Những điểm mạnh và điểm yếu của quan điểm cất lên trước đại nạn (thuyết tiền đại nạn) là gì?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,452 từ
Chia sẻ:

Thuyết Tiền Đại Nạn: Một Phân Tích Kinh Thánh Về Các Điểm Mạnh Và Điểm Yếu

Lời tiên tri về sự tái lâm của Chúa Giê-xu Christ luôn là niềm hy vọng sống động và chủ đề nghiên cứu sâu sắc cho Hội Thánh qua mọi thời đại. Trong số các quan điểm giải kinh về thời kỳ cuối cùng, “Thuyết Tiền Đại Nạn” (Pre-Tribulation Rapture) – quan điểm cho rằng Hội Thánh sẽ được cất lên khỏi thế gian trước khi kỳ đại nạn (Tribulation) bảy năm bắt đầu – đã nhận được sự chú ý và tranh luận rộng rãi. Bài viết này nhằm mục đích phân tích một cách cân bằng, dựa trên nền tảng Kinh Thánh, những điểm mạnh (những lập luận ủng hộ) và điểm yếu (những thách thức giải kinh) của quan điểm này, với mục tiêu tối hậu là củng cố đức tin và sự tỉnh thức của mỗi Cơ Đốc nhân.

I. Tổng Quan Về Thuyết Tiền Đại Nạn

Thuyết Tiền Đại Nạn là một phần trong hệ thống thần học Tiền Thiên Hy Niên (Premillennialism), chia lịch sử cứu chuộc thành các thời đại khác nhau. Quan điểm này tin rằng sự kiện “Sự Cất Lên” (The Rapture – từ Latinh *rapturo*, Hy Lạp *harpazō* – ἁρπάζω, nghĩa là “cướp lấy, cất lên”) của Hội Thánh và “Sự Hiện Đến” (The Revelation – *apokalypsis* – ἀποκάλυψις) của Chúa Christ trong quyền năng để thiết lập vương quốc nghìn năm là hai giai đoạn riêng biệt. Hội Thánh, là thân thể của Đấng Christ, sẽ được Ngài cất lên gặp Ngài trên không trung (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:17) trước khi thời kỳ đại nạn 7 năm – thời kỳ cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời được bày tỏ (Khải Huyền 6-19) – diễn ra trên đất. Như vậy, Hội Thánh được xem là được giải cứu khỏi “cơn thạnh nộ hầu đến” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 1:10).

II. Những Điểm Mạnh (Lập Luận Ủng Hộ) Của Thuyết Tiền Đại Nạn

Các tín hữu ủng hộ quan điểm này đưa ra những luận cứ chính yếu sau, dựa trên sự giải nghĩa Kinh Thánh:

1. Bản Chất Của Hội Thánh và Lời Hứa Giải Cứu Khỏi Cơn Thạnh Nộ:
Kinh Thánh nhiều lần nhấn mạnh rằng Đức Chúa Trời không định sẵn cho chúng ta chịu cơn thạnh nộ (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:9). Từ ngữ Hy Lạp cho “cơn thạnh nộ” ở đây là *orgē* (ὀργή), thường được dùng để chỉ sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời. Trong Khải Huyền, thời kỳ đại nạn được mô tả rõ ràng là “ngày thạnh nộ” (Khải Huyền 6:17). Vì Hội Thánh đã nhận sự cứu chuộc qua huyết của Chúa Giê-xu (Rô-ma 5:9), nên sự giải cứu khỏi cơn thạnh nộ phán xét này là phù hợp với bản chất của ân điển. Sự cất lên là phương cách Đức Chúa Trời hoàn thành lời hứa đó.

2. Sự Khác Biệt Giữa “Hội Thánh” và “Dân Y-sơ-ra-ên”:
Quan điểm này cho rằng Kinh Thánh phân biệt rõ ràng giữa chương trình của Đức Chúa Trời cho Hội Thánh (là hội chúng được kêu gọi từ mọi dân tộc, bắt đầu từ Ngày Lễ Ngũ Tuần) và chương trình của Ngài cho dân Y-s-ra-ên cùng các dân ngoại trong thời kỳ sau cùng. Các lời tiên tri trong Cựu Ước về “kỳ tai hại của Gia-cốp” (Giê-rê-mi 30:7) và 70 tuần lễ của Đa-ni-ên (Đa-ni-ên 9:24-27) chủ yếu tập trung vào dân Y-sơ-ra-ên và thành Giê-ru-sa-lem. Hội Thánh, với tư cách là một mầu nhiệm được bày tỏ trong Tân Ước (Ê-phê-sô 3:1-6), không phải là chủ thể của những lời tiên tri này. Do đó, Hội Thánh phải được cất đi để chương trình của Đức Chúa Trời với Y-sơ-ra-ên và thế gian trong 7 năm đại nạn được tiếp tục.

