Cơ Đốc Nhân Nên Đối Diện Với Sự Bắt Bớ
Trong hành trình đức tin, sự bắt bớ không phải là một khả năng xa vời, mà là một thực tế được chính Chúa Giê-xu Christ và các sứ đồ tiên báo. Đối với một Cơ Đốc nhân chân chính, việc học cách đối diện với sự chống đối, khinh miệt, và thậm chí là bạo lực vì danh Chúa là điều thiết yếu. Bài viết nghiên cứu này sẽ khảo sát nền tảng Kinh Thánh về sự bắt bớ, khám phá thái độ và tâm trí mà Chúa mong muốn chúng ta có, và đưa ra những ứng dụng thực tiễn để đứng vững trong đức tin giữa nghịch cảnh.
I. Nền Tảng Kinh Thánh: Sự Bắt Bớ Là Điều Chắc Chắn
Trước khi tìm hiểu cách đối diện, chúng ta phải hiểu rõ bản chất và lý do của sự bắt bớ. Chúa Giê-xu đã tuyên bố cách rõ ràng: "Nếu thế gian ghét các ngươi, thì hãy biết rằng nó đã ghét ta trước các ngươi. Ví bằng các ngươi thuộc về thế gian, thì thế gian sẽ yêu kẻ thuộc về mình; nhưng vì các ngươi không thuộc về thế gian, và ta đã lựa chọn các ngươi từ giữa thế gian, bởi cớ đó thế gian ghét các ngươi"
(Giăng 15:18-19). Từ ngữ "ghét" (tiếng Hy Lạp: *miseō*) ở đây mang nghĩa coi thường, khinh miệt, và tìm cách gây hại. Nguyên nhân cốt lõi là sự xung đột giữa hai hệ thống giá trị: hệ thống của Đức Chúa Trời (sự thánh khiết, công bình, chân lý) và hệ thống của thế gian (tội lỗi, ích kỷ, sự tối tăm).
Sứ đồ Phao-lô cũng xác nhận: "Vả lại, hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đấng Christ Jêsus, thì sẽ bị bắt bớ"
(2 Ti-mô-thê 3:12). Điều này không phải là một lời tiên tri có điều kiện, mà là một tuyên bố chắc chắn. Sự bắt bớ không phải dấu hiệu của thất bại trong đời sống thuộc linh, nhưng trái lại, thường là bằng chứng cho thấy chúng ta đang sống đúng với danh hiệu Cơ Đốc nhân.
II. Gương Mẫu Tối Thượng: Chúa Giê-xu Christ
Để hiểu cách đối diện, chúng ta phải nhìn lên Đấng đã kinh qua sự bắt bớ ở mức độ cao nhất. Sứ đồ Phi-e-rơ đã viết: "Ấy là sự đó mà anh em được gọi đến; vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài"
(1 Phi-e-rơ 2:21). Chúa Giê-xu đã đối diện với sự bắt bớ bằng cách nào?
- Bằng Sự Vâng Phục Trọn Vẹn: Ngài luôn tìm kiếm và làm theo ý muốn của Cha, chứ không phải ý riêng (Ma-thi-ơ 26:39).
- Bằng Sự Im Lặng và Nhịn Nhục: Khi bị cáo gian và đánh đập,
"Ngài chẳng hề phạm tội, chẳng ai thấy sự dối trá trong miệng Ngài. Ngài bị rủa mà chẳng rủa lại, chịu nạn mà không hề ngăm doạ, nhưng cứ phó mình cho Đấng xử đoán công bình"
(1 Phi-e-rơ 2:22-23). - Bằng Tình Yêu và Sự Tha Thứ: Trên thập tự giá, Ngài cầu nguyện:
"Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì"
(Lu-ca 23:34). - Bằng Cái Nhìn Hướng Về Phía Trước:
"Ấy bởi sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, nên Ngài chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời"
(Hê-bơ-rơ 12:2).
III. Thái Độ và Tâm Trí Đúng Đắn Theo Kinh Thánh
Khi đối diện với bắt bớ, tâm trí và thái độ của chúng ta là yếu tố quyết định. Kinh Thánh dạy chúng ta phải có:
1. Tâm Trí Vui Mừng và Phước Hạnh: Trong Bài Giảng Trên Núi, Chúa Giê-xu dạy: "Phước cho những kẻ vì sự công bình mà chịu bắt bớ, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy! Phước cho các ngươi khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi! Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy"
(Ma-thi-ơ 5:10-12). Từ "phước" (tiếng Hy Lạp: *makarios*) chỉ trạng thái hạnh phúc tối thượng, được ban phước từ nơi Đức Chúa Trời. Sự vui mừng này không đến từ nỗi đau, mà từ đặc ân được xứng đáng chịu khổ vì Danh Chúa (Công vụ 5:41) và từ niềm tin chắc vào phần thưởng đời đời.
2. Tâm Trí Phó Thác và Tín Thác: Sứ đồ Phi-e-rơ khuyên: "Vậy, những kẻ chịu khổ theo ý muốn Đức Chúa Trời, hãy cứ lấy lòng trung tín mà phó linh hồn mình cho Đấng Tạo Hóa thành tín"
(1 Phi-e-rơ 4:19). Chúng ta không kiểm soát được hành động của người khác, nhưng chúng ta có thể chọn phó thác cuộc đời mình cho Đấng cầm quyền tối thượng.
