Fanny J. Crosby
Trong lịch sử Hội Thánh, Đức Chúa Trời thường sử dụng những con người yếu đuối, khiếm khuyết về thể chất để bày tỏ quyền năng vĩ đại và ân điển dư dật của Ngài. Câu chuyện về Frances Jane "Fanny" Crosby (1820-1915) là một minh chứng sống động cho chân lý: "Quyền năng của Đấng Christ ở trong tôi được trọn vẹn trong sự yếu đuối" (2 Cô-rinh-tô 12:9). Là tác giả của hơn 8,000 bài thánh ca, tâm hồn và ngòi bút của bà đã chạm đến hàng triệu con tim, định hình nền thánh nhạc Tin Lành và để lại một di sản đức tin bất tử.
Fanny Crosby sinh ngày 24 tháng 3 năm 1820 tại Southeast, New York. Khi mới sáu tuần tuổi, bà bị mù vì một thầy thuốc không có kinh nghiệm chữa trị sai cách cho một cơn viêm mắt. Thay vì oán trách, Fanny Crosby từ thuở nhỏ đã được bà nội và mẹ dạy dỗ về Kinh Thánh và tin cậy vào sự quan phòng của Đức Chúa Trời. Trong tự truyện của mình, bà viết: "Mặc dù đó là lỗi của con người, nhưng tôi tin rằng Đức Chúa Trời Toàn Năm, trong sự quan phòng của Ngài, đã biến nó thành một phước lành cho muôn vàn linh hồn." Quan điểm này phản chiếu rõ ràng lẽ thật trong Rô-ma 8:28: "Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định."
Từ "hiệp lại" trong nguyên văn Hy Lạp là "sunergeō" (συνεργέω), có nghĩa là "cùng làm việc", "hợp tác". Sự mù lòa của Fanny Crosby, một bi kịch do lỗi lầm của con người, đã được Đức Chúa Trời toàn tri và toàn năng "sunergeō" - cùng làm việc, phối hợp - để tạo nên một mục đích tốt lành lớn hơn. Điều này dạy chúng ta rằng không có nghịch cảnh nào ngoài tầm kiểm soát và chủ quyền của Đấng Tạo Hóa.
Vì không thể đọc chữ in, Fanny Crosby đã phát triển một trí nhớ phi thường. Bà thuộc lòng nhiều sách trong Kinh Thánh, đặc biệt là các Thi Thiên, sách Giăng và Ê-sai. Bà nói: "Kinh Thánh là tấm bản đồ chỉ đường tôi đến với ân điển và lẽ thật." Việc ghi nhớ Lời Chúa đã trở thành nền tảng cho mọi sáng tác của bà. Thi Thiên 119:105 chép: "Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi." Dù đôi mắt thể xác không thấy ánh sáng, nhưng Lời Chúa là ánh sáng thuộc linh chiếu rọi vào tâm hồn bà, dẫn dắt từng bước đời và từng dòng thơ.
Năm 15 tuổi, Fanny Crosby vào học tại Trường Người Mù New York (New York Institute for the Blind). Tại đây, bà không chỉ học văn hóa mà còn được dạy dỗ về âm nhạc và thơ ca. Sự giáo dục này là công cụ Chúa chuẩn bị cho chức vụ tương lai của bà. Điều này nhắc nhở chúng ta về nguyên tắc Chúa chuẩn bị và trang bị những người Ngài kêu gọi. Như Môi-se được học tại cung điện Ai Cập (Công vụ 7:22) hay Phao-lô được đào tạo dưới chân Gamaliel (Công vụ 22:3), Chúa cũng dùng chính hoàn cảnh của Fanny Crosby để trang bị bà một cách độc đáo.