3. Tính Chất Đột Ngột, Bí Mật và Như Kẻ Trộm Của Sự Cất Lên:
Chúa Giê-xu dạy rằng Ngài sẽ đến “như kẻ trộm” (Ma-thi-ơ 24:43; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:2). Sự so sánh này gợi ý một sự kiện bất ngờ, không báo trước, nhằm cất đi những người thuộc về Ngài. Trái lại, sự hiện đến của Ngài trong vinh quang sau đại nạn là công khai, hữu hình cho mọi mắt thấy (Khải Huyền 1:7). Sự tương phản này phù hợp với hai giai đoạn: một là sự cất lên bí mật cho Hội Thánh, và hai là sự hiện đến công khai với mọi dân tộc.

4. Sự Vắng Mặt Của Hội Thánh Trong Các Đoạn Kinh Thánh Mô Tả Đại Nạn:
Các nhà giải kinh chỉ ra rằng từ chương 4 đến chương 19 của sách Khải Huyền, từ “Hội Thánh” (ekklēsia – ἐκκλησία) không xuất hiện một lần nào trên đất. Thay vào đó, các nhân vật chính là 144.000 người từ các chi phái Y-sơ-ra-ên, các thánh đồ (có lẽ là những người tin Chúa sau sự cất lên), và các dân tộc. Trong khi đó, ở các chương 2-3, “Hội Thánh” được nhắc đến nhiều lần, và ở chương 22, Hội Thánh lại xuất hiện (câu 16). Điều này gợi ý rằng Hội Thánh đã được cất lên và đang ở thiên đàng trong thời kỳ này (được thấy trong Khải Huyền 4-5 và 19).

5. Gương Của Hê-nóc Và Nô-ê:
Một lập luận mang tính loại hình (typology) cho rằng Hê-nóc, người được cất lên mà không thấy sự chết (Sáng Thế Ký 5:24), là hình bóng của Hội Thánh được cất lên trước cơn đoán phạt. Còn Nô-ê, người được bảo tồn *qua* cơn nước lụt, có thể là hình bóng của dân sót Y-sơ-ra-ên và các dân ngoại được bảo vệ *qua* cơn đại nạn. Điều này cho thấy hai phương cách giải cứu khác nhau của Đức Chúa Trời.

III. Những Điểm Yếu (Thách Thức Giải Kinh) Của Thuyết Tiền Đại Nạn

Dù có nhiều lập luận thuyết phục, quan điểm này cũng đối mặt với những câu hỏi và thách thức nghiêm túc từ các quan điểm khác (như Trung Đại Nạn hay Hậu Đại Nạn).

1. Thiếu Một Câu Kinh Thánh Tường Minh Trực Tiếp:
Đây là thách thức lớn nhất. Không có câu Kinh Thánh nào nói rõ ràng: “Hội Thánh sẽ được cất lên trước kỳ đại nạn bảy năm.” Toàn bộ hệ thống được xây dựng dựa trên sự tổng hợp và suy luận từ nhiều phân đoạn khác nhau. Sự giải cứu khỏi “cơn thạnh nộ” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:9) có thể được hiểu là sự bảo vệ siêu nhiên *trong* cơn nạn (như dân Y-sơ-ra-ên ở xứ Gô-sen) hơn là sự cất lên *khỏi* cơn nạn.

2. Sự Trùng Lặp Của Các Sự Kiện Cánh Chung:
Các sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ 24, Mác 13, Lu-ca 21) và các thư tín (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1, 2) thường mô tả các sự kiện của sự tái lâm, sự phán xét, và sự nhóm lại các thánh đồ trong một mạch văn liên tục, mà không rõ ràng phân tách thành hai giai đoạn cách nhau bảy năm. Ví dụ, trong 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:1-3, Phao-lô nối kết sự “nhóm lại” (sự cất lên) với “ngày của Chúa”, và nói rằng ngày đó chưa đến cho đến khi có “sự bội đạo” và “người tội ác” hiện ra – những sự kiện thường được gắn với giữa hoặc cuối kỳ đại nạn.

3. Lời Hứa Về Sự Bắt Bớ Và Hoạn Nạn Cho Các Môn Đồ:
Chúa Giê-xu đã cảnh báo rõ ràng các môn đồ sẽ bị “hoạn nạn” và “bắt bớ” (Giăng 16:33). Ngài cầu nguyện không phải để cất các môn đồ khỏi thế gian, mà để gìn giữ họ khỏi kẻ ác (Giăng 17:15). Lịch sử Hội Thánh từ thế kỷ thứ nhất cho thấy các tín hữu thường phải trải qua sự bắt bớ khốc liệt. Quan điểm cho rằng Hội Thánh thời Tân Ước sẽ thoát khỏi mọi hoạn nạn lớn có vẻ mâu thuẫn với những lời dạy và kinh nghiệm này.

