Thế Nào Là Kiên Định Không Nao Núng (1 Cô-rinh-tô 15:58)?
Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều đối diện với những thử thách, nghi ngờ và mệt mỏi có thể làm lung lay nền tảng thuộc linh. Giữa bối cảnh đó, lời kêu gọi của Sứ đồ Phao-lô trong 1 Cô-rinh-tô 15:58 vang lên như một hồi chuông mạnh mẽ và đầy an ủi: “Ấy vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích.” Câu Kinh Thánh này không đơn thuần là một lời khích lệ chung chung, mà là đỉnh điểm của một trong những chương quan trọng nhất về học thuyết nền tảng – chương nói về sự sống lại. Để hiểu trọn vẹn thế nào là “kiên định không nao núng”, chúng ta phải đào sâu vào bối cảnh, ngữ nghĩa và ứng dụng thực tiễn của nó.
Bối Cảnh Học Thuyết Căn Bản: 1 Cô-rinh-tô 15 và Sự Sống Lại
Toàn bộ chương 15 của thư 1 Cô-rinh-tô là một luận giải thần học hùng hồn để đối lại những tư tưởng sai lạc trong Hội Thánh Cô-rinh-tô, nơi có người phủ nhận sự sống lại của thân thể (câu 12). Phao-lô xây dựng lập luận vững chắc:
- Đấng Christ đã thật sự sống lại (câu 1-11): Đây là trung tâm của Phúc Âm. Ngài hiện ra với nhiều nhân chứng, kể cả với chính Phao-lô.
- Hệ quả nếu Đấng Christ không sống lại (câu 12-19): Đức tin là hư không, tội lỗi chưa được tha, và những người đã ngủ trong Christ đã hư mất đời đời.
- Sự kiện Đấng Christ đã sống lại (câu 20): Ngài là “trái đầu mùa của những kẻ ngủ”. Từ tiếng Hy Lạp ἀπαρχὴ (aparchē) - “trái đầu mùa” - hàm ý sự đảm bảo chắc chắn cho một mùa gặt lớn hơn, tức là sự sống lại của mọi tín hữu.
- Viễn cảnh tương lai về sự sống lại vinh hiển (câu 35-58): Thân thể hay hư nát sẽ mặc lấy sự không hay hư nát, thân thể tất yếu sẽ mặc lấy sự bất tử (câu 53).
Chính trên nền tảng chắc chắn và hiện thực của sự phục sinh này, Phao-lô đưa ra lời kêu gọi thực tiễn ở câu 58. Sự kiên định của chúng ta không dựa trên cảm xúc hay hoàn cảnh, mà dựa trên sự kiện lịch sử và thần học không thể chối cãi: Chúa Giê-xu đã sống lại, và chúng ta cũng sẽ sống lại.
Giải Nghĩa Nguyên Tác: "Vững Vàng" và "Chớ Rúng Động"
Để nắm bắt sắc thái đầy đủ, chúng ta cần trở về với nguyên tác tiếng Hy Lạp:
- “Hãy vững vàng” (Στῆκε οὖν, σταθεροὶ – Steke oun, stereoi): Từ “vững vàng” ở đây dịch từ tính từ ἑδραῖοι (hedraioi). Từ này bắt nguồn từ danh từ ἑδρα (hedra) có nghĩa là “chỗ ngồi”, “nền tảng”, hay “cơ sở”. Một người hedraioi là người đang ngồi vững chắc, kiên cố, không dễ bị xô ngã. Nó diễn tả sự ổn định nội tâm, sự kiên định trong tính cách và lập trường.
- “Chớ rúng động” (ἀμετακίνητοι – ametakinētoi): Đây là một từ phủ định mạnh mẽ, được cấu tạo bởi α- (không) + μετακινέω (metakineō) (di chuyển, lay chuyển). Nó có nghĩa là không thể bị dịch chuyển khỏi vị trí của mình. Trong bối cảnh quân sự, nó mô tả một đội quân không thể bị đánh bật khỏi vị trí phòng thủ kiên cố. Sự kết hợp của hai từ này cho thấy một lời kêu gọi kép: chủ động giữ vững lập trường bên trong (vững vàng) và thụ động chống lại mọi lực tấn công từ bên ngoài (không rúng động).
Hai phẩm chất này không phải là kết quả của ý chí con người, mà là hệ quả tất yếu của việc đặt đời sống mình trên “nền đá” là lẽ thật phục sinh (Ma-thi-ơ 7:24-25).
Động Lực Của Sự Kiên Định: “Vì Biết Rằng…”
Phao-lô không chỉ ra lệnh; ông đưa ra động lực thần học sâu sắc: “Vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích.” Cụm “vì biết rằng” (εἰδότες ὅτι – *eidotes hoti*) chỉ về một kiến thức chắc chắn, một sự hiểu biết bằng đức tin dựa trên lẽ thật vừa được trình bày.
