Drusilla là ai trong Kinh Thánh?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,418 từ
Chia sẻ:

Drusilla Là Ai Trong Kinh Thánh?

Trong bức tranh đa dạng về các nhân vật của Tân Ước, có những cái tên chỉ xuất hiện thoáng qua nhưng lại ẩn chứa những bài học sâu sắc về lịch sử, văn hóa và tâm linh. Drusilla là một trong những nhân vật như thế. Dù chỉ được nhắc đến một lần duy nhất trong Kinh Thánh, cuộc đời và bối cảnh của bà lại gắn liền với những sự kiện trọng đại của Hội Thánh đầu tiên và cung cấp cho chúng ta một nghiên cứu thú vị về sự tương tác giữa Phúc Âm và giới cầm quyền chính trị-thế tục. Bài viết nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá thân thế, cuộc đời và ý nghĩa thuộc linh từ nhân vật Drusilla, dựa trên nền tảng Kinh Thánh và lịch sử.

I. Giới Thiệu: Một Cái Tên Thoáng Qua Trong Công Vụ Các Sứ Đồ

Drusilla được đề cập chính xác một lần trong Kinh Thánh, nằm trong sách Công vụ các Sứ đồ, chương 24, câu 24: “Cách ít ngày, người Phê-lít cùng vợ mình là Đơ-rút-sin-lơ, người Giu-đa, đến, rồi truyền đòi Phao-lô đến, mà nghe người nói về đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Công vụ 24:24, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Mặc dù sự xuất hiện ngắn ngủi, ba yếu tố trong câu này ngay lập tức tiết lộ nhiều điều: (1) Bà là vợ của Phê-lít (Felix), quan tổng đốc La Mã cai trị xứ Giu-đê; (2) Bà được mô tả là “người Giu-đa”; (3) Bà có mặt trong một buổi trình bày Phúc Âm đặc biệt bởi sứ đồ Phao-lô. Để hiểu rõ Drusilla, chúng ta phải đặt bà vào đúng bối cảnh gia đình, chính trị và tôn giáo phức tạp của thế kỷ thứ nhất.

II. Thân Thế Và Gia Đình: Giữa Dòng Máu Vương Giả Và Sự Trục Trặc Đạo Đức

Drusilla (khoảng 38-79 SCN) xuất thân từ một gia đình vương giả đầy rẫy những scandal. Từ “Drusilla” (tiếng Hy Lạp: Δρούσιλλα, Drousilla) là một tên gốc La Mã. Bà là con gái út của vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba I (người đã bắt giết sứ đồ Gia-cơ và bắt giam Phi-e-rơ – Công vụ 12). Bà là chị em với vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba II (người đã nghe Phao-lô biện luận trong Công vụ 25-26) và chị gái Bê-rê-nít (Berenice), một nhân vật cũng nổi tiếng với những mối quan hệ phức tạp.

Gia tộc Hê-rốt này, gốc I-đu-mê, là những người cai trị bù nhìn dưới quyền đế quốc La Mã, nổi tiếng với sự xa hoa, chính trị tàn bạo và đời sống đạo đức suy đồi. Họ giữ hình thức bề ngoài của Do Thái giáo nhưng lối sống lại hoàn toàn phản lại luật pháp Môi-se. Drusilla được hứa hôn từ nhỏ với Epiphanes, hoàng tử của xứ Commagene, nhưng cuộc hôn nhân tan vỡ vì chàng rể tương lai từ chối cắt bì theo nghi thức Do Thái. Sau đó, bà kết hôn với Azizus, vua của xứ Emesa, người đã chịu cắt bì để cưới bà.

Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này không kéo dài. Phê-lít (Felix), quan tổng đốc La Mã của xứ Giu-đê (khoảng 52-60 SCN), một cựu nô lệ được giải phóng, đã dùng sự quyến rũ và quyền lực để dụ dỗ Drusilla bỏ chồng và kết hôn với ông. Đây là một hành động vi phạm nghiêm trọng luật pháp Do Thái (phạm tội ngoại tình) và cả luật La Mã (vì Phê-lít, với tư cách là một quan chức La Mã, không được phép kết hôn với một công chúa của vương quốc chư hầu mà không có sự cho phép đặc biệt). Hành động này phác họa nên một Drusilla trẻ tuổi, được nuông chiều, sống theo dục vọng và khát khao địa vị, sẵn sàng hy sinh nguyên tắc tôn giáo để đổi lấy vị thế là vợ của người cai trị quyền lực nhất trong vùng.

III. Bối Cảnh Cuộc Gặp Gỡ Với Sứ Đồ Phao-lô (Công Vụ 24)

Sứ đồ Phao-lô bị bắt tại Giê-ru-sa-lem và sau đó được chuyển đến thành Sê-sa-rê, nơi đặt tổng hành dinh của quan tổng đốc La Mã. Tại đây, thầy tế lễ cả và các trưởng lão Do Thái đến để cáo buộc Phao-lô. Phao-lô đã tự biện hộ cách hùng hồn (Công vụ 24:10-21). Phê-lít, vốn biết rõ về “Đạo” (một cách gọi ban đầu của Cơ Đốc giáo) và có lẽ muốn nhận hối lộ (Công vụ 24:26), đã trì hoãn vụ án.

