Ngày Quốc gia Cầu nguyện là gì?
Trong một thế giới đầy biến động, nhiều quốc gia đã thiết lập những ngày đặc biệt để kêu gọi người dân cùng hướng lòng lên Đấng Tạo Hóa, cầu xin sự dẫn dắt, bảo vệ và phục hưng. "Ngày Quốc gia Cầu nguyện" (National Day of Prayer) là một sự kiện thường niên được biết đến nhiều nhất tại Hoa Kỳ, nhưng tinh thần và nền tảng của nó bắt nguồn từ chính Lời Đức Chúa Trời. Bài viết này sẽ khám phá ý nghĩa, cơ sở Kinh Thánh, và những áp dụng thực tiễn của việc cầu nguyện cho quốc gia, để mỗi Cơ đốc nhân có thể sống đúng với trách nhiệm cầu thay mà Chúa giao phó.
1. Khái niệm và lịch sử ngắn gọn
Ngày Quốc gia Cầu nguyện tại Hoa Kỳ được chính thức công nhận bởi Quốc hội vào năm 1952 và được tổ chức vào ngày thứ Năm đầu tiên của tháng Năm hàng năm. Tuy nhiên, truyền thống cầu nguyện cho quốc gia đã có từ lâu trong lịch sử Mỹ, từ những buổi nhóm cầu nguyện chung của những người định cư đầu tiên cho đến những lời kêu gọi của các tổng thống trong thời khắc khó khăn. Vượt ra ngoài biên giới Mỹ, nhiều quốc gia khác cũng có những ngày tương tự, bởi vì nhu cầu tìm kiếm sự can thiệp của Đức Chúa Trời cho vận mệnh dân tộc là phổ quát.
Nhưng Ngày Quốc gia Cầu nguyện không đơn thuần là một sự kiện xã hội hay văn hóa – đó là một lời mời gọi thiêng liêng dành cho dân sự của Chúa: hiệp một lòng, hạ mình, ăn năn và cầu xin Ngài đoái thương đến đất nước. Để hiểu rõ hơn tầm quan trọng của việc này, chúng ta hãy cùng nhau đi sâu vào Kinh Thánh.
2. Cơ sở Kinh Thánh cho việc cầu nguyện cho quốc gia
2.1. Mạng lệnh cầu nguyện cho mọi người và các nhà cầm quyền – 1 Ti-mô-thê 2:1-2
1 Ti-mô-thê 2:1-2 chép: “Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người, cho các vua, cho hết thảy những bậc cầm quyền, để chúng ta được lấy điều nhân đức và thành thật mà ở đời cho bình tịnh yên ổn.”
Trong nguyên ngữ Hy Lạp, bốn từ ngữ được sử dụng: deēseis (khẩn nguyện – những lời thỉnh cầu khẩn thiết), proseuchas (cầu nguyện – sự cầu nguyện chung), enteuxeis (kêu van – sự cầu thay, can thiệp), và eucharistias (tạ ơn). Sứ đồ Phao-lô khẳng định rằng tất cả mọi hình thức cầu nguyện đều cần được dâng lên cho mọi người, đặc biệt là cho những người lãnh đạo. Mục đích của việc này là để chúng ta có thể sống một đời sống yên bình, thuận lợi cho việc phụng sự Chúa. Đây là một mệnh lệnh rõ ràng về trách nhiệm cầu thay cho quốc gia của mỗi tín đồ.
2.2. Lời hứa chữa lành đất nước khi dân sự ăn năn – 2 Sử ký 7:14
Một trong những câu Kinh Thánh nổi tiếng nhất liên quan đến cầu nguyện cho quốc gia là 2 Sử ký 7:14: “Nhược bằng dân sự ta, là dân gọi bằng danh ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt ta, và trở lại, bỏ con đường tà, thì ta ở trên trời sẽ nghe, tha thứ tội chúng nó, và cứu xứ họ khỏi tai vạ.”
