Việc Cho Con Bú Trong Quan Điểm Của Kinh Thánh
Trong xã hội hiện đại với nhiều tranh luận về dinh dưỡng trẻ sơ sinh, người tin Chúa thường tìm kiếm sự hướng dẫn từ Lời Chúa cho mọi phương diện cuộc sống, kể cả việc nuôi con bằng sữa mẹ. Kinh Thánh, với tư cách là Lời hằng sống và đầy đủ cho mọi sự dạy dỗ (2 Ti-mô-thê 3:16-17), không phải là một cẩm nang y khoa, nhưng nó cung cấp những nguyên tắc, hình ảnh ẩn dụ sâu sắc và những gương mẫu thực tế liên quan đến việc cho con bú. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát toàn diện chủ đề này qua lăng kính Thánh Kinh, khai thác ý nghĩa nguyên thủy từ ngữ gốc Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, và rút ra những ứng dụng thuộc linh quý báu cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
I. Những Trích Dẫn Trực Tiếp Và Hình Ảnh Về Việc Cho Con Bú Trong Cựu Ước
Cựu Ước nhiều lần nhắc đến việc cho con bú như một phần tự nhiên, được ban phước và đầy tình cảm của cuộc sống gia đình. Điều này phản ánh văn hóa và thực tế thời bấy giờ, nơi sữa mẹ là nguồn dinh dưỡng duy nhất và quan trọng cho sự sống còn của trẻ nhỏ.
1. Sự Nuôi Dưỡng Từ Thuở Lọt Lòng: Thi Thiên 22:9 chép: “Chính Chúa là Đấng đã khiến tôi ra khỏi lòng mẹ, Và làm cho tôi được bú mẹ an vui khi còn nằm trên trước mẹ.” Tác giả, thường được hiểu là Vua Đa-vít, nhìn nhận Chúa là Đấng chủ quản toàn bộ quá trình từ lúc sinh ra cho đến việc được nuôi dưỡng. Từ Hê-bơ-rơ được dùng cho “bú mẹ” ở đây là “yanaq” (יָנַק), mang nghĩa cho bú, hút sữa. Hình ảnh này nói lên sự phó thác hoàn toàn và sự cung ứng dịu dàng của Đức Chúa Trời ngay từ những giây phút đầu đời.
2. Biểu Tượng Của Sự An Ủi Và Thịnh Vượng: Trong các lời tiên tri, hình ảnh được bú no nê sữa mẹ trở thành biểu tượng cho sự an ủi, thỏa lòng và phước hạnh. Ê-sai 66:11-12 miêu tả về sự phục hưng của Giê-ru-sa-lem: “hầu cho các ngươi bú và no nê nơi vú của sự yên ủi nó… Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ làm cho sự bình an chảy đến nó như một con sông… các ngươi sẽ được bồng ẵm trên hông và mơn trớn trên đầu gối.” Ở đây, sự nuôi dưỡng bằng sữa mẹ (yanaq) được đặt song song với dòng sông bình an, mô tả sự đầy trọn, trọn vẹn và dịu dàng mà Đức Chúa Trời ban cho dân sự Ngài.
3. Tiêu Chuẩn Thời Gian Cho Con Bú: Kinh Thánh cũng ghi nhận thời gian thông thường cho việc cai sữa. Trong Sáng Thế Ký 21:8, chúng ta đọc thấy: “Đứa trẻ lớn lên và cai sữa.” Việc cai sữa cho Y-sác được tổ chức một bữa tiệc lớn, cho thấy đây là một cột mốc quan trọng trong đời đứa trẻ. Tương tự, trong 1 Sa-mu-ên 1:22-24, bà An-ne hứa sẽ đem Sa-mu-ên đến đền thờ sau khi đã cai sữa cho con. Theo nghiên cứu văn hóa, thời gian cho con bú trong xã hội cổ đại có thể kéo dài từ 2 đến 3 năm, đôi khi lâu hơn (2 Ma-ca-bê 7:27). Điều này cho thấy một sự đầu tư về thời gian và sự gần gũi kéo dài giữa mẹ và con.