“Công khó” (ὁ κόπος ὑμῶν – *ho kopos hymōn*) không chỉ là công việc, mà là sự lao nhọc, mệt nhọc, thậm chí là đổ mồ hôi nước mắt. Trong Cựu Ước, từ tương đương trong tiếng Hê-bơ-rơ là עָמָל (amal), cũng mang ý nghĩa lao động khó nhọc (Truyền đạo 2:22). Phao-lô hứa rằng mọi sự lao khó vì Chúa “chẳng phải là vô ích” (οὐκ ἔστιν κενὸς – *ouk estin kenos*). Từ “vô ích” (κενὸς – *kenos*) có nghĩa là trống rỗng, vô giá trị, không có mục đích. Trái ngược hoàn toàn với điều đó, công việc của chúng ta trong Chúa có ý nghĩa đời đời, vì nó được kết nối với thực tại phục sinh vinh hiển. Mỗi việc làm, lời cầu nguyện, sự phục vụ trong tình yêu đều có giá trị trước mặt Đức Chúa Trời và sẽ được Ngài ban thưởng (Khải huyền 14:13).
Biểu Hiện Của Sự Kiên Định Không Nao Núng Trong Đời Sống
Sự kiên định này không phải là trạng thái tĩnh, mà là một đời sống năng động. Phao-lô nối kết nó với hành động: “Hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn.” Chúng ta có thể thấy các biểu hiện cụ thể:
- Kiên định trong đức tin: Giữ vững lẽ thật Phúc Âm giữa muôn vàn học thuyết (Ê-phê-sô 4:14). Như Gia-cơ khuyên: “Kẻ nào xem xét kỹ luật pháp trọn vẹn… kẻ ấy sẽ tìm được phước.” (Gia-cơ 1:25).
- Kiên định trong hy vọng: Hy vọng Cơ Đốc về sự sống lại và sự trở lại của Chúa Giê-xu trở thành “cái neo của linh hồn” (Hê-bơ-rơ 6:19), giữ chúng ta vững vàng trong sóng gió.
- Kiên định trong tình yêu thương và phục vụ: Tiếp tục yêu thương, tha thứ và phục vụ ngay cả khi không được đáp lại, vì biết rằng Chúa thấy và ghi nhận.
- Kiên định trong lời cầu nguyện: “Hãy bền đỗ trông cậy… hãy bền đổ mà cầu nguyện.” (Rô-ma 12:12). Sự cầu nguyện kiên trì là biểu hiện của lòng tin cậy nơi Chúa.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày
Làm thế nào để sống sự kiên định này trong đời sống thực tế đầy bận rộn và thử thách?
- Gốc rễ trong Lời Chúa: Sự kiên định bắt đầu từ việc liên tục đâm rễ sâu vào Lời Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 2:6-7). Mỗi ngày, hãy tiếp nhận lẽ thật phục sinh từ Kinh Thánh để củng cố đức tin.
- Sống với viễn cảnh đời đời: Hãy tự hỏi: “Công việc tôi đang làm hôm nay có ý nghĩa gì trong ánh sáng của sự sống đời đời?”. Viễn cảnh này giúp chúng ta ưu tiên điều quan trọng và kiên trì trong những việc nhỏ.
- Gắn kết trong Hội Thánh: Sự kiên định được nuôi dưỡng trong cộng đồng đức tin. “Hai người hơn một… nếu một người sa ngã, người kia sẽ đỡ bạn dậy.” (Truyền đạo 4:9-10). Hội Thánh là nơi chúng ta cùng nhau “vững vàng” và “không rúng động”.
- Phục vụ trong ơn gọi: Dù ơn gọi của bạn là gì – trong gia đình, nơi làm việc, Hội Thánh – hãy xem đó là “công việc Chúa” và làm cách “dư dật”, tức là hết lòng, sung mãn (Cô-lô-se 3:23).
- Đối diện với thất bại và chán nản: Khi thấy mình yếu đuối, hãy nhớ rằng sự kiên định cuối cùng không dựa trên sức chúng ta, mà trên ân điển Chúa. Như Phao-lô đã kinh nghiệm: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” (Phi-líp 4:13).
Kết Luận: Đứng Vững Trên Nền Tảng Phục Sinh
Lời kêu gọi “hãy vững vàng, chớ rúng động” trong 1 Cô-rinh-tô 15:58 là lời kết mạnh mẽ cho một chương nói về hy vọng vĩ đại nhất của Cơ Đốc giáo. Sự kiên định của Cơ Đốc nhân không phải là sự cứng nhắc của ý chí con người, mà là sự ổn định đầy năng quyền của một đời sống được xây dựng trên sự sống lại của Đấng Christ. Nó biến đổi mọi lao khó, thử thách và phục vụ thầm lặng của chúng ta từ “vô ích” trở thành có ý nghĩa đời đời. Ngày nay, giữa một thế giới đầy biến động, lời này càng thêm cấp thiết. Hãy để lẽ thật về ngôi mộ trống và Chúa Giê-xu hằng sống là nền đá cho mỗi bước đi, mỗi quyết định và mỗi hy vọng của chúng ta. Trong Ngài, chúng ta thật sự có thể kiên định, không nao núng, và hết lòng làm công việc Chúa, vì biết chắc rằng mọi sự trong Chúa đều sẽ kết quả và được tôn vinh trong ngày phục sinh vinh hiển.