Lời hứa này được Đức Chúa Trời ban cho vua Sa-lô-môn sau khi đền thờ được cung hiến, nhưng nguyên tắc thuộc linh vẫn áp dụng cho dân sự Ngài mọi thời đại. Khi những người thuộc về Chúa – được gọi bằng danh Ngài – hạ mình (tức là từ bỏ sự kiêu ngạo), cầu nguyện (giao tiếp với Chúa), tìm kiếm mặt Ngài (khao khát mối tương giao), và quay khỏi đường tà (ăn năn), thì Chúa sẽ nghe, tha thứ và chữa lành đất nước. “Chữa lành” ở đây không chỉ là sự phục hồi về thể chất hay kinh tế, mà trước hết là sự phục hưng thuộc linh, đạo đức, và xã hội.
2.3. Cầu nguyện cho nơi mình đang sống – Giê-rê-mi 29:7
Khi dân Y-sơ-ra-ên bị lưu đày tại Ba-by-lôn, một đế quốc thù địch, Đức Chúa Trời vẫn truyền lệnh cho họ: “Hãy cầu sự bình an cho thành mà ta đã bắt các ngươi làm phu tù đến ở, và hãy vì thành ấy cầu nguyện Đức Giê-hô-va; vì thành được bình an, thì các ngươi cũng được bình an.” (Giê-rê-mi 29:7).
Ngay cả khi chúng ta không đồng tình với chính quyền hay hoàn cảnh xã hội, chúng ta vẫn được kêu gọi cầu nguyện cho sự bình an và thịnh vượng của đất nước mình. Bởi khi đất nước được bình an, chúng ta cũng được hưởng phước.
3. Những tấm gương cầu nguyện cho dân tộc trong Kinh Thánh
3.1. Đa-ni-ên – lời cầu nguyện ăn năn thay cho Y-sơ-ra-ên (Đa-ni-ên 9)
Đa-ni-ên, dù sống trong cảnh lưu đày, vẫn hết lòng cầu thay cho dân tộc mình. Trong chương 9, ông hạ mình, kiêng ăn, mặc áo bao gai, và thưa với Đức Giê-hô-va: “Chúng tôi đã phạm tội, làm sự trái ngược, ăn ở cách dữ tợn, đã bạn nghịch và đã xây bỏ các giềng mối và lệ luật của Ngài.” (câu 5). Ông không đổ lỗi cho ai, mà thay mặt cả dân tộc xưng tội và kêu cầu lòng thương xót. Đức Chúa Trời đã đáp lời, sai thiên sứ đến báo trước về sự phục hồi Giê-ru-sa-lem. Quyền năng của sự cầu thay tập thể đã làm thay đổi lịch sử.
3.2. Nê-hê-mi – tấm lòng đau đớn vì thành phố đổ nát (Nê-hê-mi 1)
Khi nghe tin Giê-ru-sa-lem bị tàn phá, Nê-hê-mi đã ngồi xuống khóc, kiêng ăn và cầu nguyện (Nê-hê-mi 1:4). Ông thưa với Chúa: “Xin Chúa hãy để tai nghe lời cầu nguyện của tôi, là lời cầu nguyện của kẻ tôi tớ Chúa... xin nhớ lại lời mà Chúa phán cùng Môi-se...” (câu 11). Sau lời cầu nguyện đó, Đức Chúa Trời đã mở cửa cho Nê-hê-mi trở về xây dựng lại thành, và dân Y-sơ-ra-ên được phục hưng.