“Cách ít ngày, người Phê-lít cùng vợ mình là Đơ-rút-sin-lơ, người Giu-đa, đến, rồi truyền đòi Phao-lô đến, mà nghe người nói về đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Công vụ 24:24).

Động cơ của Phê-lít có thể là sự tò mò trí thức, giải trí, hoặc muốn cho vợ mình – một người Giu-đa về danh nghĩa – nghe về một giáo lý mới. Tuy nhiên, Đức Thánh Linh đã dẫn dắt buổi nói chuyện này vượt xa một cuộc thảo luận triết học thuần túy.

IV. Nội Dung Bài Giảng Của Phao-lô Và Phản Ứng Của Đôi Vợ Chồng

Câu Kinh Thánh tiếp theo ghi lại trọng tâm bài giảng của Phao-lô: “Người đang nói về sự công bình, sự tiết độ và sự phán xét ngày sau, thì Phê-lít run sợ…” (Công vụ 24:25).

Đây là một phân đoạn giải kinh quan trọng. Phao-lô, được Thánh Linh soi dẫn, đã không chọn những chủ đề dễ nghe hay những lời hứa phúc lành chung chung. Thay vào đó, người tập trung vào ba lãnh vực then chốt, được đúc kết cách chính xác để đối diện với tình trạng tâm linh của thính giả:

1. Sự Công Bình (Tiếng Hy Lạp: δικαιοσύνη, *dikaiosynē*): Từ này nói đến tiêu chuẩn công chính, ngay thẳng của Đức Chúa Trời. Nó vạch trần sự bất công, tham nhũng của Phê-lít trong chức vụ (sử sách cho thấy ông ta là một tổng đốc tàn bạo) và sự bất chính trong mối quan hệ hôn nhân phi pháp của cả hai. Phao-lô hẳn đã trình bày về sự công bình tuyệt đối của Đức Chúa Trời mà mọi người đều thiếu, và sự công bình đó chỉ được tìm thấy trong Đấng Christ (Rô-ma 3:21-22).

2. Sự Tiết Độ (Tiếng Hy Lạp: ἐγκράτεια, *enkrateia*): Nghĩa là sự tự chủ, tiết độ, làm chủ những ham muốn và dục vọng. Đây là một lời cảnh cáo trực tiếp vào lối sống phóng túng, buông thả, sống theo dục vọng của cả Phê-lít lẫn Drusilla. Trong bối cảnh họ đang sống trong tội ngoại tình và xa hoa, thông điệp này như một nhát búa đánh thẳng vào lương tâm.

3. Sự Phán Xét Ngày Sau (Tiếng Hy Lạp: κρίμα, *krima*): Phao-lô không dừng lại ở các tiêu chuẩn đạo đức, mà đưa họ đến tận cùng hệ quả: sự phán xét cuối cùng của Đức Chúa Trời. Mọi hành động, mọi sự kín giấu, sẽ bị phơi bày trước mặt Đấng Thánh khiết. Đây là lời cảnh báo về hậu quả đời đời.

Phản ứng được ghi lại là: “Phê-lít run sợ” (Công vụ 24:25). Từ “run sợ” (tiếng Hy Lạp: ἔμφοβος, *emphobos*) diễn tả nỗi sợ hãi, kinh khiếp mạnh mẽ. Lương tâm của một con người quyền lực đã bị đánh động. Tuy nhiên, thay vì ăn năn, ông ta chọn con đường trì hoãn: “Ông nói: Bây giờ hãy lui; đợi khi nào có dịp tiện, ta sẽ gọi ngươi.” (Công vụ 24:25).

Đáng chú ý, Kinh Thánh không ghi lại phản ứng cụ thể của Drusilla. Sự im lặng này có thể mang nhiều ý nghĩa: có thể bà cũng sợ hãi nhưng bị chi phối bởi địa vị và dục vọng; có thể bà dửng dưng; hoặc có thể lịch sử chỉ tập trung vào phản ứng của người cầm quyền. Dù sao, bà cũng là một phần của quyết định trì hoãn và từ chối ân sủng đó.

V. Kết Cục Theo Sử Sách Và Ý Nghĩa Thuộc Linh

Theo sử gia Do Thái Josephus, Drusilla và Phê-lít có một con trai tên Agrippa, chết cùng mẹ trong vụ phun trào núi lửa Vesuvius năm 79 SCN. Phê-lít sau đó bị triệu hồi về Rô-ma do những lời cáo buộc về sự cai trị bất công của ông. Họ đã có cơ hội vàng để nghe Phúc Âm từ chính vị sứ đồ vĩ đại, nhưng đã khước từ nó.