4. Tính Chất “Như Kẻ Trộm” Có Thể Áp Dụng Cho Thế Gian, Không Nhất Thiết Cho Hội Thánh:
Trong các ví dụ về kẻ trộm, sự bất ngờ là đối với *thế gian* (những người không tỉnh thức), chứ không phải đối với Hội Thánh đang trông đợi. Trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:4, Phao-lô nói rõ: “hỡi anh em, anh em chẳng phải ở nơi tối tăm, cho nàng ngày ấy đến thình lình như kẻ trộm”. Điều này cho thấy dù sự kiện xảy ra bất ngờ với thế gian, nhưng các tín hữu đang sống tỉnh thức thì không bị bất ngờ. Do đó, đặc tính “như kẻ trộm” không nhất thiết chứng minh cho một sự cất lên hoàn toàn bí mật, tách rời khỏi các biến cố tiền triệu.

5. Nguy Cơ Dẫn Đến Tinh Thần Thoát Ly Và Thiếu Chuẩn Bị:
Một nguy cơ thực tiễn là nếu quá nhấn mạnh vào sự giải cứu *khỏi* hoạn nạn, người tin Chúa có thể phát triển tâm lý “thoát ly”, trở nên thụ động, không chuẩn bị tinh thần để đối diện với khổ nạn, và mất đi tầm nhìn về sự kêu gọi làm chứng nhân trong mọi hoàn cảnh. Kinh Thánh luôn kêu gọi sự tỉnh thức, bền đỗ và trung tín cho đến cuối cùng (Ma-thi-ơ 24:13; Khải Huyền 2:10).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dù chúng ta nghiêng về quan điểm giải kinh nào, Kinh Thánh đưa ra những nguyên tắc rõ ràng cho đời sống hiện tại:

1. Sống Với Niềm Hy Vọng Sống Động Về Sự Tái Lâm:
“Vì anh em đã trông đợi sự cứu rỗi, là sự cứu rỗi gần đến hơn lúc chúng ta mới tin” (Rô-ma 13:11). Niềm tin về sự cất lên, dù trước, trong hay sau đại nạn, phải thúc đẩy chúng ta sống thánh khiết, yêu thương và hầu việc Chúa cách nhiệt thành (1 Giăng 3:3).

2. Luôn Tỉnh Thức Và Sẵn Sàng:
“Vậy thì hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến” (Ma-thi-ơ 24:42). Thái độ căn bản không phải là tính toán ngày giờ, mà là luôn ở trong tình trạng sẵn sàng thuộc linh: được xưng công bình bởi đức tin, được đầy dẫy Đức Thánh Linh, và trung tín trong sự kêu gọi Chúa giao.

3. Đứng Vững Trong Đức Tin Giữa Nghịch Cảnh:
“Hãy giữ lấy mình, kẻo lòng các ngươi bị sự mê ăn uống, sự lo lắng về đời nầy làm cho nặng nề, và e rằng ngày ấy thình lình lâm trên các ngươi” (Lu-ca 21:34). Sự chuẩn bị tốt nhất cho tương lai là một đời sống bền đỗ trong hiện tại, xây dựng trên Lời Chúa và sự cầu nguyện.

4. Tích Cực Làm Chứng Và Gây Dựng Thân Thể Đấng Christ:
“Vậy, hỡi anh em yêu dấu, vì anh em trông đợi các việc đó, hãy làm cho mình được không vết, không chỗ trách được, và hòa thuận với Ngài” (2 Phi-e-rơ 3:14). Thời gian còn lại phải được dùng để rao truyền Tin Lành và khích lệ nhau trong đức tin.

Kết Luận

Việc nghiên cứu về thuyết Tiền Đại Nạn cho thấy sự phong phú và phức tạp của lời tiên tri Kinh Thánh. Quan điểm này mang lại sự khích lệ lớn về lời hứa giải cứu của Đức Chúa Trời và nhấn mạnh sự khác biệt của Hội Thánh, nhưng cũng đặt ra những câu hỏi giải kinh quan trọng cần được tiếp tục tìm hiểu với tấm lòng khiêm nhường. Cuối cùng, điều then chốt không phải là chúng ta tin vào thời điểm nào của sự cất lên, mà là chúng ta có đang sống với niềm xác tín rằng **Chúa Giê-xu Christ chắc chắn sẽ trở lại** hay không. “Hãy giữ điều con đã học và đã nhận, biết con đã học những điều đó với ai, và từ khi con còn thơ ấu đã biết Kinh Thánh vốn có thể khiến con khôn ngoan để được cứu bởi đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ” (2 Ti-mô-thê 3:14-15).

Ước mong mỗi chúng ta, giữa những tranh luận thần học, luôn gìn giữ tình yêu thương, tập trung vào trọng tâm của đức tin là Chúa Cứu Thế Giê-xu, và sống mỗi ngày trong sự trông đợi hân hoan về ngày được gặp Ngài mặt đối mặt.




Quay Lại Bài Viết