Tín Hữu Cơ Đốc Và Tín Đồ Hồi Giáo Có Thờ Phượng Cùng Một Đức Chúa Trời?
Trong một thế giới đa dạng tôn giáo, câu hỏi này không chỉ mang tính học thuật mà còn có ý nghĩa thực tiễn sâu sắc trong đối thoại liên tôn và đời sống chứng đạo của Cơ Đốc nhân. Liệu danh xưng "Đức Chúa Trời" (God/Allah) có phải chỉ về cùng một Thực Thể tối cao? Bài nghiên cứu này sẽ phân tích dưới ánh sáng của Kinh Thánh, khảo sát bản tính, thuộc tính và con đường mặc khải của Đức Chúa Trời, từ đó đưa ra câu trả lời thần học chính xác dựa trên nền tảng đức tin Tin Lành.
I. Cốt Lõi Vấn Đề: Bản Tính Của Đức Chúa Trời Được Mặc Khải Như Thế Nào?
Để trả lời câu hỏi này, chúng ta không thể dựa trên cảm nhận chủ quan hay danh xưng chung, mà phải dựa trên sự mặc khải đặc biệt của chính Đức Chúa Trời. Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: "Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật" (Giăng 1:1, 14). Sự mặc khải tối cao và dứt khoát về Đức Chúa Trời chính là nơi Chúa Giê-xu Christ.
Từ ngữ "Đức Chúa Trời" trong tiếng Hê-bơ-rơ là "Elohim" (אֱלֹהִים), một danh từ số nhiều chỉ sự tuyệt đối tối cao. Danh xưng đặc biệt của Ngài là "Yahweh" (יְהוָה) - "Đấng Tự Hữu Hằng Hữu" (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Trong Tân Ước, từ Hy Lạp "Theos" (Θεός) được dùng. Điểm then chốt là: Đức Chúa Trời của Kinh Thánh không phải là một khái niệm trừu tượng, mà là một Đấng có bản thể và bày tỏ chính mình trong lịch sử.
II. Sự Khác Biệt Căn Bản: Một Đấng Hay Ba Ngôi?
Đây là điểm phân kỳ thần học quan trọng nhất. Đức tin Cơ Đốc tuyên xưng một Đức Chúa Trời hiện hữu trong Ba Ngôi Vị: Cha, Con (Chúa Giê-xu Christ), và Thánh Linh. Đây không phải là ba thần, mà là một Thần trong ba Ngôi vị đồng bản thể, đồng đẳng và đồng vinh hiển.
- Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời: Ngài phán: "Ta với Cha là một" (Giăng 10:30). Thô-ma tuyên bố với Chúa Giê-xu: "Lạy Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi!" (Giăng 20:28). Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì trong Ngài [Christ] có mọi sự đầy đủ của bổn tánh Đức Chúa Trời..." (Cô-lô-se 2:9).
- Thánh Linh là Đức Chúa Trời: Trong Công vụ 5:3-4, Phê-rơ nói A-na-nia nói dối Thánh Linh, và kết luận "ngươi không phải nói dối loài người bèn là nói dối Đức Chúa Trời."
Trong khi đó, giáo lý Hồi giáo (Tawhid) tuyệt đối nhấn mạnh sự đơn nhất tuyệt đối (monotheism tuyệt đối) của Allah. Việc tin nhận Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời hay là Đức Chúa Trời nhập thể bị xem là tội shirk (kết hợp đối tác với Allah), tội lỗi nghiêm trọng nhất. Do đó, Đức Chúa Trời Ba Ngôi của Kinh Thánh và Allah đơn nhất của Hồi giáo là hai khải thị hoàn toàn khác biệt về bản thể của Đấng Tối Cao. Đây không phải chỉ là sự khác biệt về "quan điểm", mà là sự khác biệt về bản thể học (ontology).
III. Con Đường Cứu Rỗi: Ân Điển Hay Công Đức?
Bản tính của Đức Chúa Trời gắn liền với con đường cứu rỗi Ngài thiết lập.
- Theo Kinh Thánh: Cứu rỗi là bởi ân điển (χάρις - charis) duy nhất qua đức tin nơi công lao cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá. "Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời" (Ê-phê-sô 2:8). Chúa Giê-xu tuyên bố: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6).
- Theo Hồi giáo: Cứu rỗi dựa trên sự cân bằng giữa công đức và tội lỗi của mỗi người trong Ngày Phán Xét. Allah sẽ quyết định dựa trên cân công luật tội. Chúa Giê-xu (Isa trong Quran) chỉ được xem là một nhà tiên tri vĩ đại, không chết trên thập tự giá, và không phải là Cứu Chúa.