3.3. Ê-xơ-tê – sự kiêng ăn cầu nguyện tập thể (Ê-xơ-tê 4:16)
Khi dân Do Thái đối mặt với âm mưu diệt chủng, hoàng hậu Ê-xơ-tê đã yêu cầu Mạc-đô-chê và toàn dân kiêng ăn cầu nguyện ba ngày đêm trước khi bà vào gặp vua. Bà nói: “Hãy đi nhóm hiệp các người Giu-đa... và vì tôi, chớ ăn chớ uống trong ba ngày đêm; tôi và các nàng hầu tôi cũng sẽ kiêng ăn như vậy; rồi tôi sẽ vào cùng vua, là việc trái luật pháp; nếu tôi phải chết thì tôi chết.” (Ê-xơ-tê 4:16). Sự cầu nguyện hiệp nhất đã khiến Đức Chúa Trời hành động, đảo ngược tình thế và cứu dân Ngài.
4. Mục đích của Ngày Quốc gia Cầu nguyện
Từ những nền tảng Kinh Thánh, chúng ta có thể tóm tắt mục đích chính của việc dành riêng một ngày để cả nước cầu nguyện như sau:
- Ăn năn tội lỗi cá nhân và tập thể: Nhận biết rằng tội lỗi là nguyên nhân gây ra sự rối loạn và tai vạ (Châm ngôn 14:34). Ngày này là dịp để dân Chúa thống hối và kêu xin sự tha thứ.
- Cầu xin sự thương xót và bảo vệ: Cầu xin Đức Chúa Trời che chở đất nước khỏi thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh, khủng bố và mọi sự dữ.
- Cầu xin sự hướng dẫn cho các nhà lãnh đạo: Theo Rô-ma 13:1, mọi quyền bính đều bởi Đức Chúa Trời mà đến. Chúng ta cầu nguyện để họ nhận được sự khôn ngoan từ trên cao, cai trị trong công lý và kính sợ Chúa.
- Cầu xin phúc âm được rao truyền và Hội thánh phát triển: Một quốc gia chỉ thực sự thịnh vượng khi có nhiều người quay về với Chúa Giê-xu. Chúng ta cầu nguyện cho Hội thánh được hiệp nhất, mạnh mẽ, và mở rộng Nước Đức Chúa Trời.
- Hiệp nhất trong cầu nguyện: Ma-thi-ơ 18:19-20 hứa rằng nếu hai ba người đồng lòng cầu xin, Cha sẽ ban cho. Ngày Quốc gia Cầu nguyện tạo cơ hội để dân sự Chúa từ mọi nền tảng, giáo phái cùng hiệp một lòng, làm chứng cho xã hội về quyền năng của sự hiệp nhất trong đức tin.
5. Ứng dụng thực tiễn: Cầu nguyện cho quốc gia mỗi ngày
Mặc dù có một ngày đặc biệt, nhưng Kinh Thánh khuyên chúng ta phải “cầu nguyện không thôi” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Do đó, việc cầu nguyện cho đất nước nên trở thành một phần trong đời sống cầu nguyện hằng ngày của mỗi Cơ đốc nhân. Dưới đây là một số gợi ý cụ thể:
5.1. Thiết lập thói quen cầu nguyện cá nhân
Mỗi ngày, dành ít phút cầu thay cho quốc gia. Có thể bắt đầu bằng việc đọc một câu Kinh Thánh liên quan, chẳng hạn: “Phước cho dân tộc nào Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình là! Phước cho dân nào Ngài chọn làm cơ nghiệp mình!” (Thi thiên 33:12). Sau đó dâng lên Chúa những lời cầu xin theo sự cảm động của Thánh Linh.
5.2. Tham gia hoặc thành lập nhóm cầu nguyện
Trong Công vụ 12:5, Hội thánh đã hiệp nhau cầu nguyện cho Phi-e-rơ và Đức Chúa Trời đã giải cứu ông. Tương tự, các nhóm cầu nguyện nhỏ tại gia đình, Hội thánh, hay thậm chí trực tuyến có thể cùng nhau dâng lên những lời cầu thay cho đất nước. Sự đồng tâm tạo nên sức mạnh lớn lao.
