Chúa Giê-su muốn nói gì khi phán: 'Hôm nay con sẽ ở với ta trên thiên đàng'?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,326 từ
Chia sẻ:

Lời Hứa Trên Thập Tự Giá: 'Hôm Nay Con Sẽ Ở Với Ta Trên Thiên Đàng'

Trong giờ phút đau đớn tột cùng và tăm tối nhất của lịch sử nhân loại—giờ phút Chúa Cứu Thế Giê-xu chịu đóng đinh—một trong những lời tuyên bố đầy ân điển và hy vọng nhất đã được phán ra. Lời hứa này, được ghi lại trong Lu-ca 23:43, không chỉ là niềm an ủi cho một tội nhân hối cải, mà còn là ánh sáng rọi vào bản chất của sự cứu rỗi, ân điển và thực tại đời sau. Câu Kinh Thánh nguyên văn như sau: "Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ ở với ta trong nơi Ba-ra-đi" (Lu-ca 23:43, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu chuyên sâu ý nghĩa thần học, bối cảnh lịch sử, và ứng dụng thuộc linh từ lời hứa vĩ đại này.

Bối Cảnh Lịch Sử và Văn Tự Học

Sự kiện này xảy ra tại đồi Gô-gô-tha, nơi Chúa Giê-su bị đóng đinh giữa hai tên trộm cướp (Lu-ca 23:32-33). Sách Phúc Âm Lu-ca là sách duy nhất ghi lại chi tiết cuộc đối thoại đầy ý nghĩa này. Ban đầu, cả hai tên trộm đều nhục mạ Ngài (Ma-thi-ơ 27:44). Tuy nhiên, một trong hai người, chứng kiến thái độ và lời cầu nguyện của Chúa Giê-su (“Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì” – Lu-ca 23:34), đã có một sự biến đổi tấm lòng kỳ diệu.

Tên trộm ăn năn quở trách người kia và công bố đức tin của mình: "Chúng ta chịu như vậy là đáng, vì chúng ta đền tội mình làm; nhưng người nầy không hề làm một việc chi ác" (Lu-ca 23:41). Rồi anh ta thưa với Chúa Giê-su: "Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!" (Lu-ca 23:42). Lời xưng nhận này chứa đựng nhiều lớp nghĩa:

  • “Hỡi Jêsus”: Anh trực tiếp kêu cầu Danh Chúa, thể hiện đức tin cá nhân.
  • “Khi Ngài đến trong nước mình rồi”: Anh công nhận Chúa Giê-su là Đấng Mê-si, là Vua có một vương quốc, dù lúc này Ngài đang trong cảnh chết chóc, yếu đuối.
  • “Xin nhớ lấy tôi”: Đây là lời cầu xin đầy khiêm nhường, không đòi hỏi một địa vị, chỉ mong được Chúa đoái thương.

Chính vào thời khắc ấy, lời đáp đầy uy quyền và ân điển của Chúa Giê-su đã vang lên.

Phân Tích Chi Tiết Lời Hứa: "Hôm Nay Ngươi Sẽ Ở Với Ta Trong Nơi Ba-ra-đi"

Chúng ta sẽ mổ xẻ từng cụm từ trong lời hứa này dựa trên nguyên ngữ Hy Lạp và bối cảnh Kinh Thánh.

1. “Quả thật, ta nói cùng ngươi” (Amēn soi legō): Cụm từ “Quả thật” (ἀμὴν - amēn) là lời mở đầu long trọng, khẳng định chân lý tuyệt đối và thẩm quyền thần thượng của lời sắp phán. Chúa Giê-su, ngay cả trong giờ hấp hối, vẫn phán với thẩm quyền của Đấng có quyền quyết định về số phận đời đời.

2. “Hôm nay” (Sēmeron - σήμερον): Đây là từ khóa gây nhiều tranh luận về ngữ pháp. Trong nguyên văn Hy Lạp, từ “hôm nay” có thể gắn với động từ “nói” hoặc với mệnh đề “ngươi sẽ ở với ta”. Nhiều bản dịch hiện đại (như NIV) ngắt câu là: “Quả thật, ta nói với ngươi hôm nay, ngươi sẽ ở với ta trong Pa-ra-đi”. Tuy nhiên, cách hiểu truyền thống và phù hợp với toàn bộ giáo lý Kinh Thánh là “Hôm nay, ngươi sẽ ở với ta”. Sự nhấn mạnh vào “hôm nay” cho thấy tính tức thời của sự cứu rỗi và sự hiệp thông với Chúa sau khi chết. Không có giai đoạn chờ đợi, trì hoãn, hay sự thanh luyện (purgatory) nào cho người tin Chúa. Khi sự sống thể xác kết thúc, linh hồn của người tin Chúa lập tức được ở trong sự hiện diện của Chúa (Phi-líp 1:23 “Tôi ham muốn đi ở với Đấng Christ”).

