Đức Chúa Trời Đã Sáng Tạo Điều Gì Trong Ngày Thứ Tư Của Công Trình Sáng Tạo?
Sách Sáng Thế Ký, quyển sách mở đầu cho cả Kinh Thánh, trình bày một chân lý hùng vĩ và nền tảng: Đức Chúa Trời Toàn Năng là Đấng Tạo Hóa của muôn loài vạn vật. Công trình sáng tạo trong sáu ngày được mô tả không chỉ là một báo cáo lịch sử, mà còn là một sự mặc khải về quyền năng, sự khôn ngoan và trật tự hoàn hảo của Ngài. Trong số đó, ngày thứ tư đánh dấu một bước ngoặt quan trọng, khi Đức Chúa Trời trang hoàng cho bầu trời đêm và thiết lập các “dấu hiệu” vĩ đại để cai quản thời gian và ánh sáng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thuộc linh và thần học của công việc sáng tạo trong ngày thứ tư.
Phân Tích Kinh Văn Sáng Thế Ký 1:14-19
Để hiểu rõ, chúng ta cần đọc kỹ phân đoạn Kinh Thánh gốc, sử dụng bản Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925:
"Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì tiết, ngày và năm; lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng soi xuống đất; thì có như vậy. Đức Chúa Trời làm nên hai vì sáng lớn; vì lớn hơn để cai quản ban ngày, vì nhỏ hơn để cai quản ban đêm; Ngài cũng làm các ngôi sao. Đức Chúa Trời đặt các vì đó trong khoảng không trên trời, đặng soi xuống đất, đặng cai quản ban ngày và ban đêm, đặng phân ra sự sáng với sự tối. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ tư." (Sáng Thế Ký 1:14-19)
Trong nguyên bản tiếng Hê-bơ-rơ, từ ngữ mang nhiều sắc thái sâu sắc:
- "Các vì sáng" (מְאֹרֹת - me'ōrōt): Danh từ này xuất phát từ gốc אוֹר (or) có nghĩa là "ánh sáng". Không giống như ánh sáng tổng quát ('or) được tạo ra trong ngày thứ nhất (câu 3), me'ōrōt chỉ những "vật thể phát sáng", những nguồn sáng cụ thể, được đặt vào một vị trí cụ thể ("trong khoảng không trên trời"). Điều này cho thấy sự tiến triển từ ánh sáng căn bản đến những vật mang và phân phối ánh sáng một cách có tổ chức.
- "Dấu" (אֹתֹת - otot): Từ này thường được dùng trong Kinh Thánh để chỉ những dấu hiệu, dấu kỳ mang ý nghĩa đặc biệt, thường liên quan đến giao ước hoặc sự mặc khải của Đức Chúa Trời (ví dụ: cầu vồng trong Sáng 9:12). Việc các thiên thể được dùng làm "dấu" cho thấy chúng không chỉ là vật thể vật lý, mà còn mang chức năng truyền đạt thông điệp và sự hiện diện của Đấng Tạo Hóa (Thi Thiên 19:1-4).
- "Định thì tiết, ngày và năm" (לְמוֹעֲדִים וּלְיָמִים וְשָׁנִים - lemo'adim uleyamim veshanim): Đây là mục đích thực tiễn đầu tiên. Chúng thiết lập nhịp điệu và khuôn khổ cho thời gian. Từ mo'adim còn có nghĩa là "các kỳ lễ", gợi ý về những thời điểm được biệt riêng ra thánh, được Đức Chúa Trời ấn định.
- "Cai quản" (לְמֶמְשֶׁלֶת - lememshelet): Từ này diễn tả quyền cai trị, quản trị. Mặt trời và mặt trăng được "đặt" vào vị trí để "cai quản" ban ngày và ban đêm. Chúng không phải là thần linh hay có quyền năng tự thân, mà là những "quan đốc lý" được Đấng Tối Cao ủy nhiệm, phục vụ theo mệnh lệnh và trật tự của Ngài.
Những Công Trình Cụ Thể Được Sáng Tạo Trong Ngày Thứ Tư
Từ phân đoạn Kinh Thánh, chúng ta có thể liệt kê ba nhóm công trình chính:
1. Hai Vì Sáng Lớn: Đức Chúa Trời phân biệt rõ ràng hai vì sáng chính. Kinh Thánh không gọi tên chúng là "mặt trời" và "mặt trăng" một cách trực tiếp, mà mô tả chức năng: "vì lớn hơn để cai quản ban ngày, vì nhỏ hơn để cai quản ban đêm". Cách dùng từ này rất tinh tế, nhằm tránh sự đồng hóa với tên gọi của các thần mặt trời, mặt trăng trong thần thoại ngoại giáo xung quanh dân Y-sơ-ra-ên. Nó khẳng định rõ ràng: Chúng là tạo vật, không phải thần thánh. Ánh sáng của mặt trăng cũng chỉ là ánh sáng phản chiếu, phụ thuộc vào mặt trời, một hình ảnh có thể gợi lên về Hội Thánh phản chiếu vinh quang của Đấng Christ.