5.3. Cầu nguyện có hệ thống theo từng lĩnh vực
Để tránh cầu nguyện chung chung, hãy chia các lĩnh vực cụ thể và dâng từng mục lên Chúa:
- Lãnh đạo: Cầu xin Chúa ban sự khôn ngoan, sự kính sợ Ngài, lòng can đảm làm điều ngay thẳng, và sự bảo vệ cho các nhà lãnh đạo từ trung ương đến địa phương.
- An ninh quốc gia: Cầu nguyện cho quân đội, cảnh sát, các lực lượng bảo vệ; xin Chúa giữ đất nước khỏi chiến tranh, khủng bố, bạo loạn.
- Kinh tế: Cầu xin sự thịnh vượng, công ăn việc làm, giảm nghèo, và sự quản lý công bằng tài nguyên.
- Giáo dục: Cầu nguyện cho hệ thống giáo dục dạy dỗ chân lý, đạo đức; cho các giáo viên, học sinh; xin Chúa mở cánh cửa để Tin Lành được rao giảng trong trường học.
- Y tế: Cầu xin sự chữa lành, ngăn ngừa dịch bệnh, ban sức khỏe cho người dân, và sự khôn ngoan cho các nhà nghiên cứu, bác sĩ.
- Gia đình: Cầu xin bảo vệ gia đình khỏi sự tan vỡ, cổ vũ hôn nhân một vợ một chồng, và phục hồi các giá trị Kinh Thánh.
- Hội thánh và phúc âm: Cầu xin cho Hội thánh được hiệp nhất, sống theo Lời Chúa, có lòng nhiệt thành truyền giáo, và nhiều người được cứu.
- Giới trẻ: Cầu nguyện cho thanh thiếu niên thoát khỏi cám dỗ của ma túy, tình dục trước hôn nhân, và tìm thấy mục đích trong Chúa.
5.4. Sử dụng các mẫu cầu nguyện Kinh Thánh
Lấy cảm hứng từ các Thi thiên hoặc lời cầu nguyện của các tiên tri. Ví dụ, Thi thiên 85:6-7: “Chúa sẽ chẳng lại cho chúng tôi được sống, hầu cho dân Chúa được vui vẻ nơi Chúa sao? Hỡi Đức Giê-hô-va, xin tỏ cho chúng tôi sự nhơn từ Ngài, và ban sự cứu rỗi cho chúng tôi.” Hoặc dùng lời cầu nguyện của Đa-ni-ên (Đa-ni-ên 9:4-19) làm khuôn mẫu cho sự ăn năn tập thể.
5.5. Tham gia các sự kiện cầu nguyện quốc gia
Nếu có điều kiện, hãy tham gia các buổi nhóm cầu nguyện công cộng vào Ngày Quốc gia Cầu nguyện hoặc các sự kiện tương tự. Sự hiện diện của bạn không chỉ là hành động vâng lời Chúa mà còn là một lời chứng về đức tin cho những người xung quanh.
6. Kết luận
Ngày Quốc gia Cầu nguyện là một cơ hội quý báu để toàn dân, đặc biệt là Cơ đốc nhân, cùng hướng lòng về Đức Chúa Trời, nhìn nhận sự yếu đuối của con người và sự toàn năng của Chúa. Nhưng hơn hết, đó là lời nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm thường xuyên cầu thay cho quốc gia, cho dân tộc mình. Hãy noi gương Đa-ni-ên, Nê-hê-mi, Ê-xơ-tê, và nhiều đầy tớ Chúa khác đã dành những giờ phút nghiêm túc trong sự cầu nguyện và kiêng ăn, tin cậy rằng Đức Chúa Trời sẽ hành động. Nguyện chính chúng ta cũng trở nên những người cầu nguyện nhiệt thành, góp phần đem lại sự chữa lành và phục hưng cho đất nước mình.
“Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời cho; ta sẽ tỏ cho ngươi những việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết.” (Giê-rê-mi 33:3).