3. “Ngươi sẽ ở với ta” (Met’ emou esē - μετ’ ἐμοῦ ἔσῃ): Động từ “esē” (sẽ là, sẽ ở) ở thì tương lai, nhưng được định rõ thời điểm bởi “hôm nay”. Điều này nói lên một thực tại tương lai sắp xảy ra ngay lập tức. Cụm từ “ở với ta” (met’ emou) là trọng tâm của lời hứa. Thiên đàng không phải chỉ là một nơi chốn với những phước hạnh vật chất, mà trước hết và trên hết, đó là sự hiện diện của chính Đức Chúa Trời. Phước hạnh lớn nhất của người được cứu là được ở cùng Chúa (Khải Huyền 21:3 “Nầy, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng…”). Tên trộm chỉ xin được “nhớ đến”, nhưng Chúa Giê-su hứa ban cho một sự hiệp thông trọn vẹn: “ở với Ta”.

4. “Trong nơi Ba-ra-đi” (En tō paradeisō - ἐν τῷ παραδείσῳ): Từ “Ba-ra-đi” (παράδεισος - paradeisos) bắt nguồn từ tiếng Ba Tư cổ, chỉ một khu vườn tường rào hay công viên của vua chúa. Trong bản Bảy Mươi (bản dịch Cựu Ước sang tiếng Hy Lạp), từ này được dùng để chỉ Vườn Ê-đen (Sáng Thế Ký 2:8). Trong Tân Ước, từ này chỉ xuất hiện ba lần:

  • Lu-ca 23:43: Nơi Chúa Giê-su hứa với tên trộm.
  • II Cô-rinh-tô 12:4: Phao-lô được cất lên “Ba-ra-đi” và nghe những lời không thể diễn được.
  • Khải Huyền 2:7: Chúa hứa cho người thắng trận được ăn trái cây sự sống trong “Ba-ra-đi của Đức Chúa Trời”.
Như vậy, “Ba-ra-đi” không chỉ đơn thuần là “thiên đàng” theo nghĩa chung, mà là nơi ở hiện tại của các thánh đồ đã qua đời, trong sự hiện diện đầy phước hạnh của Chúa, chờ đợi sự phục sinh thân thể. Nó ám chỉ sự phục hồi trạng thái nguyên thủy như Ê-đen—sự hiệp thông trọn vẹn với Đức Chúa Trời.

Thần Học Về Sự Cứu Rỗi Qua Sự Kiện Này

Câu chuyện này là một minh họa sống động và quyền năng về học thuyết cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin (Sola Gratia, Sola Fide).

1. Sự Đủ Đầy của Ân Điển: Tên trộm không thể làm bất cứ việc lành nào để chuộc tội. Anh không thể chịu báp-têm, không thể tham dự Tiệc Thánh, không thể làm công việc từ thiện hay tuân giữ các nghi lễ. Anh đang bị hành quyết vì tội của mình. Tình cảnh của anh là hình ảnh hoàn hảo cho tất cả tội nhân: hoàn toàn bất lực, đáng chết, và không có gì để dâng lên Chúa. Sự cứu rỗi đến với anh hoàn toàn là món quà nhưng không (charis - χάρις) của Đức Chúa Trời, dựa trên công lao của Chúa Giê-su trên thập tự giá.

2. Đức Tin Chân Thật: Dù vậy, ân điển không được áp dụng cách thụ động. Đức tin của tên trộm là điều kiện cần. Đức tin đó bao gồm:

  • Xưng nhận tội lỗi: “Chúng ta đền tội mình làm” (c.41).
  • Công nhận sự vô tội và thần tính của Chúa Giê-su: “Người nầy không hề làm một việc chi ác” (c.41) và xưng Ngài là Vua (c.42).
  • Kêu cầu Chúa cách khiêm nhường: “Xin nhớ lấy tôi” (c.42).
Đây là bản chất của sự ăn năn và tin cậy (metanoia - μετανοέω).

3. Thẩm Quyền Của Đấng Christ: Lời hứa này khẳng định thẩm quyền của Chúa Giê-su trong tư cách là Con Đức Chúa Trời. Ngay cả khi thân xác Ngài đang tan nát, sự sống đang rời bỏ, Ngài vẫn hoàn toàn làm chủ sự sống và sự chết. Ngài có quyền mở cửa thiên đàng. Lời hứa “ngươi sẽ ở với ta” chỉ có giá trị nếu Đấng phán là Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết, và Ngài chính là “đường đi, lẽ thật, và sự sống” (Giăng 14:6).

Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lời hứa này không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà còn là nền tảng cho niềm hy vọng và đời sống hằng ngày của chúng ta.

1. Sự Chắc Chắn Về Ơn Cứu Rỗi: Lời hứa “hôm nay” cho chúng ta sự đảm bảo tuyệt đối. Sự cứu rỗi không dựa trên cảm xúc hay thành tích dao động của chúng ta, mà dựa trên lời hứa chắc chắn của Đấng Christ. Như tên trộm, chúng ta có thể biết chắc mình được cứu dựa trên đức tin nơi Chúa Giê-su và lời Ngài hứa (I Giăng 5:13).

2. Sự Cấp Thiết Của Việc Ăn Năn và Tin Nhận: Cánh cửa ân điển vẫn mở, nhưng cơ hội không kéo dài mãi. Tên trộm ăn năn trong những giờ phút cuối cùng của đời mình, nhưng đây là một ngoại lệ đầy rủi ro, không phải là kế hoạch. Kinh Thánh cảnh báo: “Kìa, hiện nay là thì thuận tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” (II Cô-rinh-tô 6:2b). Chúng ta được kêu gọi quay về với Chúa ngay hôm nay, không trì hoãn.

3. Bản Chất Của Thiên Đàng – Ở Cùng Chúa: Lời hứa này định hướng lại sự hiểu biết của chúng ta về thiên đàng. Mục tiêu tối hậu của Cơ Đốc nhân không phải là nhận được “phần thưởng” hay tránh hình phạt, mà là được ở trong mối tương giao vĩnh cửu với chính Đức Chúa Trời. Điều này phải định hình sự khao khát, ưu tiên và sự thờ phượng của chúng ta ngay bây giờ. Chúng ta có đang tìm kiếm và tận hưởng sự hiện diện của Chúa trong đời sống hằng ngày không?

4. Niềm Hy Vọng Trong Sự Đau Đớn và Cái Chết: Chúa Giê-su đã ban lời hứa này trong chính cơn đau đớn của Ngài. Điều này dạy chúng ta rằng ngay trong những hoàn cảnh khốn cùng nhất—bệnh tật, thất bại, mất mát—ân điển và hy vọng của Chúa vẫn hiện diện. Sự chết đối với con cái Chúa không phải là hết, mà là cánh cửa dẫn vào sự hiện diện đời đời của Chúa. Như sứ đồ Phao-lô nói: “Vì đối với tôi, sống là Đấng Christ, và chết là sự được” (Phi-líp 1:21).

5. Tinh Thần Truyền Giáo và Lòng Thương Xót: Nếu Chúa Giê-su, trong cơn đau thể xán và tâm linh tột độ, vẫn quan tâm đến sự cứu rỗi của một tội nhân, thì chúng ta càng phải có lòng thương xót và nhiệt thành đem Tin Lành đến cho những người hư mất xung quanh. Không ai là quá xa, quá hư hỏng đến nỗi ân điển Chúa không thể chạm đến.

Kết Luận

Lời hứa “Hôm nay con sẽ ở với ta trên thiên đàng” là viên ngọc quý của ân điển, được ban ra từ trái tim tan vỡ của Đấng Cứu Chuộc trên thập tự giá. Nó khẳng định rằng sự cứu rỗi là bởi ân điển, qua đức tin, và dựa trên công lao trọn vẹn của Chúa Giê-su Christ. Nó mang lại cho chúng ta sự đảm bảo về một thiên đàng không phải xa vời, mà là một thực tại tức thì trong sự hiện diện của Chúa. Nó là ánh sáng rực rỡ xuyên qua bóng tối của Gô-gô-tha, hứa rằng cái chết không phải là hồi kết, mà là khởi đầu của sự sống thật.

Ước gì lời hứa này không chỉ là một câu Kinh Thánh an ủi trong giờ tang lễ, mà trở thành nền tảng sống động cho niềm tin, hy vọng và nếp sống hằng ngày của mỗi chúng ta. Hãy sống với sự chắc chắn rằng, nhờ đức tin nơi Chúa Giê-su, giây phút cuối cùng của chúng ta trên đất sẽ là cánh cửa mở vào “hôm nay” vinh hiển ấy—ngày chúng ta được ở với Ngài, trong Ba-ra-đi của Đức Chúa Trời, đời đời vô cùng.




Quay Lại Bài Viết