2. Các Ngôi Sao: Câu "Ngài cũng làm các ngôi sao" (וְאֵת הַכּוֹכָבִים - ve'et hakokhavim) được đề cập một cách rất giản dị, gần như là một lời chú thích. Trong khi các nền văn hóa cổ đại thường tôn thờ các chòm sao và gán cho chúng quyền năng định mệnh (chiêm tinh), Kinh Thánh hạ thấp chúng xuống đúng vị trí: chúng cũng chỉ là những tạo vật được Ngài làm nên một cách dễ dàng. Số lượng khổng lồ và vẻ đẹp của chúng (Thi Thiên 147:4) không làm tăng thêm quyền năng của chúng, mà làm bày tỏ sự vĩ đại không thể đo lường của Đấng Tạo Hóa chúng.
Mục Đích Và Ý Nghĩa Thuộc Linh Của Các Thiên Thể
Công việc sáng tạo ngày thứ tư không phải ngẫu nhiên. Chúng phục vụ những mục đích thần học sâu xa:
1. Để Làm Dấu Chỉ và Định Thời Gian: Các thiên thể là đồng hồ và lịch vũ trụ của Đức Chúa Trời. Chu kỳ ngày-đêm, tuần trăng, mùa trong năm đều dựa vào chúng. Điều này thiết lập trật tự từ sự hỗn độn, và nhịp điệu từ sự tĩnh lặng. Đặc biệt, mo'adim (các kỳ lễ) liên hệ trực tiếp đến hệ thống các lễ nghi của người Y-sơ-ra-ên (Lê-vi Ký 23), mà sau này được ứng nghiệm trọn vẹn trong Đấng Christ. Ngài là thực tại mà tất cả các biểu tượng về thời gian đều chỉ về.
2. Để Soi Sáng: "Đặng soi xuống đất". Đây là ân điển thực tiễn của Đức Chúa Trời. Ánh sáng mặt trời ban sự sống, năng lượng, sự ấm áp và tăng trưởng. Ánh sáng mặt trăng và các vì sao soi sáng trong đêm tối, mang lại sự an ủi, dẫn đường và xua tan bóng tối dày đặc. Trong ý nghĩa thuộc linh, Đức Chúa Trời là nguồn sáng đầu tiên (Gia-cơ 1:17), và Chúa Giê-xu Christ chính là "ánh sáng của thế gian" (Giăng 8:12), đến để xua tan sự tối tăm thuộc linh.
3. Để Cai Quản: Chúng được "đặt" vào vị trí để "cai quản". Điều này cho thấy toàn bộ vũ trụ vận hành dưới sự cai trị có trật tự của Đức Chúa Trời. Không có sự hỗn loạn hay ngẫu nhiên. Sự cai quản này phản ánh quyền tể trị tối cao của Đấng Tạo Hóa. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ được mặc khải là Đấng "cai quản" mọi quyền lực, kể cả các quyền lực thuộc linh (Ê-phê-sô 1:21), và Ngài cai trị mặt trời, mặt trăng cùng các vì sao (Cô-lô-se 1:16-17).
4. Để Bày Tỏ Vinh Quang của Đức Chúa Trời (Natural Revelation - Sự Mặc Khải Tự Nhiên): Đây là điểm nhấn mạnh trong Thi Thiên 19: "Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài." Sự vĩ đại, trật tự, vẻ đẹp và quyền năng của các thiên thể là một bài giảng không lời, rao truyền cho mọi người trên đất về sự hiện hữu, quyền năng và sự khôn ngoan siêu việt của Đấng Tạo Hóa (Rô-ma 1:20).
Phân Biệt Giữa Quan Điểm Kinh Thánh Và Các Tôn Giáo/Thuyết Ngoại Giáo
Điều quan trọng là phải phân biệt rõ ràng quan điểm của Kinh Thánh với các tín ngưỡng phổ biến thời bấy giờ:
- Thờ Lạy Tạo Vật (Thiên Thể): Các dân tộc xung quanh (Ai Cập, Ba-by-lôn, Ca-na-an) thờ mặt trời, mặt trăng và các vì sao như những vị thần. Kinh Thánh lên án gay gắt điều này (Phục Truyền 4:19; 17:3). Chúng là đầy tớ, không phải chủ.
- Chiêm Tinh Học (Astrology): Tin rằng vị trí các vì sao có thể định đoạt số phận, tính cách hoặc tương lai con người. Điều này trái ngược hoàn toàn với giáo lý về sự tể trị tối cao của Đức Chúa Trời và sự tự do quyết định của con người trước mặt Ngài. Kinh Thánh cảnh báo chống lại việc "xem sao" (Ê-sai 47:13-14).