Câu chuyện của Drusilla để lại cho chúng ta nhiều bài học sâu sắc:

1. Phúc Âm Là Lời Phán Xét Và Ân Điển: Phao-lô đã trình bày Phúc Âm một cách toàn diện: ông không chỉ nói về tình yêu và ân điển, mà trước hết phải vạch rõ tội lỗi và sự phán xét. Ân điển chỉ trở nên quý giá khi người ta nhận biết mình đang hư mất. Bài giảng cho Drusilla và Phê-lít là một khuôn mẫu về sự rao giảng trọn vẹn.

2. Sự Nguy Hiểm Của Việc Trì Hoãn Thuộc Linh: Phản ứng “khi nào có dịp tiện” của Phê-lít là tiếng chuông cảnh tỉnh cho mọi thế hệ. Sự cứu rỗi là “kìa, hiện nay” (2 Cô-rinh-tô 6:2). Lương tâm bị cáo trách mà không dẫn đến sự ăn năn sẽ dần trở nên chai lì.

3. Địa Vị Và Của Cải Không Cứu Được Linh Hồn: Drusilla có mọi thứ: dòng máu hoàng gia, sắc đẹp, sự giàu có, quyền lực. Nhưng tất cả đều vô nghĩa trước sự phán xét của Đức Chúa Trời. Bà thiếu điều duy nhất cần thiết: đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ.

4. Sự Can Đảm Của Người Làm Chứng: Phao-lô, dù là tù nhân, đã không sợ hãi mà nói thẳng sự thật cho những người nắm giữ sinh mạng mình. Đây là năng quyền của Thánh Linh và sự tận hiến cho lẽ thật.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

1. Trung Thực Trong Lời Làm Chứng: Khi chia sẻ Phúc Âm, chúng ta cần học theo Phao-lô, dạn dĩ nói về tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời, về tội lỗi và sự phán xét, rồi mới chỉ ra con đường cứu rỗi trong Chúa Giê-xu. Đừng cắt xén sứ điệp để làm nó dễ nghe hơn.

2. Nhạy Bén Với Sự Dẫn Dắt Của Thánh Linh: Phao-lô đã được Thánh Linh cảm động để chọn đúng chủ đề cho đúng đối tượng. Chúng ta cần cầu nguyện để được sự khôn ngoan và nhạy bén như vậy khi nói về Chúa cho những người có hoàn cảnh và nhu cầu khác nhau.

3. Cảnh Giác Với Sự Trì Hoãn Thuộc Linh: Đừng bao giờ nói “chờ dịp tiện” với tiếng gọi của Chúa. Hôm nay là ngày cứu rỗi. Nếu Chúa đang cáo trách lòng bạn về một tội lỗi, một sự thiếu tiết độ, hãy ăn năn ngay lập tức.

4. Đặt Niềm Tin Đúng Chỗ: Drusilla đặt niềm tin vào địa vị, quyền lực và mối quan hệ thế tục. Tất cả đều phai tàn. Bài học cho chúng ta là hãy xây dựng đời sống mình trên nền đá là Chúa Giê-xu Christ và Lời Ngài.

5. Sống Công Bình Và Tiết Độ: Là con cái Chúa, chúng ta được kêu gọi sống công bình và tiết độ – những đức tính mà Phao-lô đã rao giảng. Điều này thể hiện trong cách chúng ta đối xử với người khác, quản lý tài chính, và làm chủ những ham muốn của xác thịt.

Kết Luận

Drusilla, một phụ nữ với xuất thân cao quý nhưng cuộc đời đầy những lựa chọn sai lầm, đã đứng trước cơ hội hiếm có: được nghe sứ điệp Phúc Âm trực tiếp từ Phao-lô. Tuy nhiên, cùng với chồng, bà đã chọn sự trì hoãn và khước từ. Câu chuyện của bà không chỉ là một ghi chú lịch sử, mà là một lời cảnh báo nghiêm túc về sự nguy hiểm của việc đánh giá thấp tiếng gọi của Đức Chúa Trời khi lương tâm còn bị cáo trách.

Cuộc đời Drusilla nhắc nhở chúng ta rằng Phúc Âm là cho tất cả mọi người – từ người tù đến quan tổng đốc, từ nô lệ đến công chúa – nhưng nó đòi hỏi một phản ứng dứt khoát: ăn năn và tin nhận. Ước mong mỗi chúng ta, khi nghe Lời Chúa, không run sợ rồi bỏ qua như Phê-lít, nhưng run sợ rồi quay đầu, tìm kiếm sự công bình, tiết độ và ơn tha thứ duy nhất trong Chúa Giê-xu Christ, Đấng sẽ phán xét thế gian nhưng cũng là Đấng Cứu Chuộc cho bất cứ ai tin cậy nơi Ngài.

Quay Lại Bài Viết