Fanny Crosby bắt đầu sáng tác thơ từ nhỏ, nhưng mãi đến năm 44 tuổi (1864), bà mới viết bài thánh ca đầu tiên cho nhà xuất bản do William B. Bradbury đề nghị. Từ đó, dòng suối ân điển tuôn trào không ngừng. Bà thường sáng tác trong tâm thế cầu nguyện, và nhiều bài hát được viết chỉ trong vài phút. Bà giải thích: "Các giai điệu dường như tuôn chảy từ tâm hồn tôi, và lời ca đến cách tự nhiên." Điều này minh họa cho nguyên tắc thuộc linh trong Giăng 7:38: "Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh Thánh đã chép vậy."
Mối tương giao mật thiết với Chúa Giê-xu là nguồn cội của mọi sáng tác. Tên Chúa Giê-xu là trung tâm trong các bài thánh ca của bà. Trong bài "Chúa Jêsus Tôi Bạn Hiền" ("Jesus, Keep Me Near the Cross"), bà viết: "Gần thập tự giá Chúa Jêsus / Tôi đứng hằng ngày / Vì nhờ bóng từ ái Ngài / Đường đời sáng ngay." Sự nhấn mạnh vào thập tự giá phản ánh thần học Tin Lành chân chính: sự cứu rỗi duy nhất bởi đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá (Ê-phê-sô 2:8-9).
Một đặc điểm nổi bật khác là tính cá nhân và sự trải nghiệm trong thánh ca của bà. Bài "Phước Thay Cho Kẻ Được Chúa Tha" ("Blessed Assurance") là một ví dụ: "Phước thay cho kẻ được Chúa tha / Chúa Jêsus thuộc về tôi!... Tôi đương hưởng phước thiên thượng rồi / Được Chúa Thánh Linh làm của đầu." Từ "assurance" (sự bảo đảm) nói đến sự xác quyết cứu rỗi, một giáo lý quan trọng trong đức tin Tin Lành dựa trên Rô-ma 8:16: "Chính Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời."
Fanny Crosby không chỉ là một nhà thơ; bà là một nhà truyền đạo bằng thánh ca. Bà thường nói: "Tôi có một ơn phước lớn lao, đó là được làm việc cho Chúa." Dù nổi tiếng, bà sống một đời giản dị, dùng phần lớn tiền bản quyền để hỗ trợ các công việc từ thiện, nhất là các sứ mạng cho người nghèo. Điều này thể hiện tinh thần của Ma-thi-ơ 6:19-20 về việc tích trữ của cải trên trời.
Đến cuối đời, bà vẫn lạc quan và hầu việc Chúa. Khi có người hỏi nếu bà ước mình có thể nhìn thấy, bà trả lời: "Nếu tôi được sinh ra với đôi mắt sáng, có lẽ tôi đã bị phân tâm bởi những điều hấp dẫn của thế gian. Khi về thiên đàng, điều đầu tiên tôi sẽ thấy là mặt của Chúa Cứu Thế tôi." Câu nói này cho thấy tầm nhìn thuộc linh siêu việt của bà, đặt hy vọng vào sự vinh hiển đời đời (2 Cô-rinh-tô 4:16-18). Bà qua đời năm 1915, để lại lời chứng: "Đây không phải là lời tạm biệt, mà chỉ là 'hẹn gặp lại'."
Cuộc đời Fanny Crosby không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà là một bài học sống động cho mỗi tín đồ:
1. Biến Nghịch Cảnh Thành Cơ Hội Tôn Vinh Chúa: Mỗi chúng ta đều có những "sự mù lòa" riêng - những điểm yếu, giới hạn, hoàn cảnh khó khăn. Thay vì oán trách, hãy học theo gương Fanny Crosby, tin cậy rằng Đức Chúa Trời có thể dùng chính những điểm yếu đó để bày tỏ quyền năng Ngài (2 Cô-rinh-tô 12:9-10). Hãy cầu nguyện: "Lạy Chúa, xin dùng hoàn cảnh này của con để làm vinh hiển Danh Ngài và gây dựng Hội Thánh Ngài."
