thành Người Chỉ Đường Cho Kẻ Khác: Thi thiên 40:3 nói: "Ngài đã để nơi miệng tôi một bài hát mới... Nhiều người sẽ thấy và sợ, Và sẽ tin cậy nơi Đức Giê-hô-va." Kinh nghiệm được đặt trên vầng đá trở thành lời chứng mạnh mẽ, giúp người khác cũng tìm đến nền tảng vững chắc ấy.
Lời của Đa-vít trong Thi thiên 40:2 là một ánh sáng rực rỡ xuyên qua mọi thời đại. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta có thể rơi vào những "hố sình" sâu nhất của tội lỗi, đau khổ hay thất vọng, Đức Chúa Trời của chúng ta là Đấng Giải Cứu quyền năng. Ngài không chỉ kéo chúng ta lên khỏi sự hủy diệt, mà trong ân điển kỳ diệu, Ngài còn đặt đôi chân run rẩy, lấm bùn của chúng ta lên trên "vầng đá" vững chắc muôn đời - chính là thân vị, lời hứa và Lời của Ngài, được bày tỏ trọn vẹn trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Cuộc đời trên vầng đá không hứa hẹn không còn sóng gió, nhưng nó đảm bảo một điều: dù mưa gió, bão tố có ập đến, nền tảng của chúng ta sẽ không hề lung lay. Bước chân chúng ta sẽ được vững bền, bởi vì chúng ta đang đứng trên chính Đấng đã chiến thắng thế gian. Ước gì mỗi chúng ta, trong mọi hoàn cảnh, đều có thể hát lên bài ca mới: "Chúa đã đặt chân tôi trên vầng đá!"
"Vả, chẳng có ai lập nền khác, vì đã có nền rồi, là Đức Chúa Jêsus Christ." (1 Cô-rinh-tô 3:11).