Quyền Năng Trong Danh Chúa Giê-xu
Danh của Chúa Giê-xu Christ không đơn thuần là một danh xưng hay một nhãn hiệu; đó là một sự mặc khải trọn vẹn về thân vị, địa vị và quyền năng tối thượng của Ngài. Đối với Cơ Đốc nhân, việc tuyên xưng, cầu khẩn và hành động trong danh Ngài là một đặc ân vĩ đại và là nền tảng cho mọi kinh nghiệm thuộc linh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát nền tảng Kinh Thánh, ý nghĩa thần học và ứng dụng thực tiễn của chân lý trọng đại: Có quyền năng trong danh Chúa Giê-xu không? Câu trả lời Kinh Thánh là một tiếng “Vâng!” vang dội và đầy uy quyền.
Sứ đồ Phi-e-rơ, khi đứng trước các nhà lãnh đạo Do Thái giáo, đã tuyên bố một chân lý bất di bất dịch: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công vụ 4:12). Tuyên bố này thiết lập tính độc tôn và quyền năng cứu chuộc duy nhất trong danh Giê-xu.
Tuy nhiên, nguồn gốc của quyền năng này đến từ đâu? Thư Phi-líp cung cấp cái nhìn thần học sâu sắc: “Cũng vì thế mà Đức Chúa Trời đã đem Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, hầu cho nghe đến danh Đức Chúa Jêsus, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Jêsus Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Phi-líp 2:9-11). Danh “Giê-xu” (Ἰησοῦς - Iēsous) có nghĩa là “Giê-hô-va cứu rỗi”. Danh “Christ” (Χριστός - Christos) là Đấng Mết-si-a, Đấng được xức dầu. Và danh hiệu “Chúa” (Κύριος - Kyrios) là danh xưng tối cao dành cho chính Đức Chúa Trời. Quyền năng trong danh Ngài bắt nguồn từ sự vâng phục trọn vẹn, sự chết chuộc tội và đặc biệt là sự sống lại đắc thắng của Ngài. Đức Chúa Cha đã tôn Ngài lên làm Chủ và ban cho Ngài mọi quyền phép (“Hết thảy quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta” - Ma-thi-ơ 28:18). Do đó, quyền năng trong danh Ngài thực chất là việc chúng ta, với tư cách là thân thể Ngài, được ủy quyền (exousia) để thi hành và đại diện cho uy quyền tối cao (dynamis) của Chủ Tể Phục Sinh.
Cần phân biệt hai khái niệm Hy Lạp quan trọng:
1. Dunamis (Δύναμις): Chỉ về năng lực, sức mạnh nội tại, khả năng tạo ra hiệu quả. Đây là quyền năng phép lạ, sức mạnh biến đổi.
2. Exousia (Ἐξουσία): Chỉ về thẩm quyền, quyền hành hợp pháp, đặc quyền được ủy nhiệm để hành động.
Trong danh Chúa Giê-xu, chúng ta có cả dunamis lẫn exousia. Chúa Giê-xu hứa: “Những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỷ; nói tiếng mới; bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành” (Mác 16:17-18). Lời hứa này chỉ về dunamis. Đồng thời, Ngài phán: “Nầy, ta đã ban quyền (exousia) cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền (dunamis) của kẻ nghịch dưới chân” (Lu-ca 10:19). Đây là sự ủy nhiệm exousia để sử dụng dunamis của Ngài.
Quyền năng này không phải là một công thức ma thuật để con người vận dụng theo ý mình. Nó luôn luôn gắn liền với ý chỉ, mục đích và vinh quang của Đức Chúa Trời. Các môn đồ trong sách Công vụ chữa lành người què và nói rõ: “Hỡi anh, bởi danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi!” (Công vụ 3:6). Họ không sở hữu quyền năng đó; họ là những kênh dẫn của quyền năng đó, với đức tin đặt trọn vào danh Ngài.
Kinh Thánh cho thấy quyền năng trong danh Chúa Giê-xu vận hành trên nhiều phương diện:
1. Quyền Năng Cứu Rỗi: “Hễ ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu” (Rô-ma 10:13). Đây là ứng dụng đầu tiên và căn bản nhất. Danh Ngài mang đến sự tha tội và tái sinh.
2. Quyền Năng Cầu Nguyện: Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi nhơn danh ta mà cầu xin Đức Chúa Trời, thì ta sẽ làm cho” (Giăng 14:13-14). Cầu nguyện trong danh Ngài là cầu nguyện phù hợp với bản tính, ý muốn và sự vinh hiển của Ngài, không phải để thỏa mãn dục vọng cá nhân (Gia-cơ 4:3).
3. Quyền Năng Chiến Thắng Ma Quỷ: Các môn đồ kinh ngạc khi thấy các tà linh phải vâng phục danh Chúa Giê-xu (Lu-ca 10:17). Phi-e-rơ đã dùng danh Ngài để khiến tà linh phải lui ra khỏi người (Công vụ 5:16; 16:18). Danh Giê-xu là “khí giới quyền năng” (2 Cô-rinh-tô 10:4) để phá hủy các thành lũy của ma quỷ.
4. Quyền Năng Chữa Lành và Làm Phép Lạ: Như đã thấy trong Công vụ 3-4, danh Chúa Giê-xu mang lại sự phục hồi thể xác. Đây là dấu chỉ xác nhận sứ điệp Phúc Âm và lòng thương xót của Chúa.