Ngày thứ tư khẳng định: Các thiên thể là đối tượng của sự sáng tạo, không phải là chủ thể của sự thờ phượng. Sự thờ phượng chỉ dành riêng cho Đấng đã tạo nên chúng.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Lẽ thật về ngày thứ tư không chỉ là kiến thức lịch sử, mà phải biến đổi đời sống chúng ta:
1. Sống Có Kỷ Luật Và Trật Tự Trong Thời Gian Của Đức Chúa Trời: Các mùa, ngày, năm nhắc nhở chúng ta rằng thời gian thuộc về Chúa. Chúng ta được kêu gọi "chuộc lấy thì giờ" (Ê-phê-sô 5:16), sống mỗi ngày với mục đích, biết ơn Chúa ban ngày mới, sử dụng thời gian cho những việc có ích cho Vương Quốc Đức Chúa Trời. Nhịp điệu ngày-đêm cũng dạy chúng ta về sự cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi (Thi Thiên 127:2).
2. Tìm Kiếm Sự Hướng Dẫn Từ Ánh Sáng Thật Là Chúa Giê-xu: Như các vì sao đã dẫn đường cho các nhà thông thái đến với Chúa Hài Đồng (Ma-thi-ơ 2:2), chúng ta phải để ánh sáng của Chúa Giê-xu và Lời Ngài dẫn dắt mọi bước đi trong đời sống, xua tan mọi sự tối tăm của nghi ngờ, sợ hãi và tội lỗi.
3. Thờ Phượng Đấng Tạo Hóa, Chứ Không Phải Vật Tạo Thành: Trong một thế giới tôn thờ khoa học, vật chất, thành công hay thậm chí là các hình thức mê tín dị đoan mới, chúng ta phải luôn kiểm tra lòng mình. Chúng ta có đang dành sự ngưỡng mộ và phụ thuộc tối thượng cho công việc của bàn tay Đức Chúa Trời, hay cho chính Đức Chúa Trời? Mỗi lần ngắm bình minh, hoàng hôn hay bầu trời đầy sao, hãy chuyển hóa sự kinh ngạc thành lời tôn vinh Đấng đã làm nên chúng.
4. Sống Với Lòng Tin Cậy Vào Sự Cai Trị Tối Cao Của Chúa: Nếu mặt trời, mặt trăng to lớn như vậy vẫn vâng theo quy luật hoàn hảo của Đức Chúa Trời, thì chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy rằng Ngài cũng đang cai quản mọi chi tiết trong cuộc đời chúng ta. Sự vận hành đều đặn của các thiên thể là lời hứa bằng hình ảnh về sự thành tín không thay đổi của Đức Chúa Trời (Giê-rê-mi 31:35-36).
5. Trở Nên Nguồn Sáng Phản Chiếu Chúa: Như mặt trăng phản chiếu ánh sáng mặt trời, Cơ đốc nhân được kêu gọi trở nên "sự sáng của thế gian" (Ma-thi-ơ 5:14), phản chiếu vinh quang và đức tính của Chúa Giê-xu Christ cho những người đang ở trong bóng tối thuộc linh xung quanh chúng ta.
Kết Luận
Ngày thứ tư của công trình sáng tạo mở ra trước mắt chúng ta một khung trời kỳ diệu, không chỉ được trang hoàng bằng những vì sáng lộng lẫy, mà còn chất chứa những bài học thuộc linh sâu sắc. Các thiên thể là những nhân chứng câm lặng nhưng hùng hồn về quyền năng sáng tạo, sự khôn ngoan thiết kế và quyền tể trị tuyệt đối của Đức Chúa Trời Toàn Năng. Chúng thực hiện các chức năng một cách trung tín: làm dấu chỉ, định thời gian, soi sáng và cai quản theo mệnh lệnh của Đấng đã tạo nên chúng.
Là những tạo vật được dựng nên theo hình ảnh Ngài, chúng ta được mời gọi nhìn lên các từng trời và nhìn thấy bàn tay của Cha Thiên Thượng. Chúng ta được kêu gọi không dừng lại ở vẻ đẹp của vật thể, mà phải đi đến sự thờ phượng Đấng Tạo Hóa. Hơn hết, chúng ta hãy hướng về Chúa Giê-xu Christ, là "Ánh Sáng Thật" (Giăng 1:9), Đấng mà mặt trời công bình đã mọc lên từ nơi cao (Lu-ca 1:78), và là Đấng cai trị mọi quyền lực trên trời dưới đất. Khi chúng ta bước đi trong ánh sáng của Ngài, cuộc đời chúng ta sẽ có trật tự, mục đích và trở thành phương tiện để chiếu sáng vinh quang Ngài cho thế gian đang trong tối tăm.
"Hỡi Đức Giê-hô-va, Chúa chúng tôi, Danh Chúa được sang cả trên khắp trái đất là dường nào! Vì sự oai nghi Chúa hiện ra trên các từng trời." (Thi Thiên 8:1)