Một Đức Chúa Trời thiết lập một con đường cứu rỗi khác nhau thì không thể là cùng một Đấng. Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng tìm kiếm và cứu chuộc con người (Lu-ca 19:10). Sự mặc khải về tình yêu hy sinh của Ngài nơi thập tự giá là trung tâm điểm của đức tin Cơ Đốc, nhưng lại bị phủ nhận trong Hồi giáo.
IV. Nguồn Mặc Khải: Kinh Thánh Hay Quran?
Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài qua Lời của Ngài. Cơ Đốc giáo nhận Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước là Lời được Đức Chúa Trời soi dẫn, trọn vẹn và đầy đủ. Hồi giáo tin rằng Quran là lời mặc khải sau cùng và hoàn hảo nhất từ Allah, vượt trên Kinh Thánh (mà họ cho là đã bị bóp méo).
Hai bộ kinh này đưa ra những tuyên bố không thể dung hòa về các sự kiện lịch sử lẫn chân lý thần học (ví dụ: sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu, thần tính của Ngài). Một Đức Chúa Trời của lẽ thật không thể tự mâu thuẫn chính mình. Do đó, nguồn mặc khải khẳng định rằng đây là hai khải thị về hai "Đấng" khác biệt.
V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
1. Vững Vàng Trong Chân Lý Với Tình Yêu Thương: Hiểu rõ sự khác biệt căn bản giúp chúng ta không rơi vào chủ nghĩa tương đối, cho rằng "tôn giáo nào cũng như nhau". Chúng ta cần "nói ra lẽ thật trong tình yêu thương" (Ê-phê-sô 4:15). Sự xác tín phải đi đôi với thái độ khiêm nhường, tôn trọng và yêu thương đối với những người theo Hồi giáo, vì họ cũng là những người được Chúa Giê-xu yêu và chết thay.
2. Ưu Tiên Rao Giảng Phúc Âm Thuần Khiết: Trong đối thoại, chúng ta không tranh luận về "ai có Chúa đúng", nhưng trình bày về một Con Người - Chúa Giê-xu Christ và công việc cứu chuộc trọn vẹn của Ngài. Hãy chia sẻ về Đức Chúa Trời của ân điển, Đấng yêu thương đến nỗi hy sinh chính mình.
3. Sống Đời Sống Biến Đổi: Chứng cớ mạnh mẽ nhất là đời sống được Đấng Christ biến đổi, bày tỏ bông trái Thánh Linh: "yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ" (Ga-la-ti 5:22-23). Điều này làm chứng về một Đức Chúa Trời sống và có quyền năng thay đổi lòng người.
4. Cầu Nguyện Cách Sốt Sắng: Hãy cầu nguyện cho tín đồ Hồi giáo, xin Chúa mở mắt tâm linh họ để nhìn biết Chúa Giê-xu Christ là Chân Thần và là sự sống đời đời (1 Giăng 5:20). Cũng cầu nguyện cho sự khôn ngoan, can đảm và tình yêu cho chính mình khi có cơ hội làm chứng.
Kết Luận
Dựa trên sự phân tích Kinh Thánh về bản thể Ba Ngôi, con đường cứu rỗi bởi ân điển qua thập tự giá, và nguồn mặc khải không thể sai lầm, chúng ta đi đến kết luận thần học rằng: Đức Chúa Trời của Kinh Thánh mà tín hữu Cơ Đốc thờ phượng và Allah của Hồi giáo là hai khải thị hoàn toàn khác biệt về Đấng Tối Cao. Họ không cùng thờ phượng một Đức Chúa Trời.
Lời kêu gọi dành cho chúng ta là hãy trung tín với sự mặc khải trọn vẹn của Đức Chúa Trời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Hãy yêu mến, tôn thờ và rao truyền về Ngài – Đấng là "hình ảnh của Đức Chúa Trời không thấy được" (Cô-lô-se 1:15). Trong mọi cuộc đối thoại, hãy giữ lấy "lòng tin kính và nhân đức" (2 Phi-e-rơ 1:3-7), luôn nhớ rằng mục đích tối hậu của chúng ta không phải là tranh luận thắng thua, mà là trình bày chân lý cứu rỗi với tấm lòng của Đấng Christ, hầu cho nhiều người được cứu và tôn vinh Danh Cha trên trời.
“Vả, chúng ta biết Con Đức Chúa Trời đã đến, Ngài đã ban trí khôn cho chúng ta đặng chúng ta biết Đấng chân thật, và chúng ta ở trong Đấng chân thật, là ở trong Con Ngài là Jêsus Christ. Ấy chính Ngài là Đức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời.” (1 Giăng 5:20)