5. Quyền Năng Thánh Hóa và Biến Đổi Đời Sống: Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở: “Anh em hãy làm mọi việc bởi danh Đức Chúa Jêsus mà cảm tạ Đức Chúa Trời, là Cha” (Cô-lô-se 3:17). Đời sống thường nhật, lời nói, hành động đều có thể được thực hiện trong thẩm quyền và quyền năng của danh Ngài, mang lại sự thánh khiết và ý nghĩa.
Quyền năng này không phải để phô trương hay lạm dụng. Có những điều kiện Kinh Thánh làm rõ:
1. Mối Quan Hệ Cá Nhân với Chủ Nhân của Danh Hiệu: Người thợ thuê không có thẩm quyền như người con trong nhà. Chỉ những ai thật sự thuộc về Chúa Giê-xu, được Ngài ban quyền phép (exousia) mới có thể nhân danh Ngài cách hợp pháp. Các con cái của Đức Chúa Trời được quyền kêu lên: “A-ba! Cha!” (Rô-ma 8:15).
2. Đức Tin Nơi Chính Ngài, Không Phải Nơi “Danh Hiệu” Như Một Câu Thần Chú: Phi-e-rơ nói: “Ấy là bởi đức tin trong danh Ngài mà danh Ngài làm cho vững người nầy... ấy là đức tin bởi Ngài mà được, đã ban cho người nầy sự mạnh khỏe trọn vẹn” (Công vụ 3:16). Đức tin phải đặt nơi chính Chúa Giê-xu mà danh đó đại diện.
3. Sự Vâng Phục và Ở Trong Ngài: Chúa Giê-xu phán: “Ví bằng các ngươi ở trong ta, và lời ta ở trong các ngươi, hãy cầu xin mọi điều mình muốn, thì sẽ được điều đó” (Giăng 15:7). Đời sống vâng phục và mật thiết với Chúa là môi trường để quyền năng của danh Ngài tuôn chảy cách tự do và đúng mục đích.
4. Mục Đích Làm Vinh Hiển Đức Chúa Trời: Mọi phép lạ trong sách Công vụ đều dẫn đến sự ngợi khen Chúa và sự tăng trưởng của Hội Thánh (Công vụ 4:21; 9:35). Quyền năng trong danh Ngài không bao giờ tách rời khỏi việc tôn cao Ngài.
1. Trong Sự Cầu Nguyện Hằng Ngày: Hãy bắt đầu và kết thúc lời cầu nguyện với sự ý thức: “Nhân danh Chúa Giê-xu Christ, con cầu nguyện.” Điều này nhắc nhở chúng ta về thẩm quyền chúng ta được tiếp cận Đức Chúa Cha và sự liên kết của lời cầu nguyện với ý chỉ của Chúa Cứu Thế.
2. Trong Cuộc Chiến Thuộc Linh: Khi đối diện với sự tấn công của tư tưởng tội lỗi, sự o ép của ma quỷ, hoặc bầu không khí nặng nề, hãy công bố bằng miệng: “Nhân danh Chúa Giê-xu Christ, ta truyền cho ngươi phải lui ra!” hoặc “Máu Chúa Giê-xu bảo vệ tôi.” Hãy nhớ lời khuyên: “Hãy tiết độ và tỉnh thức: kẻ nghịch thù các ngươi là ma quỷ, như sư tử rống, đi rình mò chung quanh các ngươi, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được” (1 Phi-e-rơ 5:8).
3. Trong Chức Vụ và Làm Chứng: Khi chia sẻ Phúc Âm, chúng ta rao giảng về quyền năng cứu chuộc của danh Giê-xu. Khi cầu nguyện cho người bệnh, hãy khiêm nhường đặt tay và cầu xin sự chữa lành nhân danh Chúa Giê-xu, phó thác kết quả cho Ngài.
4. Trong Các Quyết Định và Công Việc: Thói quen hỏi: “Việc này có thể làm nhân danh Chúa Giê-xu và cảm tạ Chúa Cha không?” (Cô-lô-se 3:17) sẽ giúp thanh lọc động cơ và lựa chọn của chúng ta, đem Chúa vào mọi phương diện đời sống.
Vậy, có quyền năng trong danh Chúa Giê-xu không? Có, thật vậy! Đó là quyền năng từ sự phục sinh vinh hiển, đã được Đức Chúa Cha xác nhận và ban cho Hội Thánh như một ân tứ và vũ khí thiêng liêng. Quyền năng này không phải để chúng ta khoe khoang, nhưng để phục vụ, chiến đấu, chữa lành và trên hết, để làm vinh hiển Cha trên trời. Nó đòi hỏi một đời sống đức tin chân thật, vâng phục và kết hiệp mật thiết với Chủ Nhân của danh hiệu quyền năng ấy.
Ước mong mỗi chúng ta, với lòng kính sợ và biết ơn, học biết, tôn cao và bước đi trong uy quyền của Danh Trên Mọi Danh – Danh Giê-xu Christ, Chúa chúng ta. “Sự chiến trận của chúng ta... có quyền phép (dunamis) để đạp đổ các đồn lũy” (2 Cô-rinh-tô 10:4). Hãy đứng vững và sử dụng ân tức quyền năng này cho vương quốc Đức Chúa Trời.