3. Tâm Trí Hiểu Biết và Tỉnh Thức: Phi-e-rơ cũng cảnh báo: "Hỡi kẻ rất yêu dấu, về sự thử thách đang xảy đến trong anh em để thử nghiệm anh em, chớ lấy làm lạ như thể có việc gì khác xảy đến"
(1 Phi-e-rơ 4:12). Sự bắt bớ không nên khiến chúng ta sốc hoặc nghi ngờ về đức tin mình; trái lại, nó nên củng cố sự hiểu biết rằng chúng ta đang đồng chia sẻ sự thương khó của Đấng Christ (1 Phi-e-rơ 4:13).
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày
Làm thế nào để áp dụng những lẽ thật này vào những hoàn cảnh cụ thể, từ sự chế giễu nơi công sự, sự chống đối trong gia đình, cho đến những áp lực từ chính quyền?
1. Bám Rễ Sâu Trong Lời Chúa và Sự Cầu Nguyện: Đời sống cầu nguyện và suy ngẫm Lời Chúa mỗi ngày là nguồn sức mạnh không thể thiếu. Như Chúa Giê-xu đã dạy chúng ta cầu nguyện để "khỏi sa vào chước cám dỗ"
(Ma-thi-ơ 26:41). Khi bị bắt, sứ đồ Phao-lô và Si-la đã "cầu nguyện, ca hát ngợi khen Đức Chúa Trời"
(Công vụ 16:25). Lời Chúa là thanh gươm của Đức Thánh Linh (Ê-phê-sô 6:17), giúp chúng ta phân biệt chân lý và giữ vững tâm trí.
2. Sống Đời Sống Yêu Thương và Lương Thiện: Một trong những mệnh lệnh quan trọng nhất là "Chớ lấy ác trả ác... Hãy cố gắng hết sức mình mà hòa thuận với mọi người... Đừng để cho sự ác thắng mình, nhưng hãy lấy thiện thắng ác"
(Rô-ma 12:17-21). Đời sống đạo đức, yêu thương và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ chúng ta (Ma-thi-ơ 5:44) làm chứng lạ lùng cho quyền năng của Phúc Âm và có thể khiến những kẻ chống đối phải hổ thẹn (1 Phi-e-rơ 3:16).
3. Gắn Kết Với Hội Thánh Địa Phương: Đừng cô lập bản thân. Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, nơi chúng ta được khích lệ, nâng đỡ, và cầu thay (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Hãy chia sẻ gánh nặng với những tín hữu trưởng thành và đáng tin cậy.
4. Phân Biệt Giữa Sự Khôn Ngoan và Sợ Hãi: Có lúc Chúa Giê-xu dạy chúng ta đứng yên và làm chứng (Ma-thi-ơ 10:19-20), nhưng cũng có lúc Ngài truyền phải tránh đi khi bị bắt bớ ở thành này, sang thành khác (Ma-thi-ơ 10:23). Điều này không phải là nhút nhát, mà là sự khôn ngoan để tiếp tục công việc Chúa. Chúng ta cần sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh để biết khi nào nên đứng vững nói, và khi nào nên lánh đi.
5. Luôn Hướng Về Hy Vọng Đời Đời: Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì tôi đoán rằng sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự sẽ được bày ra trong chúng ta"
(Rô-ma 8:18). Viễn cảnh về sự sống đời đời, nơi không còn đau đớn, khóc lóc, hay chết chóc (Khải huyền 21:4), là nguồn động lực lớn lao giúp chúng ta bền chí.
V. Kết Luận: Đứng Vững Trong Ân Điển
Sự bắt bớ là một phần của thập tự giá mà mỗi môn đồ thật của Chúa Giê-xu phải vác lấy. Tuy nhiên, chúng ta không đơn độc. Chúa Giê-xu đã đi trước, chiến thắng thế gian (Giăng 16:33), và Ngài hứa ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế (Ma-thi-ơ 28:20). Đức Thánh Linh, Đấng Yên ủi, sẽ ban cho chúng ta sức mạnh và lời nói đúng lúc (Lu-ca 12:11-12).
Hãy nhớ lời của sứ đồ Phi-e-rơ: "Nhưng nếu anh em vì làm điều thiện mà chịu khổ, và nhịn chịu, thì ấy là đẹp lòng Đức Chúa Trời. Ấy chính anh em bởi sự đó được kêu gọi, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài"
(1 Phi-e-rơ 2:20-21).
Cuối cùng, hãy đứng vững trong ân điển của Đức Chúa Trời. Sự bắt bớ không phải là dấu hiệu của sự từ bỏ của Ngài, mà thường là dấu ấn của sự chấp nhận và cơ hội để danh Chúa được vinh hiển. Hãy trung tín, can đảm, và luôn hướng về Chúa Cứu Thế Giê-xu, là Đấng khởi đầu và làm trọn đức tin của chúng ta.