II. Hình Ảnh Ẩn Dụ Mạnh Mẽ: Đức Chúa Trời Như Người Mẹ Cho Con Bú
Một trong những khía cạnh thần học sâu sắc nhất là việc Kinh Thánh sử dụng hình ảnh cho con bú để mô tả mối quan hệ giữa Đức Chúa Trời và dân sự Ngài. Đây là một ẩn dụ đầy tình cảm và táo bạo, vượt qua hình ảnh thông thường về Đức Chúa Trời là Cha.
1. Sự Nhớ Và Thương Xót Không Thể Quên: Ê-sai 49:15 là câu Kinh Thánh then chốt: “Đàn bà há dễ quên con mình cho bú, không thương xót đến con trai ruột mình sao? Dầu đàn bà quên con mình, ta cũng chẳng quên ngươi.” Tiên tri Ê-sai sử dụng hình ảnh mạnh mẽ nhất về sự gắn bó tự nhiên của con người – tình mẫu tử trong hành động cho con bú – để khẳng định một chân lý còn mạnh mẽ hơn: sự gắn bó và thương xót của Đức Chúa Trời còn bền chặt và đáng tin cậy hơn gấp bội. Hành động “cho bú” (yanaq) ở đây gắn liền với sự “thương xót” (từ gốc racham רָחַם, cũng có liên hệ đến từ “dạ con”). Đức Chúa Trời tự ví mình có lòng thương xót như lòng của một người mẹ đang nuôi con bằng chính dòng sữa của mình.
2. Sữa Thuộc Linh Từ Lời Chúa: Sứ đồ Phi-e-rơ, trong Tân Ước, đã tiếp nối hình ảnh này nhưng với một ứng dụng thuộc linh rõ ràng. 1 Phi-e-rơ 2:2 khuyên: “Hãy như trẻ mới sinh thèm sữa thiêng liêng không có pha trộn, hầu cho anh em nhờ đó lớn lên mà được rỗi linh hồn.” Ở đây, từ Hy Lạp được dùng cho “sữa” là “gala” (γάλα). Phi-e-rơ khích lệ các tín hữu phải khao khát Lời Chúa – sữa thiêng liêng – với sự thèm muốn thuần khiết và sống còn như một đứa trẻ sơ sinh thèm sữa mẹ. Sự tăng trưởng thuộc linh được so sánh với sự lớn lên về thể chất nhờ được nuôi dưỡng đều đặn.
III. Những Gương Mẫu Và Trường Hợp Cụ Thể
Kinh Thánh ghi lại một số câu chuyện có liên quan trực tiếp đến việc cho con bú, cho chúng ta thấy những hoàn cảnh khác nhau và thái độ của các nhân vật.
1. Mẹ của Môi-se (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:7-9): Khi không thể giấu con trai mình được nữa, mẹ của Môi-se đặt em vào cái rỗ trên sông Nile. Công chúa Pha-ra-ôn tìm thấy đứa trẻ và có lòng thương xót. Chị của Môi-se là Mi-ri-am đã mau trí đề nghị: “Tôi phải đi kêu một người vú trong bọn đàn bà Hê-bơ-rơ đặng cho đứa nhỏ bú chăng?” Và thế là chính mẹ ruột của Môi-se được thuê để cho con mình bú và được trả công. Câu chuyện này cho thấy ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn nhất, sự chăm sóc của người mẹ và dòng sữa mẹ vẫn được xem là điều tốt nhất và tự nhiên nhất cho đứa trẻ.
2. Ma-ri, Mẹ Chúa Giê-xu (Lu-ca 11:27): Trong một sự kiện, một người đàn bà trong đám đông đã cất tiếng nói với Chúa Giê-xu: “Phước cho dạ đã mang Ngài và vú đã cho Ngài bú!” Lời tuyên bố này cho thấy trong văn hóa Do Thái, việc được làm mẹ và cho con bú một đứa trẻ ngoan ngoãn được xem là một phước hạnh lớn. Điều thú vị là Chúa Giê-xu không phủ nhận điều đó, nhưng Ngài hướng sự chú ý đến một phước hạnh còn lớn hơn: “Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Điều đó còn có phước hơn; song ai nghe và giữ lời Đức Chúa Trời mới thật có phước.” (Lu-ca 11:28). Ở đây, Chúa không hạ thấp giá trị của tình mẫu tử và việc cho con bú, nhưng Ngài nâng cao giá trị của sự vâng phục thuộc linh.
IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Từ những nghiên cứu trên, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học thiết thực cho đức tin và cuộc sống.
1. Sự Ủng Hộ Và Nâng Đỡ Các Bà Mẹ Cho Con Bú: Hội Thánh nên là một cộng đồng khích lệ, hỗ trợ và tạo điều kiện cho các bà mẹ thực hiện vai trò quan trọng này. Việc cho con bú không chỉ là một lựa chọn dinh dưỡng, mà có thể được xem như một đặc ân và trách nhiệm mà Đức Chúa Trời giao phó, nơi người mẹ có cơ hội đặc biệt để gắn bó và nuôi dưỡng con cái mình. Các tín hữu cần thực thi tình yêu thương thực tế bằng cách giúp đỡ, động viên tinh thần và không xét đoán những bà mẹ đang cố gắng thực hiện điều này, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
2. Nhận Biết Sự Nuôi Dưỡng Dịu Dàng Của Chúa: Hình ảnh Đức Chúa Trời như người mẹ cho con bú dạy chúng ta về bản tính nuôi dưỡng, gần gũi và đầy thương xót của Ngài. Khi chúng ta cảm thấy cô đơn, bị bỏ rơi hay yếu đuối, hãy nhớ đến Ê-sai 49:15. Chúa gần gũi với chúng ta hơn cả một người mẹ với đứa con đang bú. Chúng ta được mời gọi đến gần Ngài để nhận lấy sự nuôi dưỡng thuộc linh, sự an ủi và sức mạnh từ Ngài.
3. Khao Khát Lời Chúa Như Trẻ Thơ Thèm Sữa: Thái độ của chúng ta đối với Kinh Thánh và sự thông công với Chúa nên là sự “thèm” thuần khiết và sống còn. Chúng ta có còn khao khát “sữa thiêng liêng” của Lời Chúa mỗi ngày để lớn lên không? Hay chúng ta đã để mình bị “pha trộn” bởi những giáo lý lạ, những ưu tiên thế gian? Hãy nuôi dưỡng đời sống tâm linh bằng sự đều đặn và thuần khiết.
4. Tôn Trọng Các Giai Đoạn Phát Triển: Việc cai sữa cho Y-sác được tổ chức ăn mừng nhắc nhở chúng ta về các cột mốc trong hành trình làm cha mẹ. Mỗi giai đoạn của con cái – từ sơ sinh phụ thuộc hoàn toàn, đến khi cai sữa, rồi lớn lên – đều là quý giá và cần được đánh dấu với lòng biết ơn Chúa. Cha mẹ Cơ Đốc được kêu gọi nuôi dạy con cái trong sự khôn ngoan và kính sợ Chúa (Ê-phê-sô 6:4), và sự gần gũi ban đầu qua việc cho con bú có thể là nền tảng cho mối liên kết tình cảm bền chặt.
Kết Luận
Kinh Thánh nói về việc cho con bú với sự trân trọng, dịu dàng và chiều sâu thần học đáng kinh ngạc. Nó không chỉ là một hành động sinh học mà còn là một hình ảnh sống động về sự chăm sóc, sự gắn bó sâu sắc và đặc biệt là về lòng thương xót nuôi dưỡng không thể nào quên của Đức Chúa Trời. Đối với người mẹ tin Chúa ngày nay, việc cho con bú có thể trở thành một hành động thờ phượng, một sự cộng tác với Đấng Tạo Hóa trong việc nuôi dưỡng sự sống, và một sự nhắc nhở hàng ngày về tình yêu không điều kiện của Chúa dành cho chính mình và con cái mình.
Ước mong mỗi chúng ta, dù là nam hay nữ, đều có thể học biết Chúa là Đấng nuôi dưỡng chúng ta bằng dòng sữa tinh tuyền của Lời Ngài, và từ đó, chúng ta cũng trở nên những người biết nâng đỡ, khích lệ và tạo nên một cộng đồng Hội Thánh đầy tình thương, nơi mọi sự sống – từ thuộc linh đến thể chất – đều được trân quý và nuôi dưỡng trong ân điển của Chúa Cứu Thế Giê-xu.