2. Lấp Đầy Tâm Trí Với Lời Chúa: Nguồn cảm hứng thánh ca của Fanny Crosby bắt nguồn từ một tâm trí đầy ắp Kinh Thánh. Chúng ta cần kỷ luật học, ghi nhớ và suy ngẫm Lời Chúa mỗi ngày (Giô-suê 1:8). Khi tâm trí được Lời Chúa làm chủ, những suy nghĩ, lời nói và hành động của chúng ta sẽ tự nhiên tôn vinh Ngài.
3. Sử Dụng Ân Tứ Để Phục Vụ: Fanny Crosby đã dùng ân tứ thơ ca Chúa ban để phục vụ cả thế giới. Mỗi tín đồ đều nhận ít nhất một ân tứ thuộc linh (1 Phi-e-rơ 4:10). Hãy tìm kiếm, phát triển và trung tín sử dụng ân tứ đó, dù nhỏ bé, để gây dựng Hội Thánh và làm chứng cho thế gian. Ân tứ có thể là sự khích lệ, giảng dạy, giúp đỡ, hay đơn giản là lời cầu nguyện.
4. Giữ Tấm Lòng Đơn Sơ Hướng Về Thiên Đàng: Suốt đời mình, Fanny Crosby sống với niềm hy vọng về thiên đàng và sự hiện diện của Chúa Giê-xu. Trong một thế giới đầy lo lắng và vật chất, chúng ta cần được nhắc nhở: "Nhưng chúng ta là công dân trên trời..." (Phi-líp 3:20). Hãy đặt ưu tiên cho những giá trị đời đời, đầu tư cho công việc Nước Trời, và sống mỗi ngày với kỳ vọng Chúa sắp tái lâm.
5. Tìm Niềm Vui Trong Chúa Giữa Khó Khăn: Dù mù lòa và trải qua nhiều mất mát (bà mất con gái duy nhất khi còn nhỏ), Fanny Crosby vẫn viết nên những bài ca đầy niềm vui và sự bảo đảm. Điều này chỉ có thể khi chúng ta học tập "lấy Chúa làm vui" (Thi Thiên 37:4). Niềm vui thật không đến từ hoàn cảnh thuận lợi, mà từ mối liên hệ sống động với Đấng Christ.
Fanny J. Crosby không phải là một siêu nhân, mà là một phụ nữ bình thường với một đức tin phi thường đặt trọn nơi Chúa Giê-xu Christ. Sự mù lòa thể xác không ngăn cản bà "nhìn thấy" vinh quang của Đấng Christ và truyền đạt tầm nhìn ấy cho thế giới qua những giai điệu bất hủ. Bà là minh chứng cho lời hứa trong Ê-sai 43:19: "Nầy, ta sẽ làm một việc mới... ta sẽ mở đường trong đồng vắng, khiến sông chảy nơi khô khan."
Ngày nay, những bài thánh ca như "Chúa Jêsus Tôi Bạn Hiền," "Phước Thay Cho Kẻ Được Chúa Tha," "Giục Lòng Tôi Ca Hát" vẫn tiếp tục chạm đến tấm lòng, đem lại sự an ủi, niềm hy vọng và sự chỉ dẫn cho vô số tín đồ. Di sản của Fanny Crosby nhắc nhở chúng ta rằng một đời sống được dâng hiến trọn vẹn cho Chúa, dù bắt đầu trong nghịch cảnh, có thể trở thành một dòng sông phước hạnh tuôn chảy qua các thế hệ.
Ước gì mỗi chúng ta, dù trong hoàn cảnh nào, cũng có thể cùng với Fanny Crosby tuyên xưng: "Tôi sẽ hát lời cảm tạ vô cùng / Tôi sẽ hát lời cảm tạ vô cùng / Tôi sẽ hát lời cảm tạ vô cùng / Và càng yêu mến Chúa hơn." (Từ bài "I Will Sing of My Redeemer").